Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1409 : Vượt quá giới hạn

Ngày đăng: 21:42 12/02/21

Thông tin sở Công an tỉnh thành lập tiểu đội phản ứng tốc độ nhanh, thu thập tình nguyện viên trong hệ thống công an tỉnh nhanh chóng truyền đi. Khiến người ta bất ngờ là, người báo danh không ngờ lại đông như vậy. Đỗ Long mỗi ngày chỉ xem báo danh điện tử gửi tới cũng đến hoa cả mắt. Cũng may có Nhạc Băng Phong hỗ trợ, dùng phần mềm trực tiếp loại bỏ rất nhiều ứng cử viên không hợp lệ. Đến khi đến tay Đỗ Long, là phần danh sách còn lại, cơ bản đều khá phù hợp với người Đỗ Long cần.
Yêu cầu của Đỗ Long với những người của tiểu đội phản ứng nhanh thực ra không cao. Tuổi trẻ chịu khó là được, đương nhiên trông đẹp trai một chút thì càng tốt. Về phần kinh nghiệm, cảnh sát trẻ có kinh nghiệm hình sự nắm cái là được cả bó, căn bản không cần nhấn mạnh nữa.
Đỗ Long tiếp tục dùng những người thân cận. Hắn cho những người cùng hắn tham gia tổ phá liên hoàn án tham gia tiểu đội phản ứng tốc độ nhanh. Đa phần những người dưới sự đầu độc của hắn đều đã báo danh, nhưng cũng có ngoại lệ.
Ngày này Chu Trường Giang báo cáo với Đỗ Long, nói có một cô gái tên là Đao Nguyệt Nga muốn gặp hắn. Vừa nói, ánh mắt Chu Trường Giang nhìn Đỗ Long có chút cổ quái. Phỏng chừng nghĩ đến Đao Nguyệt Nga và Đỗ Long có quan hệ gì bất thường gì đó.
Đỗ Long cười nói:
- Nguyệt Nga tìm tôi? Cô ta không phải đến phát thiệp mời chứ? Cô ta là bạn gái của Thạch Siêu Vũ… Gọi cô ta vào đi.
Chu Trường Giang thoải mái đi ra ngoài. Một lát sau, Đao Nguyệt Nga cúi đầu đi vào văn phòng Đỗ Long. Chu Trường Giang rót trà cho Đao Nguyệt Nga, sau đó liền đi ra ngoài.
Đao Nguyệt Nga nhìn Đỗ Long chào một tiếng xong, liền ngồi chỗ đó không nói năng gì. Đỗ Long thấy thế kinh ngạc hỏi:
- Nguyệt Nga, cô làm sao vậy? Tên tiểu tử Siêu Vũ chọc giận gì cô rồi?
Đao Nguyệt Nga đột nhiên rơi lệ nói:
- Cục trưởng Đỗ, anh có thể triệu hồi Siêu Vũ về thành phố Lỗ Tây không?
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Sao vậy? Ở đây hắn làm rất tốt, sao phải điều đi? Chẳng lẽ cô cảm thấy xa quá không tiện gặp nhau? Ừm, đây quả thật cũng là một vấn đề đấy…
Đao Nguyệt Nga lau nước mắt, cô lắc đầu nói:
- Không phải, không phải là vì như vậy…
Đào Nguyệt Nga ấp úng một hồi, cuối cùng mới nói thật với Đỗ Long, cô nói:
- Cục trưởng Đỗ, lẽ nào anh không phát hiện ra sao? Siêu Vũ anh ta sau khi đến thành phố Song Môn, liền đối với tôi rất lạnh nhạt. Tôi đến thành phố Song Môn mấy ngày, tận mắt thấy Siêu Vũ ngày ngày đều cùng với một con hồ ly tinh ăn cơm. Hôm qua tôi hỏi hắn, hắn còn không thừa nhận. Cục trưởng Đỗ, tôi không muốn tôi và anh ấy cãi nhau, tôi chỉ muốn anh ấy trở lại thành phố Lỗ Tây, sau đó trở lại như cũ là được rồi.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Vậy sao? Cô không nhìn nhầm đấy chứ|?
