Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1471 : Ác mộng lại tái diễn
Ngày đăng: 21:47 12/02/21
Đỗ Long đem thông tin của tám cô gái Từ Di Thiến, Lý Hiểu Vi… gửi cho bọn Hạ Hồng Quân và Tề Khải Hoa, Tề Khải Hoa nhìn lướt qua hỏi Đỗ Long:
- Vì sao không bố trí cảnh sát bảo vệ các cô ấy?
Đỗ Long nói:
- Thứ nhất tôi không tin tưởng khả năng của những cảnh sát bình thường, bọn họ thiếu kinh nghiệm trong việc bảo vệ giấu mặt, đối mặt với sát thủ thì bản thân còn khó bảo toàn. Ngoài ra tôi cũng không biết nên giải thích nguồn thông tin này như thế nào, cho nên đành phải nhờ đến các anh ra tay. Sát thủ Đoàn Kết Xã hay là sát thủ do chúng mời tới thì đều là những tay sát thủ hạng nhất, chúng ta vừa phải chú ý tới sự an toàn của mục tiêu bảo vệ, đồng thời cũng phải chú ý đến sự an toàn của bản thân. Tôi không mong muốn bất kể ai trong số chúng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hạ Hồng Quân cắm đầu vào chiếc di động nói:
- Chúng ta phải chú ý đó.
Đỗ Long nói:
- Những cô gái này có năm người là quân nhân, các cô ấy nếu quay lại doanh trại thì các anh không phải theo sát bảo vệ, nhưng nếu bọn họ đã rời khỏi doanh trại, thì các anh phải có biện pháp bảo vệ họ, tuyệt đối không để mất dấu. Từ khi đối đầu với Đoàn Kết Xã tới nay, tôi vẫn giữ vững thắng lợi, cho nên lần này tuyệt đối không thể ngoại lệ!
Lục Nhĩ miệng há hốc:
- Có được dùng súng không? Nhất là súng bắn tỉa.
Đỗ Long nói:
- Nếu cậu có thể bảo đảm an toàn mà không làm người khác bị thương thì có thể, nhưng tôi không cung cấp vũ khí, sử dụng súng ống nếu xảy ra chuyện cũng không liên quan tới tôi.
Tề Khải Hoa trừng mắt nhìn Lục Nhĩ nói:
- Được rồi, chúng ta bây giờ hay phân chia công việc đi. Tám cô gái chúng ta chia ra làm bốn tổ đi, tôi và Tiểu Hoa một tổ, Thế Lý và Hưng Vượng một tổ, Trường Thiên và cậu Khang một tổ, Thiên Lý vất vả một chút một mình một tổ.
Hạ Hồng Quân nói:
- Người bên phía chúng tôi tương đối nhiều, có thể bảo vệ hơn hai người, hay là để tôi và Thiên Lý một tổ đi.
Đinh Thiên Lý cười ha hả nói:
- Được rồi, tôi vẫn mong đợi được hợp tác với anh đây, chúng ta thử so đấu xem.
Đỗ Long nói:
- Đây không phải là một trận đấu, nếu mục tiêu bảo vệ xảy ra chuyện gì hay bất kỳ ai trong số các anh bị thương, tôi sẽ hỏi tội anh!
Đinh Thiên Lý nhún vai nói:
- Anh yên tâm. Tôi tự biết chừng mực.
Đỗ Long nói:
- Vậy giao lại cho các anh.
Hạ Hồng Quân hỏi:
- Cậu thì sao?
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Tôi hả? Đương nhiên là đi bảo vệ người phụ nữ của tôi rồi, anh có muốn cùng tôi đi không?
Hạ Hồng Quân nói:
- Tôi sao lại không đi, tôi lo một mình cậu làm sao bảo vệ được nhiều bạn gái đến thế
Đỗ Long cười nói:
- Đi cái đầu anh ấy, cái này anh không phải nhọc công lo lắng, tôi lo được hết. Các anh mười giờ tối nay bắt đầu, cứ mười phút lại liên lạc với nhau để xác định an toàn, có vấn đề gì phải lập tức thông báo cho tôi.
