Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 1: Người Anh Hùng Mất Tích

Chương 28 : Piper

Ngày đăng: 12:34 19/04/20


Piper phải kìm lại ước muốn được gào thét. Cô muốn lấy con dao của mình ra và tự mình tấn công bà ta, nhưng cô không thích các cơ hội của mình – không phải ở giữa cửa hàng bách hóa của Lệnh Bà này trong khi các bạn cô lại đang bị bỏ bùa. Piper thậm chí còn không chắc liệu họ có đứng về phía cô nếu trận chiến xảy ra không. Cô phải nghĩ ra một kế hoạch tốt hơn.



Họ đi thang cuốn xuống phần chân đế của đài phun nước. Đây là lần đầu tiên, Piper chú ý đến hai cái đồng hồ mặt trời bằng đồng lớn – mỗi cái có kích thước của một tấm bạt lò xo – được lắp vào nền nhà bằng đá hoa cương ở phía nam và phía bắc của đài phun nước. Những cái lồng chim hoàng yến quá cỡ mạ vàng nằm ở hướng đông và hướng tây, và cái ở xa nhất đang giam giữ các tên tinh linh bão. Chúng cuộn lại với nhau dày đặc, xoay tròn quanh cái lồng như một cơn lốc xoáy siêu cô đặc, mà Piper không thể nhận ra có bao nhiêu tên trong số chúng – chỉ biết, ít nhất là mười hai tên.



"Này," Leo nói, "Huấn luyện viên Hedge trông rất ổn!"



Họ chạy về phía cái lồng chim hoàng yến gần nhất. Vị thần rừng già nua dường như bị hóa đá ngay khoảnh khắc ông bị hút lên trời, phía trên Grand Canyon. Ông đông cứng lại khi đang hét giữa chừng, cây gậy đưa lên cao quá đầu như thể ông đang ra lệnh cho lớp học thể dục cúi xuống và thực hiện năm mươi cú hít đất. Mái tóc xoăn của ông lấp ló ở những góc độ khá buồn cười. Nếu Piper chỉ tập trung vào các chi tiết cụ thể nào đó – chiếc áo thun màu cam sáng, chòm râu dê lưa thưa, cái còi đang được đeo trên cổ – cô có thể hình dung Huấn luyện viên Hedge như chính con người già nua, khó chịu và tốt bụng của ông. Nhưng thật khó để bỏ qua hai cái sừng múp míp phía trên đầu, và sự thật rằng ông ấy có cặp chân dê lông lá và bộ móng guốc thay cho chiếc quần thể và đôi giày Nike.



"Đúng thế," công chúa nói. "Ta luôn giữ cho hàng hóa của ta trong tình trạng tốt. Chúng ta chắc chắn có thể thương lượng về các tên tinh linh bão và thần rừng. Một giao dịch trọn gói. Nếu chúng ta đạt được thỏa thuận, ta thậm chí còn tặng cho các ngươi cái bình chữa bệnh nữa, và các ngươi có thể ra đi trong an bình." Bà ta nhìn Piper đầy gian xảo. "Điều đó còn tốt hơn nhiều so với việc tạo ra một cuộc cãi cọ, đúng không, bé cưng?"



Đừng tin lời bà ta, một giọng nói cảnh báo vang lên trong đầu cô. Nếu Piper đúng về nhân dạng của quý bà này, sẽ không một ai an bình rời khỏi đây. Một thỏa thuận hợp lý là điều bất khả thi. Tất cả sẽ chỉ là một trò lừa bịp. Nhưng các bạn cô đang nhìn cô, gật đầu khẩn nài và nhăn nhó như nói, Đồng ý đi nào! Piper cần nhiều thời gian hơn để suy nghĩ.



"Chúng ta có thể thỏa thuận," cô nói.



"Hẳn là thế rồi!" Leo đồng ý. "Nói giá của bà đi."



"Leo!" Piper ngăn cậu lại.



Công chúa cười khúc khích. "Nói giá của ta sao? Có lẽ không phải là một chiến lược thương lượng tốt nhất, cậu bé của ta, nhưng ít nhất ngươi biết được giá trị của món hàng. Tự do quả thực là rất đáng giá. Ngươi sẽ yêu cầu ta thả tên thần rừng, người tấn công các tên tinh linh bão của ta..."



"Người đã tấn công chúng tôi," Piper cắt ngang.



Lệnh Bà nhún vai. "Như ta đã nói, người bảo trợ của ta thỉnh thoảng lại yêu cầu ta làm một vài điều nho nhỏ. Gửi những tên tinh linh bão đến bắt cóc các ngươi – là một trong số chúng. Ta đảm bảo với các ngươi chuyện đó không liên quan gì đến cá nhân. Và không xảy ra thiệt hại gì, cuối cùng các ngươi cũng đến được đây đấy thôi, dĩ nhiên là hoàn toàn theo ý của các ngươi. Dù sao đi nữa, các ngươi muốn tên thần rừng đó được tự do, và nhân tiện các ngươi cũng muốn những tên tinh linh bão của ta – những người hầu rất đáng giá, để các ngươi có thể đưa chúng cho tên Aeolus bạo chúa kia. Điều đó dường như chẳng công bằng gì cả, không phải sao? Mức giá sẽ rất cao đấy."



