Boss Là Nữ Phụ
Chương 421 : Chuyện hàng ngày ở ma giáo (31)
Ngày đăng: 22:15 28/04/20
Chung Hàn một mực nói chuyện này là do Chung tam gia làm.
Ngoài tập danh sách này ra, Thẩm Tinh Hải cũng không đưa ra được chứng cứ hữu dụng nào ca, tình cảnh trở nên vô cùng căng thẳng.
“Ta có một cách, các người muốn thử không?”
Giọng con gái trong trẻo mát lạnh phá vỡ bầu không khí trầm mặc.
Mọi người lại lần nữa chăm chú nhìn cô gái đang ngồi trên ghế không có một chút hình tượng nào.
“Vô Tranh cô nương mời nói, không phải ngại.” Thẩm Tinh Hải giành lên tiếng trước Chung Hàn.
Thời Sênh cười nhếch miệng, “Có một loại thuốc có thể khiến người ta nói thật, Chung trang chủ có muốn thử không?”
“Ai biết được thứ ngươi đưa cho ta có phải là thuốc độc hay không.” Chung Hàn lạnh lùng.
Thời Sênh cười một tiếng, “Nếu ta muốn hạ độc, ông cho rằng bây giờ ông vẫn có thể đứng được sao?”
Những ngày này, Thời Sênh rất bạo lực, hở một chút là đánh liền tay, nên một số người bọn họ đều đã sắp quên rằng cô gái trước mặt là đồ đệ của Dược bà bà, có độc thuật xuất thần nhập hóa.
Chung Hàn có lẽ cũng đã nghĩ ra.
“Chung trang chủ, muốn chứng minh mình trong sạch, thì cách này là đơn giản nhất.”
Sắc mặt Chung Hàn bỗng nhiên trông rất khó coi.
Nếu trong lòng Chung Hàn không *có quỷ, thì đương nhiên sẽ không sợ, nhưng trong lòng hắn có quỷ thật.
* Trong lòng có quỷ: ví von rằng, trong lòng có rất nhiều bí mật không thể nói cho người khác biết (nghĩa xấu).
“Chung trang chủ, đề nghị của Vô Tranh cô nương rất hay, nếu như ông lo lắng, thì ta và Chung trang chủ cùng dùng.” Thẩm Tinh Hải đưa ra đề nghị.
Chung Hàn rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, nếu đồng ý, loại thuốc gì kia có thể khiến người ta nói thật là thật, thì mọi thứ của lão đều bị bại lộ.
Nhưng nếu như không đồng ý, thì chứng minh rằng lão có vấn đề.
Trong lòng Chung Hàn đang hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Thời Sênh mấy lần, nếu không phải là cô nhảy ra làm loạn, thì chuyện này lão đã đẩy được tội cho tên tam đệ đoản mệnh kia.
Thẩm Tinh Hải cho người dẹp ra một con đường, Chung Hàn đắc ý nói: “Chung Vị Vị, không ngờ ngươi cũng còn có chút tác dụng.”
Hai tay Chung Vị Vị nắm chặt, mắt nhắm lại, trong tay áo bỗng trượt ra một con dao găm, cô mạnh mẽ vung ra rồi đâm về sau.
Chung Hàn có phòng bị, nên con dao găm của Chung Vị Vị chỉ sượt qua làm rách y phục của lãoChung Hàn liền vặn gãy tay Chung Vị Vị.
“Crắc”, một tiếng, vô cùng vang vọng.
“Tiện nhân, còn muốn phản kháng?”
Chung Hàn nói xong câu này, lồng ngực lão đột nhiên nồng nặc mùi máu tanh, vết thương phun máu như mưa.
Người lão bỗng hoàn toàn mất đi sức lực, đến Chung Vị Vị cũng giữ không chắc.
Thẩm Tinh Hải thấy vậy, lập tức lao lên trước kéo Chung Vị Vị vào lòng mình.
Người phía sau Chung Hàn cũng xuất hiện tình huống tương tự, từ từ ngã rạp xuống đất, mọi người nhanh chóng đổ rạp xuống, tình cảnh vô cùng khủng bố.
Có lẽ ngoài Ma Giáo, những người ở hiện trường đều không ai may mắn thoát khỏi.
Đến Thẩm Tinh Hải cũng cảm thấy thân thể hơi yếu ớt, nhưng không nghiêm trọng đến mức đứng cũng không đứng lên được như mọi người.
“Vô Tranh!” Con yêu nữ này đã hạ độc khi nào vậy!
Tiếng nói này khiến mọi người lập tức hiểu rõ nguyên nhân, là cô ấy, ở hiện trường này chỉ có cô ấy mới có thể hạ độc một cách lặng lẽ như vậy.
“Gọi bản giáo chủ có việc gì?” Thời Sênh ngoáy lỗ tai, “Còn có thể gọi to như vậy, xem ra các ngươi trúng độc không nghiêm trọng lắm, có cần bản giáo chủ cho mỗi người các ngươi một bữa cơm thịnh soạn không?”
Mọi người: “...”
Cô ấy nói lung tung cái quỷ gì thế, nghe không hiểu.
“Đừng có nhìn ta như vậy, ta ngại lắm.” Miệng Thời Sênh thì nói như vậy, nhưng biểu cảm lại rất hung hăng, ngang ngược.
Chỉ còn thiếu nước viết lên mặt cô mấy chữ “Bản giáo chủ xinh đẹp vô địch thiên hạ, các ngươi có thể chiêm ngưỡng như vậy đã là một vinh dự, còn không mau cúi đầu đảnh lễ đi.”