Bọn Hạ Hồng Quân đi bảo vệ mấy cô nữ quân trong vụ án bị bắt cóc, còn Đỗ Long thì sao? Hắn ta cũng có mục tiêu của chính mình, mặc dù người con gái đó vẫn chưa được coi là người phụ nữ của hắn, tuy nhiên cơ hội đó vẫn là rất lớn.
Đỗ Long nằm lăn lộn một ngày trong thư viện, nếu có người chú ý đến hắn, thì nhất định sẽ thấy làm lạ vì những loại sách báo mà hắn chọn, bởi vì hắn không ngó ngàng gì đến những loại sách báo liên quan đến công việc của hắn, mà lại vô cùng chú ý đến các tài liệu về y học, pháp y.
Gần đến sáu giờ, Đỗ Long nhận được điện thoại của Hồ Tuyết Mai, Hồ Tuyết Mai thông báo cho Đỗ Long một địa chỉ, nghe xong Đỗ Long lập tức đi ngay.
Lúc nhìn thấy Hồ Tuyết Mai đang đứng trước một sạp bán đồ ăn nhanh, Đỗ Long cười nói:
- Em hẹn anh tới chỗ này sao?
Hồ Tuyết Mai nắm hai tay thành quả đấm hướng về phía Đỗ Long, Đỗ Long ngồi xuống, yêu cầu ông chủ cho một đĩa bánh lớn, sau đó hỏi:
- Người đâu?
Hồ Tuyết Mai hất mồm về phía góc đối diện, Đỗ Long quay lại nhìn, rồi nói:
- Đầu đường kia hả? em bảo vệ như thế thì bảo vệ được ai? Ngay cả người cũng không thấy đâu.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Sợ gì chứ, bây giờ vẫn còn sớm, bắt cóc thì làm sao có thể ra tay sớm như vậy được.
Đỗ Long nói:
- Cô ấy chạy vào trong đó làm gì vậy?
Hồ Tuyết Mai nói:
- Phỏng vấn chứ sao.
Đỗ Long gật đầu nói:
- Sau khi trời tối phải đề cao cảnh giác mới được.
Hồ Tuyết Mai cười nói:
- Xem ra anh rất lo lắng cho cô ấy…
Đỗ Long nói:
- Nếu là em có nguy hiểm, anh lại càng lo lắng hơn.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Là sao? Lần trước em gặp nguy hiểm, anh chỉ phái hai cô bé đến bảo vệ em, nhưng lần này lại đích thân tới, cái này dường như trái ngược với những gì anh nói?
Đỗ Long cười nói:
- Lúc đó vẫn chưa biết rõ em có gặp nguy hiểm không. Em không biết thôi chứ lúc đó anh rất muốn đích thân bảo vệ em, nhưng sau đó có việc lại phải để cho mấy cô Phó Hồng Tuyết bảo vệ em…ối, đúng là sai sót vô tình, nếu tối hôm đó anh đi theo em, thì anh đã phát hiện ra hang ổ của Ngô Kim Huy rồi, sáu nữ quân kia cũng sẽ không bị bắt cóc, Cố Quốc Trân cũng không phải chết.
Hồ Tuyết Mai an ủi:
- Việc này không ai trách anh cả, anh không phải áy náy, điều quan trọng nhất là anh đã bắt được hắn, và cứu được tám cô gái ấy!
Đỗ Long gượng cười gật đầu, dưới gầm bàn Hồ Tuyết Mai dùng chân nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân của Đỗ Long, vụng trộm đưa tình:
- Đừng quên, nếu không phải sai sót ngẫu nhiên đó, thì chúng ta không thể ở bên nhau…
Đỗ Long trong lòng cũng dịu đi phần nào, hắn mỉm cười nói với Hồ Tuyết Mai:
- Anh vẫn luôn lo lắng em sẽ đau buồn, cho nên…
Hồ Tuyết Mai nói:
- Chuyện trước kia đừng nhắc lại nữa, điều quan trọng nhất là bây giờ chúng ta được ở cạnh nhau, từ nay về sau mãi mãi bên nhau!
