Các Anh Hùng Của Đỉnh Olympus Tập 1: Người Anh Hùng Mất Tích
Chương 50 : Jason
Ngày đăng: 12:34 19/04/20
Một con sói tấn công Jason. Cậu bước lùi lại và đập mạnh thanh gỗ phế liệu của mình vào mõm của con quái thú với một tiếng răng rắc đầy thuyết phục. Có thể chỉ duy nhất bạc mới giết được nó, nhưng một tấm ván lỗi thời còn xịn vẫn có thể gây ra cho nó một cơn đau đầu choáng váng.
Cậu quay người về phía phát ra tiếng móng guốc và nhìn thấy một con ngựa tinh linh bão đang lao xuống chỗ cậu. Jason tập trung và triệu hồi gió. Ngay trước khi tên tinh linh bão đó có thể giẫm nát cậu, Jason quăng người lên không trung, tóm lấy cái cổ khói của con ngựa, và xoay tròn trên lưng nó.
Tên tinh linh bão lồng lên. Nó cố hất ngã Jason, rồi cố tan biến vào trong màn sương để làm cậu bối rối; nhưng bằng cách nào đó, Jason vẫn ở nguyên trên lưng nó. Cậu buộc con ngựa giữ nguyên trạng ở thể rắn, và con ngựa dường như không thể cự có thể cảm giác được nó đang chống cự lại cậu. Cậu cảm nhận được những ý nghĩ giận dữ điên cuồng của nó – vô cùng mệt mỏi hoảng loạn và muốn được tự do. Jason phải dùng đến tất cả sức mạnh ý chí để buộc nó làm theo ước muốn và chịu sự kiểm soát của cậu. Cậu nghĩ đến thần Aeolus, về việc ông đã phải giám sát hàng ngàn và hàng ngàn những tên tinh linh bão như thế này, thậm chí một vài tên còn tệ hại hơn. Không lạ gì Ông chủ của Các ngọn gió trở nên nơi điên điên một chút sau nhiều thế kỷ chịu áp lực. Nhưng Jason chỉ có duy nhất một tên tinh linh bão để điều khiển, và cậu phải chiến thắng.
"Giờ ngươi thuộc về ta," Jason nói.
Con ngựa nhảy cong người lên, nhưng Jason đã nhanh chóng giữ nó lại. Bờm của nó lập lòe khi nó chạy quanh cái hồ đã cạn nước, móng guốc tạo những cơn bão sấm sét thu nhỏ – các c
n giông tố – ở bất cứ nơi nào chúng chạm vào.
"Giông Tố?" Jason nói. "Đó là tên của ngươi sao?"
Tên tinh linh ngựa lúc lắc cái bờm, hiển nhiên là hài lòng khi được nhận ra.
"Tốt," Jason nói. "Giờ, chúng ta hãy chiến đấu thôi."
Cậu lao vào trận chiến, vung thanh gỗ đóng băng của mình, đánh văng những con sói sang một bên và lao thẳng qua những tên venti khác. Giông Tố là một tinh linh đầy sức mạnh, và mỗi khi lao xuyên qua một trong số anh em của mình, nó lại phóng điện, và các tinh linh khác bốc hơi thành một đám sương mù vô hại.
Qua màn hỗn loạn, Jason nhìn thoáng qua các bạn mình. Piper đang bị những tên Sinh-ra-từ-đất bao vây, nhưng cô ấy dường như kiểm soát được mọi việc. Cô ấy trông rất ấn tượng khi chiến đấu, gần như bừng sáng vì xinh đẹp, khiến những tên Sinh-ra-từ-đất nhìn chằm chằm cô ấy mà kính sợ, quên mất đáng lý ra chúng phải giết chết cô. Chúng hạ những cây dùi cui xuống và ngẩn ra nhìn cô ấy nhoẻn miệng cười và tấn công chúng. Chúng mỉm cười đáp lại – cho đến khi cô chém chúng thành từng khúc bằng con dao của mình, và chúng tan chảy thành những ụ bùn.