Piper có thể nhận ra rằng các bạn cô sẵn sàng đưa ra bất cứ mức giá nào, hứa hẹn bất cứ điều gì. Trước khi họ có thể nói, cô ra chiêu cuối cùng của mình.



"Bà là Medea," cô nói. "Bà đã giúp cho Jason nguyên bản đánh cắp Bộ Lông Cừu Vàng. Bà là một tro những nhân vật phản diện độc ác nhất trong thần thoại Hy Lạp. Jason, Leo – đừng tin lời bà ta."



Piper đặt tất cả sức mạnh mà cô có thể tập hợp lại vào trong các từ đó. Cô vô cùng thành thật, và nó dường như có tác dụng chút ít. Jason bước lùi lại, tránh xa khỏi mụ phù thủy.



Leo gãi đầu và nhìn quanh như thể cậu ấy vừa mới bước ra từ một giấc mơ.



"Chúng ta lại đang làm gì nữa thế?"



"Các chàng trai!" Công chúa dang rộng hai cánh tay mình ra trong tư thế chào đón. Trang sức kim cương của bà ta sáng lấp lánh, và những ngón tay sơn vẽ của bà ta cuộn lại như những chiếc móng vuốt dính máu. "Đúng thế, ta là Medea. Nhưng ta đã bị hiểu lầm. Ồ, Piper, bé yêu, ngươi không biết được phụ nữ thời xa xưa sống như thế nào đâu. Chúng ta không có quyền lực lẫn lợi thế. Chúng ta thậm chí không thể tự chọn chồng cho chính mình. Nhưng ta thì khác. Ta đã chọn định mệnh của chính ta bằng cách trở thành phù thủy. Điều đó là sai sao? Ta đã thực hiện một hiệp ước với Jason: sự giúp đỡ của ta để có được bộ lông cừu, đổi lấy tình yêu của anh ta. Một thỏa thuận công bằng. Anh ta trở thành một người hùng nổi tiếng! Không có ta, ắt hẳn anh ta đã chết mất xác trên các bờ biển Colchis."



Jason – Jason của Piper – cau có. "Thế... bà thật sự đã chết cách đây ba ngàn năm sao? Bà quay trở lại từ Địa ngục?"



"Cái chết đã không còn nắm giữ được ta, người hùng trẻ tuổi à," Medea nói. "Nhờ người bảo trợ của ta, ta lại được sống lại với đầy đủ da thịt."



"Bà... tái tạo lại?" Leo chớp mắt. "Như quái vật sao?"



Medea xỉa những ngón tay của mình ra, và khói xì ra từ móng tay bà ta, như khi nước được phun lên một tấm sắt nóng. "Các ngươi không biết được điều gì đang xảy ra, đúng không, các bé yêu của ta? Nó còn tệ hơn nhiều so với sự kích động của lũ quái vật đến từ Tartarus. Người bảo trợ của ta biết rằng những tên khổng lồ và lũ quái vật không phải là những người hầu giỏi nhất của bà ấy. Ta là một con người. Ta rút kinh nghiệm từ các sai lầm của ta. Và giờ ta đã quay trở lại với trần thế, ta sẽ không để bị lừa một lần nữa. Giờ đây là cái giá của ta cho những gì các ngươi yêu cầu."
Cô cầm lấy một cái khiên từ con manơcanh được vũ trang ở tầng ba và tiếp tục leo lên. Cô hình dung ra Huấn luyện viên Hedge đang la hét trong đầu, như lúc còn trong lớp thể dục ở Trường học Hoang Dã: Di chuyển đi, McLean! Trò gọi đó là môn leo thang cuốn đó sao?



Cô lên đến được tầng trên cùng, thở hổn hển, nhưng cô đã đến quá trễ. Medea đã đi đến được quầy chất độc.



Ả phù thủy cầm lấy cái lọ có hình thiên nga – lọ màu xanh có thể gây ra cái chết đầy đau đớn – và Piper chỉ làm được điều duy nhất ập đến trong đầu mình. Cô ném cái khiên đi.



Medea đắc thắng quay người lại vừa đúng lúc đón nhận chiếc đĩa ném Frisbee bằng kim loại nặng hai mươi cân đập thẳng vào ngực bà ta. Bà ta sẩy chân ngã ra sau, đâm sầm vào quầy hàng, làm vỡ hết các lọ và hất ngã các kệ hàng. Khi ả phù thủy đứng dậy từ đống đổ nát, áo đầm bà ta được nhuộm bởi mười hai màu sắc khác nhau. Khá nhiều vết ố đang cháy âm ỉ và sáng rực lên.