Đỗ Long mỉm cười gật đâu nói:
- Cám ơn em…Tuyết Mai…
Đĩa bánh ngọt của Đỗ Long đã bưng lên, cắt đứt giây phút say đắm của hai người, Hồ Tuyết Mai nói:
- Đỗ Long, Đoàn Kết Xã rốt cục là một bang hội như thế nào? Làm sao lại phiền toái đến vậy? Suốt ngày gây rắc rối cho anh, việc này không có lửa làm sao có khói.
Đỗ Long nói:
- Đoàn Kết Xã là một tổ chức sát thủ, vì vậy nó chủ yếu được tổ chức ở nước ngoài, chính vì vậy trong nước không có cách nào triệt phá hoàn toàn bọn chúng. Nhưng vừa rồi anh đã nói với Hồng Quân rồi, tối nay sau khi việc này kết thúc sẽ tổ chức phản công, ít nhất cũng phải phá tan sào huyệt của bọn chúng, phải khiến cho bọn người trong Đoàn Kết Xã tan xương nát thịt. Bọn chúng phải biết rằng có một số người không thể động đến được.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Lại có nhiệm vụ hả… xem ra đội trưởng không muốn cho em tham gia cùng rồi, còn có anh Đoàn nữa… đội của chúng ta trước đây bây giờ cũng sắp giải tán rồi.
Đỗ Long thở dài nói:
- Đều là do anh sai… hi vọng Đoàn Huệ Minh nhanh chóng nghĩ ra, anh sẽ ra sức bù đắp.
Hồ Tuyết Mai cười mỉm nói:
- Vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp em hả, trái tim của anh bị em hoàn toàn khống chế rồi… tên tình nhân đáng ghét này… hôm đó không nên đồng ý chứ. Hai ngày này em đều nằm mơ thấy ác mộng, dường như vẫn là cảnh tượng đáng sợ dưới tầng ngầm kia bị tên biến thái tra tấn, hai tối rồi em đều không ngủ được, em thật sự bị anh hại thảm rồi.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Là sao? Các cô Hồng Tuyết đối với anh như vậy có sao đâu, hôm đó anh cũng không làm gì quá đáng, làm sao có thể hại em mơ thấy ác mộng được?
Hồ Tuyết Mai nói:
- Có lẽ ngay từ đầu em đã biết các cô Hồng Tuyết không thể hại em, hôm đó anh đội mặt nạ giả dạng thành tên biến thái kia… rồi làm chuyện đó thật sự rất giống, trong lòng không khỏi sợ hãi. Nếu hôm đó không phải anh phái người đi theo em… thì em có thể tiêu rồi!
Đỗ Long an ủi:
- Chuyện chẳng phải đã qua rồi sao? Đừng để nó ở trong lòng, Ngô Kim Huy cũng đã chết rồi.
Hồ Tuyết Mai hoảng hốt nói:
- Em cũng tự nói với chính mình như vậy, nhưng cảnh tượng trong mơ giống như thật vậy. Tên khốn kia không ngừng giày xéo em, muốn em khuất phục, nhưng ngay từ đầu em đã kiên cường, nhưng sau đó không thể kháng cự được, nhân lúc hắn chưa làm gì cắn lưỡi tự vẫn…
Hồ Tuyết Mai nói đến việc muốn cắn lưỡi tự vẫn, trong lòng Đỗ Long đột nhiên chấn động, hình ảnh lúc trước của Đoàn Huệ Minh lại một lần nữa hiện lên trước mắt. Nếu lúc trước hắn không cứu Hồ Tuyết Mai, thì như vậy Hồ Tuyết Mai bị Ngô Kim Huy bắt cóc, và cuối cùng không thể chịu đựng được đã cắn lưỡi tự vẫn, không chênh lệch lắm thì cũng vào cuối tháng năm đầu tháng sáu, không thể trùng hợp đến thế được?
