Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 372 : Quận Chúa Tranh Bá (1)
Ngày đăng: 11:39 30/04/20
Đúng lúc này một thanh âm phản đối cất lên: "Quận chúa Vận Ninh không thể hòa thân!"
Ai cũng nghe ra lời nói của Minh Đế vừa rồi là đã hạ quyết tâm muốn cho Quận chúa Vận Ninh đi hòa thân, nếu không thì sao chỉ nhắc đến Đột An Bá. Mà Đột An Bá trên mặt không nỡ lại rõ ràng hiểu được, cho dù mình không nỡ thì căn bản cũng không có tác dụng gì. Vì tương lai hảo hữu của hai nước thì đưa đi một nữ nhi của thần tử cũng không thể coi là đại sự gì và thần tử chỉ có thể nhận lệnh, cho dù đến lúc đó nữ nhi chết nơi đất khách cũng coi như đã vì quốc gia tận lực. Nếu có ý phản kháng thì hậu quả không chỉ là kháng chỉ không tuân theo, làm liên lụy cả gia đình mà đến lúc đó nữ nhi cũng vẫn phải gả đi, gia đình lại còn bị nhiều thị phi hơn nữa.
Không nghĩ tới lại có người đứng dậy lên tiếng phản đối, mọi người đều nín thở nhìn xem người nào dám cả gan đứng ra vào lúc này.
Tuy nhiên nằm ngoài suy đoán của mọi người, không ai có thể nghĩ đến người lên tiếng phản đối lại là Thái tử Tây Vực Hách Liên An Nguyên.
Hắn đặt chén rượu xuống, mỗi bước chân đều khiến tấm áo choàng vung cao rồi mạnh mẽ chảy xuống, bộ dáng như đang tức giận đi tới chính giữa đại điện.
Hiển nhiên Minh Đế cũng thật bất ngờ. Lúc trước sứ giả Tây Vực trình lên tấu thỉnh cầu hòa thân với ý muốn chọn một trong hai người Hùng Yên Thải và Thẩm Vân Khanh. Nay ông danh chính ngôn thuận muốn làm mai tứ hôn thì vị Thái tử Tây Vực này lại nói Quận quân Vận Ninh không thể hòa thân, quả thật không giống như tình huống trong dự định. Tuy Minh Đế trong lòng suy nghĩ mông lung nhưng gương mặt vẫn mỉm cười, duy chỉ có hai hàng lông mày thâm thúy nhếch lên cho thấy ông cũng khá kinh ngạc: "Tại sao Thái tử Tây Vực lại nói như vậy? Quận chúa Vận Ninh thông tuệ linh mẫn cùng Thái tử bưu hãn dũng mãnh đúng là rất xứng đôi thì có gì là không thể?"
Ông cũng không sợ Thái tử Tây Vực nhìn trúng nữ tử khác, dù sao cũng chính là đem nữ nhi của người khác tứ hôn là xong. Mà nhìn dáng vẻ vị Thái tử Tây Vực này thì hiển nhiên không phải coi trọng ai mà ngược lại như là căm hận vậy, hai hàng lông mày trói chặt, ánh mắt nhìn vào Ngự Phượng Đàn.
Khóe môi Ngự Phượng Đàn khẽ nhếch cười, thoạt nhìn vẫn là bộ dạng trước đây nhưng ngón tay lại ở trên chén ngọc nhẹ gõ từng đợt - đây là động tác xuất hiện khi trong lòng đang tự hỏi hay đang lo lắng. Hách Liên An Nguyên nhìn thấy động tác này tầm mắt liền ngưng trụ trong chớp mắt rồi hiện lên một tia cười nhạt nói với Minh Đế: "Sau khi ta đến Đại Ung ở trên đường đã gặp một nữ tử, dung mạo của nàng xinh đẹp, khí chất độc đáo khiến cho vừa gặp đã thương. Hôm nay ở trên yến hội lại nhìn thấy nàng, tuy rằng theo lời Bệ hạ Quận chúa Vận Ninh cũng rất không tệ nhưng ta hy vọng Bệ hạ có thể đem nữ tử khiến ta ngày nhớ đêm mong ban cho ta."
Trên mặt Minh Đế lộ ra vẻ giật mình, ông đã không nghĩ tới việc Hách Liên An Nguyên lại coi trọng một nữ tử khác; người có khí chất độc đáo có thể vượt qua Thẩm Vân Khanh làm sao không khiến người khác bất ngờ nê liền hỏi: "Ngươi có biết tên của nàng ta không?"
Tầm mắt Hách Liên An Nguyên nhìn hướng về một chỗ, khom người nói: "Nàng chính là người đang ngồi ở bên người Tây Thái Hậu, Quận chúa Quý Thuận!"
Lời của Thái tử Tây Vực như một tảng đá lớn phá vỡ mặt hồ yên tĩnh nhưng ngay cả một tiếng bọt nước cũng chưa kịp bắn tung tóe đã bị đóng băng lại càng có vẻ u tĩnh.
Tây Thái Hậu nghe được lời của Thái tử Tây Vực thì phản ứng đầu tiên chính là nhìn Minh Đế. Lúc ấy Minh Đế rõ ràng đã nói qua, ý tứ của bên phía Tây Vực chính là chọn một trong hai người là được. Vừa rồi Minh Đế đã có ý chọn Quận chúa Vận Ninh thì vì sao Thái tử Tây Vực lại một mực nhắc đến Hùng Yên Thải chứ.
