Boss Là Nữ Phụ
Chương 663 : Phó bản có độc (24)
Ngày đăng: 22:21 28/04/20
Lâm Hàn Thư dở khóc dở cười.
Ngông cuồng như vậy, hắn vẫn là lần đầu gặp.
Đến người như Lương Bỉnh cũng chưa từng ngông cuồng tới mức trong mắt không có vương pháp, duy ngã độc tôn như vậy.
Lâm Hàn Thư hít sâu một hơi, “Việc cô trải qua, lẽ nào cứ bỏ qua như vậy?”
“Việc tôi trải qua?” Thời Sênh chống cằm, “Anh nói việc Lương Bỉnh lấy tôi làm thực nghiệm?”
Lâm Hàn Thư hơi gật đầu.
Ngoài việc này, lẽ nào còn có việc khác sao?
“Lương Bỉnh sớm muộn cũng sẽ tìm tới cô, cô là thể thực nghiệm số một của hắn, trên người có dữ liệu rất quan trọng.” Giọng nói của Lâm Hàn Thư không nhanh không chậm, dường như có thể vỗ về lòng người.
Thời Sênh nháy mắt, hỏi: “Anh muốn giết chết hắn sao?”
Lâm Hàn Thư: “…”
Giết chết một người là phạm pháp.
Đây không phải trò chơi, có năng lực hồi sinh vô hạn.
“Việc Lương Bỉnh làm tự có pháp luật trừng trị, tôi không có quyền can dự. Việc tôi phải làm chỉ là vạch trần hắn.”
“Ồ? Vì sao chứ?” Thần tình của Thời Sênh có chút cổ quái, “Theo tôi được biết, quan hệ của anh và Lương Bỉnh rất tốt. Các anh là bạn đại học, sau này mỗi người tự tiếp nhận gia tộc mình, liên thủ đem sự nghiệp của gia tộc đẩy tới đỉnh cao, nhưng vì sao năm năm trước, anh lại trở mặt với Lương Bỉnh chứ?”
Sắc mặt Lâm Hàn Thư hơi thay đổi, “Cô còn biết bao nhiêu chuyện?”
“Ồ… tôi còn biết, ý thức con người có thể thông qua dữ liệu chuyển đổi, là anh và Lương Bỉnh cùng đề xuất.” Thời Sênh dừng một lát, “Anh từng có bạn gái, nhưng sau này mất tích rồi. Anh luôn ngấm ngầm điều tra Lương Bỉnh. Anh nghi ngờ bạn gái anh mất tích có liên quan tới Lương Bỉnh. Nhưng lúc này anh không trở mặt với Lương Bỉnh, mà là một năm sau mới đường ai nấy đi với hắn.”
Sắc mặt Lâm Hàn Thư đột nhiên trở nên tái nhợt, ánh sáng xung quanh chiếu lên mặt hắn, trông có chút kỳ dị.
Cô ấy lại biết nhiều như vậy.
Cô ấy rốt cuộc là ai?
“Cho nên dù là như vậy, anh cũng không muốn giết chết Lương Bỉnh sao?”
Giọng của cô rất bay bổng, rất lâu không tan trong đại điện.
Hắn hoàn toàn quên mất mình đang tìm Thời Sênh nói chuyện vạch trần Lương Bỉnh.
Thời Sênh nhìn lên màn hình ảo.
[Ký chủ…] Hệ thống nhẹ lên tiếng. [Cô làm thế rất nguy hiểm, lỡ như trò chơi này xảy ra chuyện gì ngoài ý muộn, những số liệu kia sẽ bị tiêu hủy, không có cách nào khôi phục.]
“Tôi dự phòng rồi.” Thời Sênh lạnh nhạt nói.
[…] Cô ấy dự phòng khi nào?
“Nếu ngươi biết ta dự phòng khi nào, ngươi đã không phải đồ đần độn rồi.” Thời Sênh vô cùng khinh bỉ.
[…] Dù sao không chỉ một Hệ thống như nó thiểu năng, trong mắt Ký chủ, ai cũng đều đều là thiểu năng. Nghĩ như vậy, Hệ thống liền cân bằng lại.
[Cô đang tìm gì?] Những dữ liệu này nó quá quen thuộc, không có gì bất thường.
“Không biết.” Thời Sênh nhìn trừng trừng vào những dữ liệu nhảy nhót đó, ánh mắt có chút phức tạp, “Chỉ là có loại trực giác, mi bị bệnh rồi, có thứ gì đó theo ta vào các thế giới…”
Bất luận là người hay là ma, cô không tin không để lại dấu vết.
[!!!] Ký chủ, cô đừng nói bừa, mỗi lần nó mở thế giới đều sẽ tiến hành tự kiểm tra, không có bất cứ vấn đề gì.
Thời Sênh tiếp tục trợn mắt, “Lúc đầu mi không ngăn cản ta sao?”
[Cô khác!]Cô là Ký chủ lên trời xuống đất, sao có thể so với đám đần độn bên ngoài?
Trên mặt Thời Sênh đột nhiên lộ ra chút chế nhạo, “Thứ lợi hại trên thế giới này không đếm xuể. Ta đã có thể làm được, đương nhiên cũng có người khác có thể làm được.”
[… Cô không phải tự nhận thiên hạ vô địch sao?] Ai còn có thể làm việc dưới mắt của cô?
“Cái này không liên quan gì tới việc có ai lợi hại hơn ta không. Hắn lợi hại, ta sẽ nghĩ cách lợi hại hơn hắn, người đều là không ngừng vượt lên, kết quả của việc trì trệ không tiến… là chết thẳng cẳng.”
Thời Sênh dừng lại, “Hơn nữa, ta chính là cảm thấy ta vô địch thiên hạ không được sao?”
Ai nói cảm thấy vô địch thiên hạ thì nhất định vô địch thiên hạ chứ. Ta nói mi là thiểu năng, mi cũng thật sự cảm thấy mình thiểu năng à?
Ngu ngốc!
[…] Quả nhiên không muốn nói chuyện với Ký chủ.