Cạnh Kiếm Chi Phong

Chương 77 :

Ngày đăng: 05:27 19/04/20






Edit: HânBeta: Hân

“Nhưng bây giờ thứ tôi muốn là bia.”



Lâm Dật Phi đã thấy qua sự cố chấp của ông ta. Ngẫm lại, mấy ngày nay ông ta ngoài dạy mình ra thì chưa uống đến một ngụm bia rượu nào.



“Ông muốn uống loại bia nào?”



“Bull.” Loại bia giá rẻ tiện nghi nhất.



“Uống bao nhiêu?”



“Cậu và Kevin có thể uống được bao nhiêu?” Ngón tay Chelsea gõ lên sàn, như đang đánh theo nhịp trống nào đó, thời gian dường như cũng theo đó trôi qua.



“Uống chết ông.” Lâm Dật Phi cởi mặt nạ và buông kiếm xuống đi ra ngoài. Kevin buồn cười theo sát phía sau cậu.



Bọn họ thật sự đi đến quảng trường bên cạnh đấu kiếm quán mua hai thùng Bull về, riêng Kevin mua thêm một thùng coca.



“Không phải em chưa trưởng thành sao? Coca là của em.”



Khi bọn họ về lại phòng đấu kiếm, Chelsea vẫn nằm trên mặt đất, có vẻ như sắp ngủ.



“Dậy! Bia của ông đến rồi đây, uống đó đi!” Lâm Dật Phi tức giận nói.



“Vì sao không có đá?” Chelsea biếng nhác xoay người.



“Vậy ông tự mua đi.”



“Cậu luôn không tôn trọng huấn luyện viên của mình như vậy sao?”



Tiếng khui bia vang dội giữa không gian yên tĩnh.
Lâm Dật Phi chậm rãi đứng dậy, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu. Kevin Phil, tất cả những chăm sóc và dịu dàng của y nháy mắt đã có đáp án.



Chris từng nói Kevin Phil thích mình, Lâm Dật Phi xem nó là một chuyện buồn cười.



Nhưng bây giờ thì sao?



Lâm Dật Phi bước từng bước vào nhà vệ sinh, Kevin chống hai tay trên bồn rửa mặt, cúi đầu, từng giọt nước tí tách nhỏ xuống.



“Vì sao… lại làm chuyện lúc nãy với em?” Lâm Dật Phi hỏi. Tuy rằng có lẽ không nên biết đáp án sẽ tốt hơn, nhưng chuyện lừa mình dối người cũng không dễ chịu gì.



“Xúc động.” Kevin hít sâu, vẫn không ngẩng đầu. Dường như y đang cố gắng áp chế cái gì đó.



“… Xúc động gì?” Lâm Dật Phi nuốt nước miếng.



“Lâm Dật Phi, hẳn là có rất nhiều người thích em đúng không? Anh cá rằng không phải chỉ mình Chris.” Kevin xoay người, dựa lưng vào bồn rửa tay, trên môi là nụ cười tự giễu.



“Vì sao lại hỏi như vậy?”



“Em chỉ cần trả lời anh là được.” Kevin như chợt nhớ ra cái gì, “A, cái cậu tóc đỏ Rex Grey kia hẳn là cũng thích em.”



“… Sao anh biết?”



“Bởi vì anh cũng thích em, ánh mắt cậu ta nhìn em khiến anh cảm thấy rất quen thuộc.” Kevin xoa trán, “Ít ra anh cũng không phải người duy nhất bị em mê hoặc, đủ để an ủi mình rồi.”



Lâm Dật Phi dừng bước, đứng tại chỗ, cậu không thể hiểu Kevin Phil, nhưng cậu trông thấy sự lưỡng lự trong mắt Kevin.



Kevin vươn tay, ngón tay khẽ xoa môi dưới của Lâm Dật Phi.



“Lần đầu tiên anh nhìn thấy en, đã bị dáng vẻ khi đấu kiếm của em hấp dẫn. Không phải bởi vì em giỏi giang hơn những đứa trẻ cùng tuổi, mà là mỗi một kiếm đâm chém của em đều đi vào tầm mắt anh. Anh như bị nghiện luôn dõi theo bóng dáng của em.” Kevin chầm chậm hạ tay xuống, nhắm hai mắt lại



“Em dần trưởng thành, anh cũng càng chờ mong.”