Boss Là Nữ Phụ
Chương 432 : Tần thời sơ ca (5)
Ngày đăng: 22:15 28/04/20
Chuyện này phát sinh qua không bao lâu thì Thời Sênh nhận được một cú điện thoại ngoài ý muốn, nội dung càng làm cho cô bất ngờ hơn.
Cô bị chuyển chuyên ngành…
Bị chuyển chuyên ngành…
Đúng thế, bị chuyển chuyên ngành!
Chuyển tới khoa Công nghệ.
Chó má, cô hoàn toàn không biết gì về chuyện này, không cần cô đồng ý mà cũng có thể chuyển ngành sao? Không cần thi cử gì sao?
Hơn nữa cô đã học tới năm hai rồi???
Chuyện này không cần đoán cũng biết là ai làm. Ông Kiều làm kinh doanh buôn bán, bà Kiều làm trong cục Giáo dục, quan hệ rất rộng. Vậy nên việc chuyển chuyên ngành học cho cô cũng chỉ mất vài phút mà thôi.
Nhưng sao bà Kiều lại chuyển cho cô sang học khoa Công nghệ cơ chứ?
Cô chỉ là một em gái bé nhỏ, chẳng lẽ đi chiếm ngôi đầu siêu quần xuất chúng của khoa Công nghệ ư?
Máy tính chính là sở trường của cô, học cái con khỉ ấy, kiên quyết không đi.
Vì thế, ngày nào bà Kiều cũng không gọi điện thì sẽ nhắn tin cho cô, tới tấp như khủng bố.
Cuối cùng, bà Kiều còn uy hiếp, nếu cô không đi học thì cút khỏi nhà họ Kiều, không cần phải quay về nữa.
Không về thì không về, làm như cô thèm lắm vậy.
…
“Hôm nay tớ trông thấy giảng viên Tần, đẹp trai quá đi mất!”
“Không phải nghe đồn thầy ấy rất nhàm chán sao? Nghe nói ai học lớp của thầy ấy đều phải thích ứng, cạnh tranh rất khốc liệt…”
“Nhưng thầy ấy cũng rất đẹp trai. Dù sao tớ cũng không học môn của thầy ấy, quả nhiên khoảng cách sinh ra cái đẹp…”
Thời Sênh ngồi sau lưng mấy nữ sinh kia vừa nghe chuyện bát quái vừa ăn cơm.
“Đúng rồi, mọi người biết người Đường Cẩm Thần đang theo đuổi là ai không?” Em gái đằng trước đột nhiên hỏi sang chuyện khác.
“Ai thế? Ai thế? Tớ có quen không?”
Nữ sinh kia hạ giọng: “Chính là Kiều Thiển Thiển khoa Tài chính.”
“Chị ta á? Không phải chị ta là nghiên cứu sinh à?” Có người biết Kiều Thiển Thiển chen miệng vào nói.
“Thế không phải là lớn tuổi hơn Đường Cẩm Thần à?”
Như một nam thần từ trên trời rơi xuống.
Đợi chút, nam thần kia sao lại thấy quen mắt thế nhỉ?
Mẹ! Là lão thầy tẻ nhạt kia!
Không biết có phải cảm nhận được ánh mắt không tốt của Thời Sênh hay không mà ông thầy tẻ nhạt cũng đột nhiên quay đầu nhìn qua, lạnh lùng mắt đối mắt với cô.
Sau đó hắn buông Kiều Thiển Thiển ra, nhấc chân đi thẳng xuống chỗ Thời Sênh.
Thời Sênh cũng chạy lên trên. Lúc hai người sắp đụng vào nhau, thân mình Thời Sênh linh hoạt lách sang, nhảy tới vị trí bên trên. Cánh tay vừa vươn ra của ông thầy tẻ nhạt chỉ túm được không khí.
Tần Ca: “…”
Thời Sênh căn bản không chú ý tới Tần Ca vừa định túm lấy mình. Cô đã xuất hiện ở trước mặt Kiều Thiển Thiển còn chưa lấy lại hồn phách sau cú ngã vừa rồi.
“Chị.” Thời Sênh ngoài mặt cười nhưng trong không cười, gọi một tiếng.
“Tiểu Sơ…” Con ngươi Kiều Thiển Thiển chợt lóe, mang theo vài phần xa cách, hỏi: “Vừa rồi em không sao chứ? Có bị ngã đau ở đâu không?”
“Không phải lúc này chị nên xin lỗi tôi sao?” Thời Sênh nhíu mày.
Cánh môi Kiều Thiển Thiển mấp máy, ánh mắt nhìn bốn xung quanh.
Kiều Thiển Thiển là người vừa tự ti lại vừa sĩ diện.
Cứ nghĩ đây là em gái mình nên cô ta cảm thấy chuyện lớn có thể hóa nhỏ, chuyện nhỏ có thể hóa không có.
Nhưng nhìn tư thế của cô gái trước mặt lúc này, chắc chắn là không có miếng bánh ngon ấy rồi.
Cánh môi cô ta mấp máy: “Thực xin lỗi.”
“Không nghe thấy.” Thời Sênh mang tư thế của nữ phụ độc ác làm khó Kiều Thiển Thiển.
Đã cho cô một thân phận như thế rồi, không làm giá thì quả thực có lỗi với mẹ tác giả.
Càng thật xin lỗi với cái chết oan ức mà tác giả đã cho nguyên chủ.
“Tiểu Sơ…” Kiều Thiển Thiển chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, người tới càng lúc càng nhiều.
Đường Cẩm Thần đẩy đám người ra, bá đạo kéo Kiều Thiển Thiển vào lòng, ánh mắt sắc bén nhìn Thời Sênh. “Thiển Thiển đã xin lỗi cô rồi, cô đừng có bám lấy không tha người ta.”
Thời Sênh liếc nhìn hắn một cái, đột nhiên vươn tay đẩy hắn một cái. Vì cô ra tay quá bất ngờ nên Đường Cẩm Thần lảo đảo rồi ngã xuống dưới bậc thang mấy bậc. Nếu không phải bên dưới có nhiều người thì hắn đã lăn xuống nữa rồi.”
“Thực xin lỗi nhé!” Thời Sênh lập tức xin lỗi trước khi hắn kịp phát tác.