Boss Là Nữ Phụ

Chương 665 : Phó bản có độc (26)

Ngày đăng: 22:21 28/04/20


Đoạn Hồn Cốc không ở trong kế hoạch game.



Đây là kết quả Thời Sênh điều tra rất lâu mới ra, cũng có nghĩ là nơi này không nằm trong cài đặt của Loạn thế anh hùng.



Nhưng nó thật sự tồn tại.



Cách giải thích duy nhất, nó là bị người ta lén thêm vào.



Có thể có bản lĩnh lớn như vậy, hoặc là người lợi hại như cô, hoặc chính là cấp tầng của game.



Thời Sênh lại lần nữa đưa mắt lên màn hình ảo.



Con hồ ly ở thế giới của Thanh Hàn đã lấy ra được một thanh kiếm không nên xuất hiện tại thế giới đó.



Còn có Vua xác sống ở thế giới có Cảnh Chỉ.



Ở thế giới của Liễu Sênh Ca, những cô gái vô cớ chết đi của Diệp Phong đó, dù là Đổng Uyển làm, nhưng cô cảm thấy có chút không đúng.



Trong kịch bản, Đổng Uyển có bệnh, nhưng còn chưa có bản lĩnh giết nhiều người như vậy, trừ phi có người ở sau lưng hướng dẫn cô ta.



Mà Mộ Bạch kia là kẻ hiềm nghi lớn nhất



Nếu đây là cùng một người, vậy thì mục đích của hắn là gì? Giết chết cô sao?



Nhưng vì sao ở thế giới của Cảnh Chỉ, cuối cùng hắn lại không làm gì cả?



Còn ở thế giới của Liễu Sênh Ca, hắn muốn đem Trái Tim Thiên Sứ cho cô, nhưng sau này hắn cũng không làm gì?



Thời Sênh bước nhanh tới trước màn hình ảo, trong tay nhẹ chạm vào hư không, bàn phím ảo đột nhiên xuất hiện, mười ngón tay nhanh chóng lướt như bay trên bàn phím.



Từng hàng từng hàng ký tự không ngừng nhảy ra trên màn hình khiến cho người nhìn hoa mắt, đáp ứng không xuể.



Thời Sênh thử dựng lại thông đạo nhưng không thể nào thành công.



Rất tốt!



Giờ cô xác định, chắc chắn có thứ đi theo cô vào những thế giới này.



Mục đích chưa rõ.



Là người hay ma chưa rõ.



Năng lực rất mạnh.



Muốn chơi với ông?



Ông chơi chết ngươi!




Thời Sênh dùng thiết kiếm chống đất, đầu nghiêng mấy cái, mới từ từ đi về phía đó.



Dùng thiết kiếm gạt đám cỏ dại ra, Thời Sênh nhìn thấy người nằm trên đất.



Là đàn ông, trên người mặc áo đen giống như sát thủ, tóc và mặt đều bịt khăn đen, chỉ lộ ra một đôi lông mày hẹp dài.



Lúc này mắt hơi hơi đóng, được che bởi hàng lông mi dài dài.



Hắn nằm trong bụi cỏ giống như chết rồi.



Thời Sênh lên trước một bước, chuẩn bị dùng thiết kiếm bổ thêm một đao, nhưng khi cô xuống tay, tim đột nhiên đập mạnh lên.



Cô có chút mơ màng nhìn về phía người trên đất, sau vài giây, dừng người, lại gần hắn, cảm giác quen thuộc càng ngày càng rõ ràng.



Là Phượng Từ



Sao hắn lại ở đây?



“Phốc!”



Bóng đen trước mặt chồm tới, người cô ngả về sau, cả người đều bị hắn đè lên, cơ thể hơi đau.



Cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt vô tình lạnh như băng.



Dao găm trong tay hắn lại lần nữa đưa vào trong cơ thể cô mấy phân, sắc mặt Thời Sênh méo mó.



Đậu má.



Ông không phòng bị ngươi, ngươi lại đối với ông như vậy.



Thời Sênh nắm lấy tay hắn, dùng chân kẹp eo hắn, một chân dùng lực, tư thế hai người xoay chuyển, Thời Sênh ngồi lên người hắn, tóm được tay hắn, nhanh chóng rút dao găm ở bụng mình ra, xoay dao găm đầy máu một cái, kề lên cổ hắn.



“Muốn chết? “ Biểu cảm của Thời Sênh u ám, mang theo vài phần hung ác.



Mới một thế giới không gặp, ngươi lợi hại rồi đấy!



Đã dám động thủ với ông rồi!



Ông đánh chết tên đần độn nhà ngươi!



Trong con mắt lạnh như băng của người bị Thời Sênh đè lóe lên một tia sáng mờ nhạt. Hắn ngây ra nhìn Thời Sênh, một tay nắm lấy tay cô, vốn là muốn vặn gãy tay cô, nhưng nhìn sắc mặt phẫn nộ của cô, hắn đột nhiên chột dạ.



Trong lòng tràn ra một loại hoang mang.



Hắn hơi hơi thả lỏng lực đạo, mi mắt nhẹ run, “Cô… là ai? “