Boss Là Nữ Phụ

Chương 1357 : Đại vương tuần núi (17)

Ngày đăng: 18:38 01/05/20


Trong bóng tối, bóng người nam tử bỗng nhiên tĩnh lại.



Thời Sênh hồi lâu sau mới hoàn hồn lại.



Tên thiểu năng này giám sát cô bao nhiêu lâu như vậy…



Là có ý gì chứ?



Tinh Lan, thủ lĩnh bộ lạc Bắc Hoang, một trong những nhân vật phản diện của bộ truyện này.



Bộ lạc Bắc Hoang bắt đầu từ phía đối diện con sông dưới chân núi, toàn bộ đều là địa bàn của bộ lạc Bắc Hoang.



Mục tiêu lớn nhất là “nhất thống giang hồ”. Nhưng không biết tại sao tiến độ “nhất thống giang hồ” của nam chính và nữ chính đều chỉ dừng lại ở đối diện con sông.



Tinh Lan là một nhân vật phản diện rất có dã tâm, hơn nữa còn là một nhân vật phản diện… rất đẹp.



Nội dung cốt truyện ban đầu là, Tinh Lan và nữ chính lần đầu gặp gỡ, nữ chính có chút ý tứ với Tinh Lan.



Dù sao cũng cùng là đại nhân phản diện một lòng muốn “nhất thống giang hồ”, không thích nói chuyện yêu đương, cho nên cuối cùng hắn chết rất thảm.



Hắn bị mấy tên hậu cung của nữ chính xử lý. Bộ lạc Bắc Hoang cũng thuộc về đội ngũ của nữ chính.



Thời Sênh thì thầm một tiếng, “Lạ thật, sao lần này lại có kịch bản nhỉ.”



[…] Dính virus rồi.



Khóe miệng Thời Sênh co giật, tên chủ nhân thiểu năng nhà ngươi làm gì vậy, sao đám virus cô thả vào lại không đi theo hướng kịch bản vậy chứ.



[…] Đừng hỏi tôi, tôi không biết.



Từ sau lần đó chủ nhân không liên lạc với nó nữa.



Nó có thể làm được gì chứ, nó cũng tuyệt vọng lắm!



“Suy nghĩ thế nào rồi?”



“Được thôi, nhưng ta có điều kiện.”



“Nói ta nghe xem.”



“Làm bạn đời của ta.”
“Không có gì, muội cũng đừng quá đau lòng… hắn sẽ không sao đâu.” Phong Diệm dịu dàng an ủi.



Thời Sênh liếc mắt nhìn về hướng phát ra âm thanh, cơ thể linh hoạt nấp sau bụi cây.



Lâm Thất Thất và Phong Diệm đứng tại một bãi đất trống ở gần chỗ cô đứng. Lâm Thất Thất hơi luống cuống cảm ơn Phong Diệm.



Chuyện ngày hôm nay có lẽ Lâm Thất Thất đã bị kinh sợ quá sức, suýt chút nữa đã bị mang ra làm điều kiện để trao đổi với bộ lạc Vượn Đuôi Dài và bộ lạc Rắn Đen.



“Ta cũng nghe nói qua chuyện hôm nay rồi. Họ thật quá đáng. Nhưng muội yên tâm đi, ta sẽ ở lại đây cùng muội. Đợi Bạch An tỉnh lại ta sẽ bắt hắn phải đòi lại công bằng cho muội.” Phong Diệm nắm lấy vai Lâm Thất Thất bảo đảm.



Ngoài câu cảm ơn ra, Lâm Thất Thất không nói được gì khác nữa.



Phong Diệm nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cô ta, không nén được hơi khom người hôn cô.



Lâm Thất Thất giãy giụa tượng trưng một chút, rồi thuận theo tiết tấu của Phong Diệm, hai người nhanh chóng quấn lấy nhau, trong rừng vang lên tiếng ưm ưm a a.



Thời Sênh vỗ trán, nữ chính đại nhân à, nam chính số 1 của cô còn đang nằm kia kìa, vậy mà cô còn có tâm trạng ở đây mà chơi trò ưm ưm a a với nam chính số 2 à?



Bộ truyện này đúng là không thể miêu tả được mà?



Thời Sênh muốn rời đi, nhưng vừa quay đầu liền phát hiện phía sau là vách núi cheo leo.



Cô muốn đi ra thì bắt buộc phải đi qua chỗ Lâm Thất Thất và Phong Diệm đang đứng.



Thời Sênh: “…”



Cưỡng chế bắt buộc phải quan sát tình cảnh như vậy sao!



Tư thế của Phong Diệm và Lâm Thất Thất có độ khó rất cao, cơ thể của Lâm Thất Thất cũng vô cùng mềm dẻo, nếu đổi lại là người khác chắc chắn là không làm được.



Lần này của Phong Diệm kéo dài rất lâu, Lâm Thất Thất cầu xin hắn mấy lần, hắn mới dừng lại.



Đến khi hai người rời đi, Thời Sênh mới đi từ sau bụi cây ra. Trước mặt cô bỗng nhiên tối sầm lại. Thời Sênh vô thức lùi về phía sau một bước. Không biết cô giẫm phải thứ gì, bỗng nhiên trượt một cái, cả cơ thể ngã xuống vách núi phía sau.



Trong khoảnh khắc rơi xuống, ánh mắt quét qua bóng đen phía trên.



“F*!” Tại sao lần nào gặp phải Phượng Từ cũng xui xẻo như vậy chứ!!



Là kiểu xui xẻo mà dù cô có sức mạnh hồng hoang mạnh mẽ thế nào cũng không ngăn cản nổi đó.