Leo đảm nhận đối đầu với Khione. Trong khi việc chiến đấu với một nữ thần lẽ ra sẽ là một hành động tự sát, thì Leo lại là người thích hợp nhất. Cô ta tiếp tục triệu hồi những con dao bằng băng và ném về phía cậu ấy, thổi những luồng khí lạnh giá, các cơn lốc tuyết. Leo đốt cháy hết tất cả những đòn ấy. Cả người cậu ấy bập bùng những lưỡi lửa đỏ rực như thể cậu ấy đã nhúng mình trong xăng. Cậu tiến về phía nữ thần, sử dụng hai cái búa bi với hai đầuạ gục bất cứ con quái vật nào cản đường cậu ấy.
Jason nhận ra chỉ có nhờ vào Leo mà họ còn sống sót. Hơi lửa nóng của cậu đang đốt nóng toàn bộ mặt sân sau, đánh trả lại các phép thuật mùa đông của Khione. Không có cậu ấy, họ ắt sẽ bị đóng băng như các Thợ săn từ đời nảo đời nao rồi. Bất cứ nơi nào Leo đi đến, băng tan chảy khỏi những hòn đá. Ngay cả bức tượng chị Thalia cũng bắt đầu rã đông một ít khi Leo bước đến gần chị ấy.
Khione từ từ lùi lại. Nét mặt cô ta chuyển từ giận dữ sang choáng váng và cuối cùng là hơi hoảng sợ khi Leo càng lúc càng gần hơn.
Jason chẳng còn kẻ thù nào mà đánh cả. Lũ sói choáng váng mặt mày nằm chất đống. Một vài con lẻn đi vào bên trong phế tích, kêu ăng ẳng do bị thương. Piper đâm vào tên Sinh-ra-từ-đất cuối cùng, hắn vừa đổ ập lên phía trên một đống bùn đặc. Jason cưỡi Giông Tố bay xuyên qua tên ventus cuối cùng, biến nó trở thành hơi nước. Rồi cậu quay trở lại và nhìn thấy Leo đang hạ gục nữ thần tuyết.
"Các ngươi đã quá trễ," Khione gầm gừ. "Ông ấy đã thức giấc! Và đừng nghĩ là các ngươi giành được bất cứ chiến thắng nào ở đây, lũ á thần kia. Kế hoạch của Hera sẽ không bao giờ thực thi được. Các ngươi sẽ căm ghét lẫn nhau trước khi các ngươi có thể ngăn bọn ta lại."
Leo làm cho những cây búa của mình bốc cháy và ném chúng vào người nữ thần, nhưng cô ta đã biến thành tuyết – một hình ảnh phủ bột trắng của chính cô ta. Những cây búa của Leo lao vào người phụ nữ tuyết đó, đập vỡ nó thành một đống bột hồ đang bốc khói.
Piper thở dốc, nhưng cô mỉm cười khi nhìn thấy Jason. "Con ngựa đẹp đấy."
Giông Tố đưa hai chân sau lên, tạo thành một cung lửa điện khắp hai cái móng guốc của nó. Thật là một kẻ khoe mẽ.
Cái ý tưởng về việc chiến đấu với một người bất tử cao chín mét với tay không thật vô cùng lố bịch, ngay cả tên khổng lồ dường như cũng bị kinh ngạc. Nửa bay, nửa nhảy, Jason đáp xuống trên đầu gối đầy vảy bò sát của tên khổng lồ rồi leo lên cánh tay hắn trước khi Porphyrion kịp nhận biết điều gì vừa mới xảy ra.
"Ngươi dám?" tên khổng lồ gầm lên.
Jason đã leo đến được vai hắn ta và rút ra một thanh kiếm từ các bím tóc trang trí đầy các loại của tên khổng lồ. Cậu hét lớn, "Vì Rome!" và đâm thẳng thanh kiếm vào mục tiêu gần nhất – cái tai to lớn của tên khổng lồ.
