Cảm Mến Không Sợ Muộn

Chương 152 :

Ngày đăng: 13:06 19/04/20


Sáng ngày thứ hai, Nghiêm Thấm Huyên dậy thật sớm, nhanh chóng giải quyết bữa sáng ở trong khách sạn rồi ra ngoài đi dạo quanh thị trấn G.



Thị trấn G yên tĩnh thanh bình hôm nay lại náo nhiệt đến lạ thường, người đến người đi, trên cầu người người chen chúc nhau đứng, trong ngày lễ này những người lái đò sẽ thi đấu giọng hát với nhau, mỗi người lái đò phải mời một người đến dd;lqd giúp đỡ, có thể là người nhà, bạn bè của họ, cũng có thể là một người xa lạ. Hai người phải hợp tác cùng nhau song ca một ca khúc, cuối cùng người xem sẽ bỏ phiếu chọn lựa đội hát hay nhất, phối hợp ăn ý nhất là người chiến thắng.



Không có bất kỳ phần thưởng nào, cũng không có những yếu tố nào khác, thế nhưng những ngày lễ như vậy lại rất được người dân của thị trấn G và những người ở nơi khác hoan nghênh.



Vị trí nơi Nghiêm Thấm Huyên đứng khá là tiện lợi, là khúc quẹo gần chỗ cây cầu, mặc dù không đặc biệt nhìn thấy rõ ràng, nhưng cũng có thể thấy được, hơn nữa xunng quanh chỗ này cũng ít người, nhưng cô thật sự không ngờ được, lại có một người lái đò tới mời cô cùng ca hát.



Người lái đò là một ông cụ lớn tuổi, đội nón cói, hiền lành dễ gần, ông ngẩng đầu lên bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của Nghiêm Thấm Huyên, cười phúc hậu mời cô tham gia trò chơi.



Đồng ý lời mời của ông cụ, Nghiêm Thấm Huyên cùng với ông cụ đi tới nơi đăng ký rút số, may mắn rút được số cuối cùng, trong lòng cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu ngồi xuống thuyền nghiêm túc luyện tập với ông cụ.



Cô và ông cụ quyết định sẽ cùng nhau song ca bài trấn nhỏ nay đã khác. (Không có bài hát này đâu nha các bạn, tác giả tự sáng tác ra thôi)



Đây là một bài hát cũ của Quảng Đông, ông cụ sẽ hát bè cho cô lên nốt cao, ý nghĩa cùng với giai điệu của bài hát này rất khó để thể hiện, càng làm cho cô quyết tâm sẽ không để ông cụ mất thể diện.



Đám người dần dần tụ họp lại nơi này, cô hít vào một hơi thật sâu, đứng lên nơi đầu thuyền, quay người lại đứng đối diện với ông cụ bắt đầu cất tiếng hát.



Trấn nhỏ của em, tràn đầy nét mặt tươi cười của anh.



Ban đêm tại nơi đây, em và anh ôm nhau ngủ.



Vật đổi sao dời, anh ra đi mang theo trái tim nhưng lại không nói một lời.



Hôm nay xa nhau, em và anh dứt khoát chia ly.



. . . . . . . . . . . .
Trần Uyên Sam thấy hắn rốt cuộc cũng nhận điện thoại, định nói thì lại nghe thấy tiếng rên khe khẽ cùng với tiếng thở dốc ở đầu dây bên kia, anh không nhịn được cười khẽ, nói với người ở bên kia



"Thật sự xin lỗi đã quấy rầy “công việc” của cậu, tôi có việc cần nhờ cậu giúp." Anh nghe thấy bên tai là tiếng thở gấp, cầm chìa khóa xe đi lòng vòng xung quanh, dùng hết sức kiềm chế tiếng cười.



"Xin lỗi?" Đan Cảnh Xuyên một tay cầm điện thoại di động một tay vỗ về người phụ nữ đang nằm ở phía dưới, "Hai giờ rưỡi sáng gọi điện thoại, cho dù cậu muốn chết tôi cũng sẽ không tới giúp cậu."



"Giúp tôi tìm người." Anh nhanh chóng cắt ngang lời hắn, mặc kệ hắn có nghe hay không, thu hồi lại ánh mắt, "Người của tôi sẽ gửi tài liệu qua điện thoại cho cậu, ngày mai tôi muốn nghe được kết quả."



Bên kia im lặng mấy giây không có động tĩnh, đôi tai của Trần Uyên Sam vẫn chăm chú nghe không hề bỏ sót một tiếng động nào.



Lúc này Đan Cảnh Xuyên đã đi xuống giường, một tay ôm lấy người phụ nữ đã bất tỉnh đi vào phòng vệ sinh, xanh mặt nói, "Trần Uyên Sam cậu thật sự, mấy ngày không gặp, vẫn bỉ ổi như vậy."



"Đan Cảnh Xuyên, cậu thật sự phải để cho mấy đứa trẻ dạy cậu hiểu thế nào là tri ân báo đáp, lúc ấy tôi dd;lqd nhớ người kia muốn lật đổ S thị, ở Nhật tôi đã giúp cậu tìm được người, thế nào? Sắp thành chú rể rồi thì muốn qua cầu rút ván* hả?"



*Ám chỉ những người vô ơn, bội nghĩa



Đan Cảnh Xuyên im lặng một lúc, liếc mắt, "Nam hay nữ?"



"Nữ, cậu nên biết người đó, tiểu thư của Nghiêm gia."



Đan Cảnh Xuyên nhẹ nhàng đặt Cố Linh Lan vào trong bồn tắm, chỉnh cho nước ấm, nghe được cái tên đó thì con ngươi khẽ đảo, "Trần Uyên Sam, trước khác nay khác, hôm nay là tôi thì ngày mai sẽ là cậu."



Trần Uyên Sam cười nhạt cúp điện thoại, trong long thừa biết nếu tên kia mà đã đồng ý thì sẽ xong nhanh thôi, với thế lực của cục phó cục cảnh sát thành phố S, còn có thể không tìm được sao.



>>>>>>