Đào Nguyệt Nga lắc đầu nói:
- Tôi tận mắt thấy, tuyệt đối không sai được. Tôi đã nhìn thấy hắn cùng người phụ nữ kia ba tối đều ăn cơm cùng nhau, đã thế, tôi hỏi hắn còn không thừa nhận. Tôi lén xem điện thoại của hắn, phát hiện hắn cả ngày cùng người nhắn tin, gọi điện thoại cho người phụ nữ kia, nói những lời rất buồn nôn nữa. Siêu Vũ hắn sau khi đến thành phố Song Môn, liền học thói xấu. Cục trưởng Đỗ, anh triệu hồi anh ta về thành phố Lỗ Tây đi.
Đỗ Long nhướn mày, sau đó liễn giãn ra, hắn nói với Đào Nguyệt Nga:
- Nguyệt Nga, trước tiên tôi muốn xin lỗi cô, không ngờ tên tiểu tử Siêu Vũ lại kín miệng như vậy, hắn thậm chí ngay cả cô cũng không nói đến… Sự tình không phải như cô nghĩ đâu, là như thế này…
Đao Nguyệt Nga mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Đỗ Long. Đỗ Long nói với cô:
- Khoảng thời gian trước, tôi có giao cho Siêu Vũ một nhiệm vụ. Bắt hắn tiếp xúc với người phụ nữ kia, vì tôi nghi ngờ người phụ nữ kia là một gián điệp. Lúc đầu Siêu Vũ cũng không vui, nhưng cuối cùng bị tôi thuyết phục. Chuyện là như vậy, cô đừng nghi ngờ, đợi đến khi hoàn thành nhiệm vụ, Siêu Vũ và người phụ nữ kia tự nhiên sẽ không có quan hệ gì nữa.
- Thật vậy sao?
Đao Nguyệt Nga vui mừng nói:
- Cục trưởng Đỗ, anh đừng gạt tôi, Siêu Vũ hắn thật sự là đang thi hành nhiệm vụ?
Đỗ Long cười nói:
- Sao mà tôi lại lừa cô được? Tôi thấy cô và Siêu Vũ là một, tôi còn đợi uống rượu mừng của hai người đấy, yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.
Đao Nguyệt Nga nở nụ cười hớn hở, sau đó lại lắp bắp một lúc:
- Nhưng… Tôi và hắn mới cãi nhau ầm ĩ một trận trong điện thoại…
Đỗ Long cười nói:
- Chuyện nhỏ, lát nữa tôi gọi điện thoại cho Siêu Vũ. Tối nay, tôi mới hai người ăn tối, lời của tôi hắn dám không nghe sao, đảm bảo hai người sẽ lại hòa hảo như lúc đầu.
Đao Nguyệt Nga nhăn nhó nói:
- Cảm ơn cục trưởng Đỗ, tối nay hay là để tôi mời đi. Đều tại tôi đa nghi, làm ra nhiều chuyện như vậy.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy cũng được, dù sao cô cũng là bà chủ… Đúng rồi, có hứng thú mở khách sạn chi nhánh Uyên Ương Đao ở thành phố Song Môn không? Như vậy là mỗi ngày đều có thể nhìn chằm chằm Siêu Vũ rồi.
Đao Nguyệt Nga cười nói:
- Tôi muốn lắm, nhưng… cha mẹ nói trong nhà không có nhiều vốn lưu động như vậy, cũng không trông nom nổi nhiều khách sạn như vậy, khách sạn ở Lỗ Tây đang đi vào quỹ đạo… Hơn nữa, cha mẹ tôi nói cục trưởng Đỗ mấy người lưu lại thành phố Song Môn không lâu, rất nhanh sẽ điều đi các tỉnh thành khác, cho nên… Bọn họ không đồng ý mở khách sạn chi nhánh ở thành phố Song Môn.
Đỗ Long cười nói:
- Cha mẹ cô đã để xem tôi quá rồi, bản thân tôi cũng không nghĩ xa như vậy. Được rồi, cô đi chuẩn bị trước đi, ít nhất nghĩ cho kỹ lý do giải thích, đùng để đến lúc đó nói sai lại cãi nhau với Siêu Vũ.