- Vì sao không bố trí cảnh sát bảo vệ các cô ấy?
Đỗ Long nói:
- Thứ nhất tôi không tin tưởng khả năng của những cảnh sát bình thường, bọn họ thiếu kinh nghiệm trong việc bảo vệ giấu mặt, đối mặt với sát thủ thì bản thân còn khó bảo toàn. Ngoài ra tôi cũng không biết nên giải thích nguồn thông tin này như thế nào, cho nên đành phải nhờ đến các anh ra tay. Sát thủ Đoàn Kết Xã hay là sát thủ do chúng mời tới thì đều là những tay sát thủ hạng nhất, chúng ta vừa phải chú ý tới sự an toàn của mục tiêu bảo vệ, đồng thời cũng phải chú ý đến sự an toàn của bản thân. Tôi không mong muốn bất kể ai trong số chúng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hạ Hồng Quân cắm đầu vào chiếc di động nói:
- Chúng ta phải chú ý đó.
Đỗ Long nói:
- Những cô gái này có năm người là quân nhân, các cô ấy nếu quay lại doanh trại thì các anh không phải theo sát bảo vệ, nhưng nếu bọn họ đã rời khỏi doanh trại, thì các anh phải có biện pháp bảo vệ họ, tuyệt đối không để mất dấu. Từ khi đối đầu với Đoàn Kết Xã tới nay, tôi vẫn giữ vững thắng lợi, cho nên lần này tuyệt đối không thể ngoại lệ!
Lục Nhĩ miệng há hốc:
- Có được dùng súng không? Nhất là súng bắn tỉa.
Đỗ Long nói:
- Nếu cậu có thể bảo đảm an toàn mà không làm người khác bị thương thì có thể, nhưng tôi không cung cấp vũ khí, sử dụng súng ống nếu xảy ra chuyện cũng không liên quan tới tôi.
Tề Khải Hoa trừng mắt nhìn Lục Nhĩ nói:
- Được rồi, chúng ta bây giờ hay phân chia công việc đi. Tám cô gái chúng ta chia ra làm bốn tổ đi, tôi và Tiểu Hoa một tổ, Thế Lý và Hưng Vượng một tổ, Trường Thiên và cậu Khang một tổ, Thiên Lý vất vả một chút một mình một tổ.
Hạ Hồng Quân nói:
- Người bên phía chúng tôi tương đối nhiều, có thể bảo vệ hơn hai người, hay là để tôi và Thiên Lý một tổ đi.
Đinh Thiên Lý cười ha hả nói:
- Được rồi, tôi vẫn mong đợi được hợp tác với anh đây, chúng ta thử so đấu xem.
Đỗ Long nói:
- Đây không phải là một trận đấu, nếu mục tiêu bảo vệ xảy ra chuyện gì hay bất kỳ ai trong số các anh bị thương, tôi sẽ hỏi tội anh!
Đinh Thiên Lý nhún vai nói:
- Anh yên tâm. Tôi tự biết chừng mực.
Đỗ Long nói:
- Vậy giao lại cho các anh.
Hạ Hồng Quân hỏi:
- Cậu thì sao?
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Tôi hả? Đương nhiên là đi bảo vệ người phụ nữ của tôi rồi, anh có muốn cùng tôi đi không?
Hạ Hồng Quân nói:
- Tôi sao lại không đi, tôi lo một mình cậu làm sao bảo vệ được nhiều bạn gái đến thế
Đỗ Long cười nói:
- Đi cái đầu anh ấy, cái này anh không phải nhọc công lo lắng, tôi lo được hết. Các anh mười giờ tối nay bắt đầu, cứ mười phút lại liên lạc với nhau để xác định an toàn, có vấn đề gì phải lập tức thông báo cho tôi.
