Boss Là Nữ Phụ
Chương 1665 : Ôn cố tri tín (hoàn)
Ngày đăng: 18:43 01/05/20
Hách Bảo Bối bị cô gái kia đuổi chạy khắp thế giới, cuối cùng phát hiện cô gái kia có thai, Hách Bảo Bối đành nhận con cưới vợ.
Nghe nói chuyện là Hách Bảo Bối trong một lần anh hùng cứu mỹ nhân, đã vô tình liên lụy bản thân, đương nhiên không phải uống say, cũng không phải bỏ thuốc gì.
Cô gái muốn lấy thân báo đáp. Hai người còn ù ù cạc cạc ngủ với nhau. Hách Bảo Bối bị dọa tè ra quần chạy về nước. Ai biết cô gái kia chẳng những đuổi về nước, còn mang thai.
Đã có con rồi, Hách Bảo Bối tự nhận thân là một người đàn ông tốt, phải chịu trách nhiệm, cho nên chỉ đành nhận con cưới vợ.
Đương nhiên, chủ yếu là nếu như Hách Bảo Bối không chịu trách nhiệm, ba mẹ hắn sẽ dìm hắn xuống sông chết.
“Cậu thích cô ấy không?” Trước lễ cưới một ngày, Hách Bảo Bối tìm Thời Sênh chia tay đời độc thân của hắn.
“Không nói được, cảm thấy rất thuận mắt.” Hách Bảo Bối nhiều năm như vậy không có cô bạn gái nào cả. Một số người đều cho là hắn thích tiểu thanh mai nhà hắn, vì tiểu thanh mai thủ thân như ngọc. Nhưng không phải thế, hắn chỉ là chưa gặp được người mình thích.
Ai biết lần này ù ù cạc cạc lại thế.
“Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.”
Hách Bảo Bối hút thuốc, khói thuốc làm mặt hắn mông lung, giọng hơi khàn khàn nhưng nghiêm túc, “Đứa bé trong bụng cô ấy là con của tớ. Sau này tớ sẽ yêu bọn họ.”
Thật ra hắn cũng không ghét cô gái kia, chắc là thích…
Nếu không đêm hôm đó hắn cũng sẽ không ỡm ờ như vậy.
Thời Sênh vỗ vỗ vai hắn.
“Tô Tiểu Tâm, cậu đi đâu thế?”
“Ôn Cố lát nữa tỉnh ngủ sẽ tìm tớ, tớ về đây, mai gặp nhé chú rể.”
“Mẹ kiếp cái đồ khốn nạn không nhân tính nhà cậu!!” Hách Bảo Bối ở phía sau giận đến giậm chân, “Trong mắt cậu trừ Ôn Cố còn có ai khác không hả?”
Thời Sênh xoay người lại, ánh nắng màu vàng rơi vào giữa lông mày cô, khiến cho cả người cô đều không chân thật.
Cô nói, “Trong mắt, trong lòng tớ chỉ có anh ấy.”
Nhưng mọi người phát hiện, tổng tài nhà bọn họ chỉ có hứng thú với tác phẩm của đối tượng nhà mình. Những tác phẩm khác cho dù có tâng bốc lên trời, cô cũng chỉ bảo bọn họ nhìn mà làm.
Cũng không biết bộ “Ác đồ” trước đó của Thời Sênh là do ai dựng thành hạng mục xuất bản. Dù sao cũng là sản phẩm của tổng tài nhà mình, tài nguyên nhà mình dĩ nhiên không thể lãng phí.
Nhưng Thời Sênh đã lâu không cập nhật, cũng chưa kết thúc, rất nhiều bộ đều đào hố bỏ đó.
Thời Sênh mỗi lần đến công ty liền bị người thúc giục, lúc nào vẽ xong kết thúc.
Câu trả lời của Thời Sênh vĩnh viễn là lúc nào rảnh sẽ vẽ.
Cô có thời giản rảnh vẽ các loại 18+, nhưng lại không rảnh đi lấp hố. Các nhân viên bày tỏ rất tức giận.
Nhưng bọn họ có thể có cách gì chứ?
Đương nhiên chỉ có thể lựa chọn tha thứ cho cô, ai bảo cô là tổng tài.
Thời Sênh dùng cách khác vẽ ra cho nguyên chủ một cái đế quốc, được phong là họa sĩ vẽ 18+ đẹp nhất, vẽ kém thì là tranh **, vẽ đẹp thì là nghệ thuật.
Mà sau đó mọi người phát hiện tác phẩm của tác giả Trường Hạ nổi tiếng luôn sẽ có mấy màn kịch nhỏ kỳ quái và tranh kỳ quái truyền ra. Fan theo dõi một đường tăng cao.
Ôn Cố vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng lại không thể làm gì Thời Sênh, cuối cùng chỉ đành mặc cô.
Ôn Cố lần này khôi phục trí nhớ rất nhanh, hơn nữa có chút không giải thích được. Bỗng một hôm vừa tỉnh lại hắn liền thấy mình đã nhớ ra chuyện của hai người rồi.
Ôn Cố úp úp mở mở hiển nhiên là biết tại sao mình lại khôi phục trí nhớ. Thời Sênh sau đó cọ cọ hắn rất lâu, hắn cũng không nói cho cô nghe.
Thời Sênh cẩn thận suy nghĩ. Đêm hôm đó cô hình như sờ Tiểu Ôn Cố một cái. Sau đó cũng không làm cái gì…
Cách khôi phục trí nhớ chẳng lẽ không phải là dùng cách kích thích sao?
Lần này làm sao lại ôn hòa như vậy?
Vì lý do sức khoẻ của Ôn Cố, thời gian họ sống ở vị diện này cũng không lâu. Ôn Cố và Thời Sênh đồng thời qua đời.