Hách Liên An Nguyên thấy Minh Đế cứ do dự như thế thì phán đoán trong lòng càng trở nên chắc chắn. Mới vừa rồi khi hắn ở trong đình đã chú ý đến động tác của Ngự Phượng Đàn khi Quý Thuận quận chúa trước tiên đi tới bên người Ngự Phượng Đàn động tác vô cùng thân thiết trong mắt đều là ái mộ thì cũng chưa rõ lắm.
Cho đến khi chuông gió lưu ly trên mái đình đột nhiên rơi xuống, Ngự Phượng Đàn dường như là xuất phát từ bản năng cứu được Quận chúa Quý Thuận mà không hề có chút nào e sợ chính mình sẽ bị mảnh vụn đả thương. Lúc ấy ở đó còn có Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử nếu theo lý mà nói thì tính mạng những hoàng tử này còn tôn quý hơn nhưng Ngự Phượng Đàn vì sao lại không đem bọn họ đẩy ra trước.
Ngay sau đó khi Quận chúa Quý Thuận và Ngự Phượng Đàn nói chuyện, vẻ mặt của Ngự Phượng Đàn vốn là thực kích động nhưng nhận thấy tầm mắt đánh giá của mình lập tức liền thu liễm trở lại bộ dáng vân đạm phong khinh lúc trước.
Khi Hách Liên An Nguyên hỏi việc Công chúa Quý Thuận vì sao bị giáng xuống làm quận chúa Quý Thuận thì ánh mắt Ngự Phượng Đàn lại lóe ra thần sắc khác lạ rồi nói lảng sang chuyện khác. Tất cả những việc này đều làm Hách Liên An Nguyên nổi lên lòng nghi ngờ vì thế hắn ta cố ý tìm các cung nữ và ngự y đang chữa trị vết thương hỏi rõ, kết quả những người này đều nói Quận chúa Quý Thuận và Ngự Phượng Đàn là một đôi bích nhân trong lòng ai cũng rõ.
Lần này Công chúa Quý Thuận bị giáng xuống làm Quận chúa Quý Thuận cũng là bệ đỡ cho việc tứ hôn ngày sau của bọn họ bởi vì Hách Liên An Tố nói Đại Ung mới ra điều lệ một khi công chúa gả cho phò mã thì phò mã sẽ không thể nhậm chức trong triều. Ngự Phượng Đàn thân là một tướng quân anh dũng thiện chiến nên đương nhiên Hoàng đế luyến tiếc và chỉ có thể linh hoạt tìm cách lấy cớ đem Công chúa Quý Thuận giáng xuống làm Quận chúa, dù sao vị Công chúa Quý Thuận này cũng không phải là nữ nhi ruột thịt của Hoàng đế.
Lúc này thấy Minh Đế có bộ dáng do dự, Hách Liên An Nguyên càng thêm khẳng định phỏng đoán của mình. Minh Đế ngay từ đầu chính là muốn Quận chúa Quý Thuận và Ngự Phượng Đàn tứ hôn còn ban cho hắn ta chẳng qua cũng chỉ là con gái của một thương mà thôi.
Ngự Phượng Đàn thiên tính giảo hoạt, phần lớn đều là dạng hư hư thật thật làm cho người ta khó mà nhìn thấu, càng là nơi hắn muốn đi thì hắn lại càng biểu hiện rằng mình không muốn đi. Hách Liên An Nguyên vì thế cũng từng nếm đủ gian khổ trong tay Ngự Phượng Đàn.
Vừa rồi Hách Liên An Nguyên còn cố ý thử Ngự Phượng Đàn, khi hắn ta nói đến muốn lấy Quận chúa Quý Thuận, Ngự Phượng Đàn tuy trên mặt thể hiện vẻ bình thản nhưng ngón tay lại tiết lộ tâm tình thật của hắn. Bởi vì Ngự Phượng Đàn thật sự thích Quận chúa Quý Thuận cho nên hắn mới có thể liên tiếp muốn đẩy Quận chúa Vận Ninh ra mà không muốn khiến người mình yêu mến bị gả ra ngoài! Ngoài mặt lại cố ý làm như không thích Quận chúa Quý Thuận, cũng may chính mình nhìn thấu quỷ kế của hắn! (ngây thơ thiệt...)
Tuy rằng hai nước muốn ký kết minh ước hữu hảo nhưng giữa Tây Vực và Đại Ung đã bất hòa nhiều năm thì loại tâm lý đối địch này là không có cách nào tiêu trừ! Đặc biệt là Ngự Phượng Đàn!
Hách Liên An Nguyên chỉ cần vừa nghĩ tới ở trên chiến trường đã hai lần bị vị Thế tử binh xuất kỳ chiêu này đánh cho tơi bời, chật vật không chịu nổi thì trong lòng lửa giận liền giâng cao.
Hiện tại hai nước không thể khai chiến như vậy hắn ta liền đoạt nữ nhân của Ngự Phượng Đàn. Để cho hắn không được thoải mái cũng coi như là báo thù được một chút rồi!