Bọn Hạ Hồng Quân đi bảo vệ mấy cô nữ quân trong vụ án bị bắt cóc, còn Đỗ Long thì sao? Hắn ta cũng có mục tiêu của chính mình, mặc dù người con gái đó vẫn chưa được coi là người phụ nữ của hắn, tuy nhiên cơ hội đó vẫn là rất lớn.
Đỗ Long nằm lăn lộn một ngày trong thư viện, nếu có người chú ý đến hắn, thì nhất định sẽ thấy làm lạ vì những loại sách báo mà hắn chọn, bởi vì hắn không ngó ngàng gì đến những loại sách báo liên quan đến công việc của hắn, mà lại vô cùng chú ý đến các tài liệu về y học, pháp y.
Gần đến sáu giờ, Đỗ Long nhận được điện thoại của Hồ Tuyết Mai, Hồ Tuyết Mai thông báo cho Đỗ Long một địa chỉ, nghe xong Đỗ Long lập tức đi ngay.
Lúc nhìn thấy Hồ Tuyết Mai đang đứng trước một sạp bán đồ ăn nhanh, Đỗ Long cười nói:
- Em hẹn anh tới chỗ này sao?
Hồ Tuyết Mai nắm hai tay thành quả đấm hướng về phía Đỗ Long, Đỗ Long ngồi xuống, yêu cầu ông chủ cho một đĩa bánh lớn, sau đó hỏi:
- Người đâu?
Hồ Tuyết Mai hất mồm về phía góc đối diện, Đỗ Long quay lại nhìn, rồi nói:
- Đầu đường kia hả? em bảo vệ như thế thì bảo vệ được ai? Ngay cả người cũng không thấy đâu.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Sợ gì chứ, bây giờ vẫn còn sớm, bắt cóc thì làm sao có thể ra tay sớm như vậy được.
Đỗ Long nói:
- Cô ấy chạy vào trong đó làm gì vậy?
Hồ Tuyết Mai nói:
- Phỏng vấn chứ sao.
Đỗ Long gật đầu nói:
- Sau khi trời tối phải đề cao cảnh giác mới được.
Hồ Tuyết Mai cười nói:
- Xem ra anh rất lo lắng cho cô ấy…
Đỗ Long nói:
- Nếu là em có nguy hiểm, anh lại càng lo lắng hơn.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Là sao? Lần trước em gặp nguy hiểm, anh chỉ phái hai cô bé đến bảo vệ em, nhưng lần này lại đích thân tới, cái này dường như trái ngược với những gì anh nói?
Đỗ Long cười nói:
- Lúc đó vẫn chưa biết rõ em có gặp nguy hiểm không. Em không biết thôi chứ lúc đó anh rất muốn đích thân bảo vệ em, nhưng sau đó có việc lại phải để cho mấy cô Phó Hồng Tuyết bảo vệ em…ối, đúng là sai sót vô tình, nếu tối hôm đó anh đi theo em, thì anh đã phát hiện ra hang ổ của Ngô Kim Huy rồi, sáu nữ quân kia cũng sẽ không bị bắt cóc, Cố Quốc Trân cũng không phải chết.
Hồ Tuyết Mai an ủi:
- Việc này không ai trách anh cả, anh không phải áy náy, điều quan trọng nhất là anh đã bắt được hắn, và cứu được tám cô gái ấy!
Đỗ Long gượng cười gật đầu, dưới gầm bàn Hồ Tuyết Mai dùng chân nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân của Đỗ Long, vụng trộm đưa tình:
- Đừng quên, nếu không phải sai sót ngẫu nhiên đó, thì chúng ta không thể ở bên nhau…
Đỗ Long trong lòng cũng dịu đi phần nào, hắn mỉm cười nói với Hồ Tuyết Mai:
- Anh vẫn luôn lo lắng em sẽ đau buồn, cho nên…
Hồ Tuyết Mai nói:
- Chuyện trước kia đừng nhắc lại nữa, điều quan trọng nhất là bây giờ chúng ta được ở cạnh nhau, từ nay về sau mãi mãi bên nhau!