Đao Nguyệt Nga cười nói:
- Yes Sir, cục trưởng Đỗ, tôi không quấy rầy anh làm việc nữa, tối gặp!
Đao Nguyệt Nga vui mừng thẳng bước. Đỗ Long đợi một lúc mới cầm điện thoại gọi cho Thạch Siêu Vũ. Thạch Siêu Vũ hình như đang thi hành nhiệm vụ. Đỗ Long nói với hắn:
- Siêu Vũ, lát nữa xong việc, tới phòng làm việc của tôi một chuyến.
Thạch Siêu Vũ đồng ý, khoảng hơn nửa tiếng sau, Thạch Siêu Vũ đi vào văn phòng Đỗ Long. Đỗ Long bảo Thạch Siêu Vũ ngồi xuống. Thạch Siêu Vũ thấy hơi kỳ lạ, hỏi:
- Cục trưởng Đỗ, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?
Đỗ Long ngồi xuống, nói với Thạch Siêu Vũ:
- Siêu Vũ, nghe nói cậu gần đây có vận đào hoa, tôi định xem tướng tay cậu một chút, đưa tay đây cho tôi.
Mặt Thạch Siêu Vũ lập tức nhăn như hình quả mướp đắng. Hắn cười khổ nói:
- Cục trưởng, Nguyệt Nga đến tìm anh?
Đỗ Long nói:
- Ít nói nhảm, đưa tay đây!
Thạch Siêu Vũ bất đắc dĩ đưa tay cho Đỗ Long, hắn còn giải thích:
- Cục trưởng, anh đừng nghe cô ấy nói lung tung, tôi với tiểu Viện không có gì cả.
Đỗ Long nói:
- Tiểu Viện? Cũng gọi thân thiết như vậy rồi. Siêu Vũ, hôm nay tôi giúp cậu nói dối, tôi nói với cô ấy là tôi cử cậu đi tiếp cận Tiểu Viện, bởi vì Tiểu Viện có thể là gián điệp… Cậu tự nghĩ cách giải thích với cô ấy đi… À, Siêu Vũ, tình cảm của cậu không đúng hướng rồi, cậu nói thật cho tôi xem, cậu với cô tiểu Viện kia thật sự không có chút cảm giác gì sao?
Thạch Siêu Vũ thấy ngón tay Đỗ Long thủ sẵn mạch môn của hắn, tình huống này hắn đã thấy nhiều. Thạch Siêu Vũ không dám nói dối, hắn liền cười khổ:
- Tôi cùng cô gái kia thật sự không có gì cả. Tôi chỉ là một lần trước cứu cô ta, sau đó cô ấy liền mời tôi đi ăn cơm vài lần mà thôi. Thật sự không có cảm gì gì hết, có lúc tôi cũng cảm thấy cô ấy nhiệt tình quá.
Đỗ Long nói:
- Thật không? Cậu thật sự không vì cô ta động lòng chút nào? Cậu không lén nhìn mặt cô ta, không lén nhìn mông với ngực cô ta?
Thạch Siêu Vũ ấp úng nói:
- Điều này… Đàn ông mà, lén nhìn mỹ nữ một chút cũng là bình thường mà… Trước kia tôi cũng lén nhìn Nguyệt Nga mà…
Đỗ Long nói:
- Cái cô tiểu Viện kia là người ở đâu? Làm gì?
Thạch Siêu Vũ nói:
- Cô ta nói cô ta là phiên dịch, sống ở khu Tây bên kia.
Đỗ Long hừ một tiếng, nói:
- Siêu Vũ, không phải tôi nói cậu, nếu như cậu còn yêu Nguyệt Nga, thì đừng gặp gỡ cái cô tiểu Viện kia nữa, nghe rõ chưa?
Thạch Siêu Vũ cười khổ gật gật đầu, nói:
- Vâng, cô ta sau này có tới tìm tôi, tôi liền nói không rảnh hoặc là có hẹn bạn gái.
Đang nói, di động Thạch Siêu Vũ đột nhiên đổ chuông. Thạch Siêu Vũ lấy ra nhìn, nói:
- Là cô ấy gọi...