Boss Là Nữ Phụ

Chương 796 : Quốc sư minh giám (9)

Ngày đăng: 22:25 28/04/20


“Tam tiểu thư…”



Đệ tử Phượng gia có vài người đã chạy, lại có vài người vẫn đứng nguyên tại chỗ, không ngừng kêu la.



“Chạy đi.” Thời Sênh nhảy xuống chỗ cả bọn đang đứng, trừng mắt lên, “Chờ thành tương thịt à?”



Đệ tử Phượng gia: “…” Chúng tôi đang chờ cô mà.



Thời Sênh đi cùng chúng đệ tử Phượng gia tới thành trì gần nhất, bởi vì bọn họ chạy tới cuối cùng nên lúc tới nơi, cửa thành đã đóng, các trận pháp phòng ngự cũng đã mở ra, lúc này sẽ không thu lại để bọn họ tiến vào.



Trên tường thành có vô số người ló ra, nhìn thấy phía dưới tường thành là một đội ngũ khoảng chừng hai mươi người.



“Tam tiểu thư, làm sao bây giờ?”



“Bọn họ không mở cửa thành, huyền thú sẽ tới đây nhanh thôi.”



“Tam tiểu thư…”



Thời Sênh ngửa đầu nhìn lên tường thành, nhận ra trong đám người có Phượng Võ và Phượng Khuynh Khuynh.



“Trận pháp bên kia còn chưa khởi động xong sao, cho bọn họ tiến vào từ bên đó đi.” Có người ở trên tường thành lên tiếng.



“Tại nàng ta phá hỏng trận pháp của đội Thần Vệ, nếu không vì nàng ta thì đám huyền thú cũng không chạy đến đây, tại sao phải mở cửa chứ?”



Lại có người kích động hô lên, thanh âm ồn ào xung quanh lập tức biến mất.



“Ánh mắt nào của ngươi nhìn thấy ông đây phá hư?” Thời Sênh quát lên tức giận, rõ ràng là Hách Liên Dục phá hỏng, tên khốn này lại dám đá lên người cô.



Ông đây không nhận.



Đối phương lại rống lên, “Có người tận mắt thấy.”



“Đừng mở cửa, không cho nàng ta tiến vào.”



“Đều tại ả nên mới thành ra cục diện hiện tại, không cho ả tiến vào, không được cho ả tiến vào.”



“Không được cho ả tiến vào.”



Trên tường thành hô lên rất đồng thanh.




Thời Sênh phủi phủi làn váy, từ trên mặt đất đứng lên, những người khác cũng đứng lên theo, phần lớn mọi người đều có điểm không thể nào tiếp thu được.



Người trong thành trì này vì Tam tiểu thư nhà họ nên mới chết.



“Cảm thấy họ vô tội sao?” Thời Sênh nghiêng đầu nhìn cả đám.



Tuy rằng bọn họ cũng tức giận đám người kia không mở cửa cho mình, nhưng người trong thành trì vốn vô tội, bọn họ có làm gì sai đâu?



“Trong thành… trong thành có rất nhiều người vô tội. Tam tiểu thư, cô… cô có năng lực bảo vệ tốt chúng ta, vì sao… vì sao lại còn phá cửa thành?”



“Ta không phá thì sớm muộn gì cửa thành này cũng sẽ bị phá, bọn họ vẫn sẽ chết thôi, ta chỉ là làm cho thời gian chết của họ tới sớm hơn một chút. Chết sớm, sớm siêu sinh.” Thời Sênh bày ra vẻ mặt không thèm để ý.



Cô hơi dừng một chút, vẻ mặt châm chọc, “Hơn nữa, ta có thể bảo hộ các người hay không, dùng cách gì để bảo vệ cách người, đó là chuyện của ta.”



Cô không có nghĩa vụ phải bảo vệ họ.



Bây giờ lại còn dám khoa tay múa chân với cô, bị bệnh chắc?



Người ở bên trong vô tội, còn bọn họ thì không vô tội à?



Hôm nay nếu cô không có năng lực bảo vệ họ thì người chết đầu tiên chắc chắn là họ.



Đám người bên trong kia sẽ thương tâm, khổ sở vì họ sao?



Một đám não tàn.



“Nhưng mà…” Cô gái kia vẫn còn không tiếp nhận được kết quả này.



Đây cũng là mạng người, tại sao trong mắt Tam tiểu thư lại chỉ là một con kiến, hoàn toàn không đáng giá nhắc tới chứ?



Sao Tam tiểu thư có thể trở thành người máu lạnh như thế được?



“Đừng nói nữa.” Một đệ tử nam giữ cô gái lại, “Nếu không có Tam tiểu thư thì chúng ta đã sớm chết rồi. Mà đám người trong kia cũng sẽ trơ mắt nhìn chúng ta chết mà thôi.”



Thời Sênh liếc nhìn đệ tử nam kia một cái, “Đừng nghĩ con người trên thế giới này đều lương thiện. Lương thiện… đúng thật là châm chọc, ta cứu các ngươi, đối với các ngươi mà nói không phải lương thiện sao?”



Không bao giờ có thiện hoặc ác tuyệt đối cả.