Boss Là Nữ Phụ
Chương 1444 : Ác bá của tinh tế (12)
Ngày đăng: 18:39 01/05/20
“Tiểu Sênh Nhi, nhiều năm không gặp, cô nghênh đón tôi thế đấy à?” Cesar khẽ cười một tiếng, cũng không đợi Thời Sênh bảo hắn ngồi đã ngồi xuống ghế, vắt chân nhìn thẳng về phía cô.
Thời Sênh không mặn không nhạt liếc nhìn hắn, “Nhiều năm không gặp nên anh tính kế tôi như vậy chứ gì?”
Cesar nhướng mày, nụ cười bỉ ổi lại trở về, “Không phải có câu nói bạn bè là phải tính kế nhau sao?”
“Trên danh sách bạn bè của tôi không có tên của anh.” Giọng Thời Sênh rất bình tĩnh.
“Đừng vô tình thế chứ, tốt xấu gì chúng ta cũng từng kề vai chiến đấu, không có tình bạn, chẳng lẽ còn không có tình chiến hữu gì sao?”
“Chiến đấu với anh là Thập Phương, không phải tôi.”
Cesar: “…”
Hắn hít sâu một hơi, thu lại nụ cười cợt nhả trên miệng, trong nháy mắt đã biến thành người đàn ông thành thục, trầm ổn, “Thời Sênh, những lời tôi nói tiếp theo đây rất quan trọng, hy vọng cô nghiêm túc lắng nghe.”
“Đưa tôi đi gặp Phượng Từ trước, anh ấy về bên người tôi rồi thì chúng ta sẽ nói chuyện khác.” Thời Sênh lạnh lùng như đang nói một chuyện không liên quan gì tới mình, “Nếu lần này không phải có anh thì Cục Quản lý Thời không của anh đã biến mất rồi, đừng có khiêu chiến giới hạn của tôi.”
Thời Sênh lập tức chặn đứng những lời Cesar đang định nói.
“Được rồi, mang cô đi gặp hắn trước.” Cesar đứng lên, “Cô có thể niệm chút tình cũ không hả?”
Thời Sênh không nói gì, cô đứng lên rồi đi vào phòng ngủ thay một chiếc váy màu đen.
Sau đó lại đi ra trước mặt Cesar, ngẩng đầu nhìn hắn. Ánh mặt trời bên ngoài lọt vào trong mắt cô làm cho đôi đồng tử dường như ấm lên, nhưng bên trong lại vẫn vô cùng lạnh lẽo, “Cesar, anh rõ ràng vì sao tôi không ra tay, loại tình cũ kia anh nghĩ tôi có không? Chuyện lúc trước, để trả lại ân tình cho anh nên tôi không truy cứu, nhưng mà kế tiếp, dù anh nghĩ tới chuyện tính kế tôi thế nào thì tôi cũng sẽ trả lại cho anh y như thế.”
“Cảm ơn đã không truy cứu… Cứu người ấy một mạng đã giúp tôi giữ được mạng mình.” Cesar chắp tay trước ngực, vô cùng thành kính.
Tên người kia gần như là cấm kỵ, vẫn không nên nhắc tới thì hơn.
Nếu không phải ỷ vào có phần ân tình này, hắn thật sự không dám ra tay với cô. Đúng như cô nói, nếu không phải cô ấy biết là chính hắn ở sau lưng làm mấy việc này thì có khi Cục Quản lý Thời không đã bị xóa sổ rồi.
Từ hôm nay trở đi, hắn đã bị cô kéo vào sổ đen, tùy thời có thể giết chết.
Cesar ngẫm lại liền thấy đau đầu, sao hắn lại không cứu thêm vài lần chứ?
Cesar cũng không để ý tới bọn họ mà đưa cô đi theo cầu thang xoắn ốc xuống hầm ngầm.
Tầng hầm ngầm đầu tiên có một phòng điều khiển. Cesar bảo người trong phòng điều khiển ra ngoài, tự mình bấm tìm phòng nhốt Phượng Từ.
Thiếu niên vẫn còn duy trì tư thế cũ, không có bất kỳ thay đổi gì.
Thời Sênh nhìn Cesar: “Tôi muốn gặp anh ấy.”
Cesar kéo ghế ngồi xuống, lời nói đầy thấm thía: “Thời Sênh, không phải tôi không muốn cho cô gặp hắn, là cô không thể gặp được, quanh thân hắn có một lực lượng rất cuồng bạo, bất kỳ ai tới gần đều sẽ chết.”
“A, vậy sao các anh bắt được anh ấy?”
Cesar giải thích: “Lúc bắt được hắn thì hắn rất suy yếu, nhưng gần đây lực lượng của hắn đã khôi phục lại, không ai tới gần được nữa.”
“Tôi muốn gặp anh ấy.” Giọng Thời Sênh lại đề cao mấy phần.
Cesar nhìn Thời Sênh, hơi đấu tranh trong lòng một chút, “Tôi thả cô vào cũng được, nhưng cô phải nghe tôi nói xong đã.”
Thời Sênh lập tức rút kiếm ra: “Hiện-tại, để-tôi-gặp-anh-ấy.”
Cesar: “…”
Một lời không hợp liền rút kiếm!
Có gì hay chứ hả?
Hắn khẽ cắn môi: “Đi theo tôi!”
Hắn mang Thời Sênh xuống thêm ba tầng nữa, đứng trước một cánh cửa kim loại, vừa mở cửa vừa nói: “Đừng trách tôi không nhắc cô, dù cô có trâu bò thế nào thì cũng sẽ có thể bị thương nếu tới gần hắn.”
Thời Sênh không để ý tới hắn, chờ cánh cửa kim loại mở ra.
Cesar chán nản, chỉ vào một con đường sau cánh cửa, “Đi theo con đường này, quẹo trái là tới.”