Boss Là Nữ Phụ
Chương 858 : Cô nàng xui xẻo (26)
Ngày đăng: 22:26 28/04/20
MV không cần quá nhiều kỹ năng diễn xuất, nhưng cũng cần phải diễn.
Thực sự Thời Sênh không muốn quay nhưng Hạ Linh cứ bám lấy cô, Thời Sênh không còn cách nào đành phải đồng ý.
Vu Thanh nghe chuyện Thời Sênh sẽ quay MV cũng không quá phản đối, chỉ nhắc Hạ Linh phải chú ý đúng mực đừng để Bé ngoan nhà ông bị anti.
MV cổ phong kể về câu chuyện của một cô công chúa bị mất nước, trong suốt quá trình quay MV Thời Sênh phải thay hơn 10 bộ trang phục.
Bây giờ thời tiết nóng bức, mặc mấy lớp quần áo rườm rà còn phải thay liên tục, Thời Sênh chỉ muốn giết người.
“Cô Bộ, cô chớ lộn xộn, lớp trang điểm bay hết rồi.” Chuyên gia trang điểm nhắc nhở Thời Sênh.
“Nóng!” Thời Sênh cầm quạt cầm tay, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Cô cảm giác trên người giống như quấn bông, cả người đều là mồ hôi.
Thợ trang điểm cũng hết cách, bất đắc dĩ nói: “Cô Bộ cô cố chịu, đây là bộ cuối cùng rồi.”
“Sao lại phiền phức như vậy chứ!” Thời Sênh cào bàn, Hạ Linh tên đần này. Mẹ kiếp lại troll cô.
Thay bộ trang phục này, muốn chết à!
Chuyên gia trang điểm bụm miệng cười, làm nghề này đâu có dễ dàng như vậy.
Nhà tạo mẫu ở bên cạnh vừa chọn phụ kiện tóc vừa hỏi Thời Sênh: “Cô Bộ, cô biết xem bói thật sao?”
“Không biết, ai lại dám đồn đại lung tung về tôi thế?” Cô đã nói rất nhiều lần rồi, cô không biết xem bói, vì sao những người này lại không tin.
“Bây giờ mọi người đều nói như vậy.” Nhà tạo mẫu đi đến cài phụ kiện tóc cho cô, hai mắt phát sáng, “Nếu như cô biết xem bói thật, cô có thể xem cho tôi không?”
“Tôi không biết xem bói.” Thời Sênh hất hàm, cảm giác trên đầu càng ngày càng nặng, nội tâm suy sụp: “Cô có thể đeo cho tôi ít thôi được không? Đây cũng không phải là thật, đạo cụ ai làm mà nặng như vậy.”
Có đầu óc không vậy?
Thợ trang điểm đứng bên cạnh cười, giải thích rằng: “Đây là đồ thật, được tài trợ đặc biệt.”
“Tài trợ đặc biệt?” Thời Sênh soi gương, “Ai tài trợ vậy? Thứ đồ chơi này cũng không đáng bao nhiêu tiền đi?”
Ai rảnh rỗi đi tài trợ MV của Hạ Linh.
Không biết tiêu tiền vào đâu nữa à?
Sao lại cảm thấy có chút bất thường.
Đội trưởng Hồng: “…”
Người đâu!
Lôi con bé chết tiệt này ra ngoài đánh chết cho bổn đội trưởng.
Cái gì mà đắc tội với rất nhiều người chứ?
Đội trưởng Hồng hít thở sâu, tự nói với chính mình phải bình tĩnh: “Có ai tương đối đặc biệt không?”
“Người đặc biệt thì tôi không quen.” Cô căn bản không biết tên thiểu năng Mộ Bạch lần này là ai, cũng không biết có thân phận gì.
“Miêu tả ngoại hình một chút đi.”
“Chưa từng gặp.”
“Giọng nói?”
“Chưa từng nghe thấy.”
Bút trong tay Đội trưởng Hồng suýt nữa thì bị bẻ gãy. Hắn hung dữ trừng mắt nhìn Thời Sênh: “Cô Bộ, tôi mong cô nói thật, đây là vì lo nghĩ cho an toàn của cô.”
“Tôi nói đều là sự thật, anh không tin thì tôi cũng chịu.” Bản cô nương vốn dĩ chưa từng gặp tên thiểu năng Mộ Bạch đó thì làm sao mà nói chứ?
Đội trưởng Hồng tức phát điên. Mẹ kiếp! Cô nói thế bảo hắn làm sao tin được?
“Đội trưởng Hồng, tôi thấy gần đây anh…”
Đội trưởng Hồng lạnh lùng đứng dậy, đi thẳng ra ngoài.
Hắn đã biết tiếp theo cô định nói gì rồi.
Vừa nãy khi bước vào, những người gặp cô đều bị cô tặng cho một câu: “Tôi thấy ấn đường của anh chuyển sang màu đen, dạo này có họa sát thân.”
“Ối ối.”
Đội trưởng Hồng vừa mở cửa liền nhìn thấy một viên cảnh sát trong cục đụng phải khung cửa, đau nhe răng trợn mắt.
Hắn nhìn khắp cả cục cảnh sát đều xảy ra vấn đề.
Mẹ kiếp! Thật hối hận đem sao chổi này về Cục. Bây giờ hắn đem trả sao chổi này có kịp không?