Cân Cả Thiên Hạ

Chương 772 : Người với người là không thể tin tưởng nhau

Ngày đăng: 17:49 30/04/20


Nhìn nét mặt lo lắng của Nhạn Tuyết thì Long Linh Nhi trong lòng ngũ vị tạp trần. Nếu như để cho Nhạn Tuyết biết rằng người ca ca thực sự của nàng đã chết rồi thì không biết sẽ ra sao đây. Còn về phần người kia sao? Nàng tin rằng người đó sẽ không hề có việc gì.



" Mình cũng không có cách gì để tìm đến Vân ca nhưng mà Tiểu Tuyết cậu cũng không cần quá lo lắng như vậy, ca ca(anh) của bạn sẽ không có việc gì đâu. "



Nhạn Tuyết nghe không có cách gì để nhanh chóng tìm tới ca ca(anh) của mình thì khuôn mặt hiện lên sự mất mát, nhưng khi nghe được lời động viên của Long Linh Nhi thì nàng lại ánh lên tia sáng hy vọng.



" Đúng vậy, ca ca sẽ không sao. Ta trước hết phải trị thương rồi sẽ lên đường đi tìm huynh ấy."



***



Một tuần sau.



Lúc này đây Xuân Đức vẫn đang bay trên một vùng biển mênh mông, do không có bản đồ nên hắn cũng không có biết mình đang ở đâu cả, à không phải không có bản đồ mà có cũng như không.



Hắn cũng đã bắt một số tu tiên giả sưu hồn nhưng mấy tên kia đều cũng không biết gì nhiều, còn về phần bản đồ thì hắn xem chẳng hiểu kí hiệu bên trên bản đồ là thứ gì.



Suốt một tuần nay hắn cũng có giết chết được vài con cấp cao tiên thú, hắn nhận thấy nếu càng bay về ra ngoài biển lớn thì càng gặp được nhiều tiên thú đẳng cấp cao, thấp thấp cũng có Tinh Quân Tiên Cảnh hậu kì, cao thì có cả Thần Quân Tiên Cảnh.



Có điều đám tiên thú này phân bố quá phân tán, thường thì phạm vi mấy ngàn dặm mới có một con. Khiến cho hắn rất tốn công trong việc săn giết.



.....



Lại qua ba ngày.
Người này hướng về phía con Vượn Ác Ma lớn tiếng quát:



" Chết đi súc sinh, ép ta phải lấy ra át chủ bài."



Ngay sau đó người này lại thôi thúc pháp nguyên điều khiển cả ngọn núi đập thẳng về hướng con Vượn Ác Ma kia.



Con Vượn Ác Ma kia cũng rống lên, cả người nó trong nháy mắt to lên, chỉ từ vài chục mét biến thành cự thú ngàn mét, nhìn thấy cả ngọn núi đang lao tới thì cũng không có tránh né mà nhảy lên cao cao đấm ra một đấm.



Đùng.



Một tiếng nổ lớn vang lên, một đấm của Vượn Ác Ma đánh lên ngọn núi đen khiến cho cả ngọn núi dừng lại, run lên từng hồi, từng gợn sóng không khí lan truyền ra bốn phương, mặt biển đang đóng băng cũng bị nứt toác, từng con sóng cao mấy chục mét hình thành.



Đùng đùng đùng... đùng đùng..



Sau một quyền lúc đầu thì Vượn Ác Ma lại tiếp tục đấm ra liên tiếp mấy chục quyền, đánh cho ngọn núi trước mặt bay run lên từng hồi.



Đùng.



Lại thêm một quyền, cả ngọn núi màu đen lúc này có vẻ như đã tới cực hạn nó nhanh chóng biến nhỏ thành nắm tay rồi nhanh chóng bay về phía người trung niên.



Sắc mặt người trung niên kia lúc này cũng trắng bệch, có vẻ là hắn không ngờ đến con Vượn Ác Ma lại mạnh tới mức độ này. Thấy không địch con Vượn Ác Ma, hai tên tu sĩ nhân tộc nhìn nhau một cái sau đó tách ra hai hướng mà chạy, một người vẫn hướng phía Xuân Đức mà phóng tới, ý đồ muốn cho Xuân Đức chôn cùng.