Đỗ Long mỉm cười gật đâu nói:
- Cám ơn em…Tuyết Mai…
Đĩa bánh ngọt của Đỗ Long đã bưng lên, cắt đứt giây phút say đắm của hai người, Hồ Tuyết Mai nói:
- Đỗ Long, Đoàn Kết Xã rốt cục là một bang hội như thế nào? Làm sao lại phiền toái đến vậy? Suốt ngày gây rắc rối cho anh, việc này không có lửa làm sao có khói.
Đỗ Long nói:
- Đoàn Kết Xã là một tổ chức sát thủ, vì vậy nó chủ yếu được tổ chức ở nước ngoài, chính vì vậy trong nước không có cách nào triệt phá hoàn toàn bọn chúng. Nhưng vừa rồi anh đã nói với Hồng Quân rồi, tối nay sau khi việc này kết thúc sẽ tổ chức phản công, ít nhất cũng phải phá tan sào huyệt của bọn chúng, phải khiến cho bọn người trong Đoàn Kết Xã tan xương nát thịt. Bọn chúng phải biết rằng có một số người không thể động đến được.
Hồ Tuyết Mai nói:
- Lại có nhiệm vụ hả… xem ra đội trưởng không muốn cho em tham gia cùng rồi, còn có anh Đoàn nữa… đội của chúng ta trước đây bây giờ cũng sắp giải tán rồi.
Đỗ Long thở dài nói:
- Đều là do anh sai… hi vọng Đoàn Huệ Minh nhanh chóng nghĩ ra, anh sẽ ra sức bù đắp.
Hồ Tuyết Mai cười mỉm nói:
- Vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp em hả, trái tim của anh bị em hoàn toàn khống chế rồi… tên tình nhân đáng ghét này… hôm đó không nên đồng ý chứ. Hai ngày này em đều nằm mơ thấy ác mộng, dường như vẫn là cảnh tượng đáng sợ dưới tầng ngầm kia bị tên biến thái tra tấn, hai tối rồi em đều không ngủ được, em thật sự bị anh hại thảm rồi.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Là sao? Các cô Hồng Tuyết đối với anh như vậy có sao đâu, hôm đó anh cũng không làm gì quá đáng, làm sao có thể hại em mơ thấy ác mộng được?
Hồ Tuyết Mai nói:
- Có lẽ ngay từ đầu em đã biết các cô Hồng Tuyết không thể hại em, hôm đó anh đội mặt nạ giả dạng thành tên biến thái kia… rồi làm chuyện đó thật sự rất giống, trong lòng không khỏi sợ hãi. Nếu hôm đó không phải anh phái người đi theo em… thì em có thể tiêu rồi!
Đỗ Long an ủi:
- Chuyện chẳng phải đã qua rồi sao? Đừng để nó ở trong lòng, Ngô Kim Huy cũng đã chết rồi.
Hồ Tuyết Mai hoảng hốt nói:
- Em cũng tự nói với chính mình như vậy, nhưng cảnh tượng trong mơ giống như thật vậy. Tên khốn kia không ngừng giày xéo em, muốn em khuất phục, nhưng ngay từ đầu em đã kiên cường, nhưng sau đó không thể kháng cự được, nhân lúc hắn chưa làm gì cắn lưỡi tự vẫn…
Hồ Tuyết Mai nói đến việc muốn cắn lưỡi tự vẫn, trong lòng Đỗ Long đột nhiên chấn động, hình ảnh lúc trước của Đoàn Huệ Minh lại một lần nữa hiện lên trước mắt. Nếu lúc trước hắn không cứu Hồ Tuyết Mai, thì như vậy Hồ Tuyết Mai bị Ngô Kim Huy bắt cóc, và cuối cùng không thể chịu đựng được đã cắn lưỡi tự vẫn, không chênh lệch lắm thì cũng vào cuối tháng năm đầu tháng sáu, không thể trùng hợp đến thế được?