"Đồ ngu!" Medea gào lên. "Ngươi có biết điều gì sẽ xảy ra khi nhiều loại chất độc hòa quyện vào nhau không?"



"Giết chết bà à?" Piper nói đầy hy vọng>Thảm ở quanh chân Medea bắt đầu bốc hơi. Bà ta ho sặc sụa, và khuôn mặt méo mó vì đau đớn – hay bà ta chỉ giả vờ?



Bên dưới, Leo gọi lớn, "Jason, giúp tớ!"



Piper mạo hiểm liếc nhanh xuống bên dưới, và cô gần như òa khóc vì tuyệt vọng. Một trong hai con rồng ghim chặt Leo xuống sàn nhà. Nó đang nhe nanh, chuẩn bị đớp Leo một phát. Jason thì đang ở tuốt bên kia phòng chiến đấu với con rồng còn lại, quá xa để hỗ trợ cho Leo.



"Ngươi đã tiêu diệt tất cả chúng ta!" Medea hét lớn. Khói đang bốc lên khắp mặt thảm khi vết ố lan rộng ra, các tia lửa rơi vãi và đốt cháy các giá quần áo. "Các ngươi chỉ có vài giây trước khi thuốc pha chế này thiêu rụi mọi thứ và phá hủy cả tòa nhà. Không còn thời gian..."



RẦM! Trần nhà bằng kính màu tan thành từng mảnh nhỏ, tạo thành một cơn mưa thủy tinh đầy màu sắc, và con rồng đồng Festus rơi thẳng vào bên trong cửa hàng bách hóa.



Nó lao vào cuộc chiến, vồ lấy từng con rồng mặt trời trong mỗi cái vuốt. Chỉ lúc này Piper mới nhận thức được giá trị của sự to lớn và mạnh mẽ mà người bạn kim loại của họ có được như thế nào.



"Đúng thế, anh bạn!" Leo hét lớn.



Festus bay nửa chừng về phía sân trong, rồi ném mạnh hai con rồng mặt trời vào trong những cái lỗ nơi chúng đã xuất hiện. Leo chạy nhanh đến đài phun nước và ấn vào một miếng đá lát bằng đá hoa cương, đóng hai cái đồng hồ mặt trời lại. Nó rung lên khi hai con rồng đâm sầm vào, cố thoát ra ngoài, nhưng ngay lập tức chúng bị nhốt lại.



Medea nguyền rủa bằng thứ ngôn ngữ cổ xưa nào đó. Toàn bộ lầu bốn hiện đang bốc cháy. Không khí tràn ngập hơi độc. Ngay cả khi mái nhà được mở toang ra, Piper có thể cảm nhận được hơi nóng đang gia tăng. Cô lùi lại về phía rìa của thanh chắn, mũi dao vẫn chĩa về phía Medea.



"Ta sẽ không để bị bỏ rơi lần nữa!" Ả phù thủy quỳ xuống và chộp lấy lọ thuốc chữa lành bệnh màu đỏ, mà bằng cách nào đó nó vẫn còn lành lặn sau vụ va chạm. "Ngươi muốn trí nhớ của bạn trai ngươi quay trở lại chứ? Đưa ta đi cùng với ngươi!"



Piper liếc nhìn về phía sau cô. Leo và Jason đang ở trên lưng con Festus. Con rồng bằng đồng vỗ đôi cánh to lớn, giữ hai cái lồng có thần rừng và các tên tinh linh bão bằng móng vuốt của nó, và bắt đầu bay lên.



Tòa nhà rung chuyển dữ dội. Là khói bốc lên từ các bức tường, làm tan chảy các thanh chắn, biến không khí trở thành acid.



"Ngươi sẽ không bao giờ sống sót trong cuộc tìm kiếm này nếu không có ta!" Medea gào lên. "Anh chàng người hùng của ngươi vẫn sẽ mãi mãi ngu dốt như thế, và cha ngươi sẽ chết. Đưa ta đi cùng với ngươi."



Trong một khoảnh khắc, Piper đã bị cám dỗ. Rồi cô nhìn thấy nụ cười nham hiểm của bà ta. Ả phù thủy rất tin vào sức mạnh thuyết phục của mình, tin rằng bà ta luôn có thể thỏa thuận, luôn trốn thoát và giành chiến thắng vào phút chót.



"Không phải hôm nay, đồ phù thủy." Piper nhảy ra phía ngoài. Cô lao thẳng xuống phía dưới chỉ trong một giây trước khi Leo và Jason chộp được cô, kéo cô lên phía trên lưng con rồng.



Cô nghe tiếng Medea đang gào thét đầy giận dữ khi họ bay vút qua trần nhà bị hỏng và lên cao phía trên khu thương mại Chicago. Rồi cửa hàng bách hóa phát nổ sau lưng họ.