Tia chớp phóng từ trên trời xuống và làm nổ tung thanh kiếm, ném Jason rơi tự do xuống. Cậu lăn tròn khi chạm vào mặt đất. Khi cậu ngước nhìn lên, tên khổng lồ đang lảo đảo người. Tóc hắn ta bốc cháy, và một bên mặt bị nám đen vì tia chớp đó. Thanh kiếm vỡ ra thành từng mảnh nhỏ trong tai. Máu thánh màu vàng chảy xuống cằm hắn. Những vũ khí khác sáng lóe lên và cháy âm ỉ trong những bím tóc của hắn ta.
Porphyrion gần như ngã xuống. Những tên quái vật đang bao quanh đồng loạt cất tiếng gầm gừ và tiến về phía trước – những con sói và lũ yêu tinh sáu tay chăm chăm nhìn vào Jason.
"Không!" Porphyron hét lớn. Hắn ta lấy lại được thăng bằng và giận dữ nhìn về phía á thần. "Ta sẽ tự tay giết hắn."
Tên khổng lồ giơ ngọn giáo lên và nó bắt đầu phát sáng. "Ngươi muốn chơi với chớp đúng không, nhóc? Ngươi quên mất rồi sao. Ta là tai họa của Zeus. Ta được tạo ra để tiêu diệt cha ngươi, điều đó có nghĩa là ta biết chính xác cái gì sẽ giết chết ngươi."
Có điều gì đó trong giọng nói của Porphyrion bảo với Jason rằng hắn ta không phải đang lừa gạt cậu.
Jason và các bạn của mình đã có một cuộc hành trình tốt đẹp. Ba người bọn họ đều đã làm những việc kỳ lạ. Đúng thế, thậm chí cả những việc liều lĩnh. Nhưng khi tên khổng lồ giơ ngọn giáo của hắn lên, Jason biết cậu không có cách nào để làm chệch hướng cú tấn công đó.
Đây chính là kết thúc của cậu.
"Được rồi!" Leo hét lớn.
"Ngủ đi!" Piper thốt lên cực kỳ mạnh mẽ, những con sói ở gần cô gục ngã xuống đất và bắt đầu ngáy.
Cái buồng giam bằng đá và gỗ sụp đổ. Leo đã cưa xuyên qua phần gốc của xúc tu dày nhất và hình như cắt đứt được phần kết nối giữa cái buồng giam với nữ thần Hera. Những cái xúc tu hóa thành bụi. Bùn đất bao quanh nữ thần Hera rã hết cả ra. Nữ thần lớn dần lên, đồng thời rực sáng với năng lượng sức mạnh đang thoát ra.
"Đúng thế!" nữ thần nói. Bà ta trút bỏ bộ đầm đen, để lộ ra một chiếc áo đầm dài màu trắng, hai cánh tay được tô điểm với đồ trang sức bằng vàng. Khuôn mặt bà ta vừa kém sắc lại vừa xinh đẹp, và một chiếc vương miện vàng lấp lánh trên mái tóc đen dài của bà ta. "Giờ ta sẽ đáp trả lại chứ nhỉ!"
Tên khổng lồ Porphyrion lùi lại. Hắn ta không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn Jason đầy căm ghét lần cuối cùng. Thông điệp của hắn đã rõ: Lần khác nhé. Rồi hắn ta gõ mạnh ngọn giáo xuống mặt đất, và rồi tên khổng lồ biến mất vào lòng đất như thể hắn ta vừa mới lao xuống một cái cầu trượt.
Quanh sân, lũ quái vật bắt đầu run sợ và tìm đường tháo chạy, nhưng chẳng có tên nào có thể thoát được.
Nữ thần Hera mỗi lúc một sáng rực hơn. Bà ta hét lớn, "Nhắm mắt lại, các anh hùng của ta!"
Nhưng Jason quá sửng sốt. Cậu hiểu ra thì đã quá muộn.
Cậu nhìn vào nữ thần Hera đang biến thành một siêu tân tinh, nổ tung, phát ra một vòng tròn sức mạnh, ngay tức khắc khiến lũ quái vật biến thành hơi nước. Jason ngã xuống, ánh sáng thiêu đốt bên trong tâm trí cậu, và ý nghĩ cuối cùng của cậu là cơ thể cậu đang bị bốc cháy.