Boss Là Nữ Phụ

Chương 859 : Cô nàng xui xẻo (27)

Ngày đăng: 22:26 28/04/20


Đem trả chắc chắn là không kịp rồi. Vụ án này vẫn chưa phá được.



Nhưng vụ án này không có cách nào để phá. Quanh đấy chỉ có hai camera giám sát. Trong camera giám sát không hát hiện dấu vết của kẻ khả nghi.



Thời Sênh và Hạ Linh là người bị hại, không phải phạm nhân. Sau khi tra hỏi xong đương nhiên phải thả người.



Người trong cục chỉ ước gì Thời Sênh rời khỏi. Mỗi lần cô đến, người của cả cục cảnh sát đều gặp chuyện không may.



Dùng hai từ “tà môn” để miêu tả cô đúng là xem thường cô rồi.



“Lần sau gặp.” Thời Sênh vẫy tay chào với Đội trưởng Hồng.



Đội trưởng Hồng xem như không nhìn thấy. Bây giờ hắn không muốn nhìn thấy cô bé này chút nào.



Hạ Linh không nói năng gì dẫn cô về nhà. Việc đầu tiên sau khi về nhà chính là đè Thời Sênh xuống hôn cô. Trong lúc hai người đang âu yếm vuốt ve thì Vu Thanh quay về.



Đứng ở phòng khách ở phòng khách ra sức gọi, Hạ Linh đành phải bò khỏi người Thời Sênh, quần áo xộc xệch, mở cửa đi ra ngoài.



Vu Thanh thấy anh đi ra từ phòng của Thời Sênh, nhìn anh từ trên xuống dưới, không hề nổi giận: “Bé ngoan không sao chứ?”



“Không sao.” Hạ Linh đi đến.



Tốc độ nói của Vu Thanh cực nhanh: “Sao đột nhiên lại nổ? Phía cảnh sát nói sao?”



“Không có kết quả gì.”



“Không có kết quả gì?” Vu Thanh cau mày, cái gì gọi là không có kết quả gì?



Làm sao lại nổ? Có nghi phạm không? Những cái này không phải là kết quả sao?



Vụ nổ lần này rõ ràng là nhằm vào Thời Sênh hoặc là Hạ Linh. Phòng hóa trang đó được chuẩn bị cho hai người họ.



Vu Thanh càng nghiêng về suy đoán nhằm vào Hạ Linh, suy cho cùng tên này đắc tội nhiều người như vậy, ai biết tên điên nào nghĩ không thông.



Không được, hắn phải đi tìm sư phụ của Bé ngoan.



Vu Thanh hỏi một lúc lâu, Hạ Linh đều lạnh mặt, đúng là không hỏi được gì. Vu Thanh đi đến thăm Thời Sênh, sau đó vội vàng rời đi.



Hạ Linh đóng cửa, tiếp tục chuyện ban nãy.



Cho đến khi hai người mệt kiệt sức, Hạ Linh mới ôm Thời Sênh không vận động nữa.



Bây giờ, anh nghĩ lại vẫn cảm thấy sợ.



Suýt nữa anh đã mất cô.




Họ vốn cho rằng Hạ Linh không quyền không thế, ai biết anh đột nhiên trở thành tổng tài?



Antifan tỏ ý họ cần thời gian trấn tĩnh.



Thời Sênh lấy điện thoại ra nhắn tin cho Hạ Linh.



Khi Hạ Linh nhận được tin nhắn thì anh đang họp, một đám lão già của hội đồng quản trị đều nhìn chằm chằm vào anh, không khí rất căng thẳng, giống như một giây sau là có thể đánh nhau.



Trong tình huống như vậy, Hạ Linh trấn tĩnh lấy điện thoại ra xem.



_ Anh thích làm tổng tài, em tặng anh một cái, sao lại chạy đến Hạ gia hả?



Ánh mắt nghiêm nghị trong mắt anh biến mất trong nháy mắt, khẩu khí này của cô sao lại giống như nói anh muốn làm chủ tịch nước cũng rất dễ vậy?



Người trong phòng họp nhìn chàng trai trẻ đang ngồi trên ghế chủ tọa, đều cảm thấy có chút khó hiểu.



Vừa nãy, anh còn bày ra tư thế muốn đánh nhau, sao xem tin nhắn xong liền giống như con mèo được vuốt ve vậy?



_ Em chỉ cần để anh bảo vệ em là được.



Hạ Linh trả lời tin nhắn xong cất điện thoại đi, khóe môi cong lên, rõ ràng là đang cười, nhưng những người có mặt trong phòng họp lại cảm thấy trong nháy mắt đã vào mùa đông giá rét, gió lạnh thổi khắp nơi.



“Vừa nãy ai nói có ý kiến?”



Giọng nói trong vắt, giống như tiếng hát của anh.



Tuy nhiên giờ phút này không ai cảm thấy dễ nghe, sau lưng tự dưng có một luồng khí lạnh bốc lên.



Bọn họ đều là những lão làng lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, giờ phút này lại bị một chàng thanh niên mới có hơn 20 tuổi làm khiếp sợ.



Phòng họp yên tĩnh lạ thường.



Hạ Linh đứng dậy, một tay đút túi quần, các ngón tay của bàn tay còn lại gõ nhẹ vào mặt bàn: “Mọi người đều là người thông minh. Nếu như ông ấy đã giao công ty lại cho tôi, chứng tỏ tôi không phải là đồ vô dụng như các người đã nghĩ. Đừng làm những chuyện khiến tôi tức giận. Những tin đồn về tôi chắc rằng dạo gần đây mọi người cũng biết đủ rồi. Con người tôi làm việc không quan tâm lễ độ lịch sự.”



Anh nhếch mép, kéo căng độ cong của khóe môi, ánh mắt quét qua những người có mặt trong phòng, chậm rãi bước ra khỏi phòng họp.



Cho đến khi bóng dáng của anh hoàn toàn biến mất, đám người trong phòng họp mới cảm thấy mình có thể hít thở.



Chuyện đầu tiên sau khi Hạ Linh nhậm chức chính là đoạn tuyệt mọi mối quan hệ làm ăn với An Thị, ra sức chèn ép An Thị.



Có người trong Hạ thị phản đối, kết quả bị cưỡng ép bãi chức.



Thủ đoạn cứng rắn của Hạ Linh khiến những người trong Hạ thị hiểu, anh không phải là người dễ bắt bí.