Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1473 : Một mũi tên trúng hai đích
Ngày đăng: 21:47 12/02/21
Đỗ Long tuy biết vụ án bắt cóc sẽ lại phát sinh, nhưng hắn không rõ là phát sinh như thế nào, khi nào và ở đâu. Thế nên khi phát hiện có người trốn trong xe Hàn Ỷ Huyên, hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bất kể hành động lỗ mãng nào cũng có thể khiến tính mạng Hàn Ỷ Huyên gặp nguy hiểm. Muốn cứu cô an toàn chỉ còn cách chờ đợi thời cơ.
- Hàn Ỷ Huyên bị bắt cóc rồi.
Đỗ Long gọi điện báo tình hình cho Hồ Tuyết Mai. Phản ứng đầu tiên của Hồ Tuyết Mai là làm sao có thể, tiếp đó cô hỏi:
- Làm sao bây giờ? Lập tức cứu cô ấy về, hay là?
Đỗ Long nói:
- Trước tiên đi theo, xem tên kia đem cô ấy đi đâu rồi nói sau.
Đúng lúc này, xe Hàn Ỷ Huyên đột nhiên tăng tốc và quẹo gấp rồi biến mất. Ngã tư đó vừa lúc bật sang đèn đỏ, Đỗ Long bị đèn đỏ ngăn lại, không có cách nào đuổi kịp, hắn nói với Hồ Tuyết Mai:
- Có lẽ anh bị phát hiện, mục tiêu tăng tốc chạy mất rồi, em mau vòng đến trước nó chặn lại. Trước tiên cản người lại rồi nói sau, nếu không…
Đỗ Long còn chưa nói hết, điểm đỏ trên thiết bị theo dõi GPS đột nhiên biến mất. Đỗ Long biết điều này biểu hiện cho điều gì, tên bắt cóc đó đã phát hiện ra thiết bị định vị GPS trong túi xách của Hàn Ỷ Huyên, có nghĩa là nếu mất dấu xe Hàn Ỷ Huyên thì rất có thể hoàn toàn đánh mất cô.
Cũng may Đỗ Long cũng có biện pháp dự phòng, hắn gọi điện thoại cho bọn Phó Hồng Tuyết, thời gian không còn sớm, các cô ấy cũng nên ra ngoài hoạt động một chút rồi.
Đỗ Long đợi đèn đỏ chuyển sang màu xanh, khi dòng xe cộ trước mặt bắt đầu trở nên thưa thớt hắn liền lái xe lao ra, mạo hiểm vượt đèn đỏ. Ở đằng xa vẫn loáng thoáng nhìn thấy đèn sau xe Hàn Ỷ Huyên, Đỗ Long không chút do dự đạp chân ga cấp tốc đuổi theo sau.
- Phát hiện chiếc xe mục tiêu.
Lời nói của Phó Hồng Tuyết khiến Đỗ Long yên tâm một chút, trong thành phố khắp nơi đều là camera, không sợ mất dấu mục tiêu, có lẽ có thể chặn lại xe của Hàn Ỷ Huyên trước khi nó rời khỏi thành phố Ngọc Minh.
Phó Hồng Tuyết nhìn thấy người lái xe đổi sang một cô gái khác qua camera giám sát giao thông, cô ta lái xe Hàn Ỷ Huyên lúc nhanh lúc chậm, dường như muốn cố hết sức né tránh sự theo dõi. Nhưng Đỗ Long không hề nghĩ vậy, hắn nhíu mày suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nhả chậm tốc độ, còn gọi điện cho Hồ Tuyết Mai nói:
- Không cần tới gần quá, bọn bắt cóc hẳn là vẫn chưa phát hiện sự tồn tại của chúng ta.
Tất cả hành động của tên bắt cóc kia có thể do cô ta muốn quan sát xem đằng sau có người theo dõi hay không. Nghĩ thông suốt điểm này Đỗ Long không khỏi hơi hối hận chính mình không đủ bình tĩnh, nếu nghi phạm còn có trợ thủ thì bọn hắn đã bị lộ rồi.
Sau khi nghi phạm vòng trọn một vòng thành phố đột nhiên dừng lại bên đường, kéo Hàn Ỷ Huyên đang không dám phản kháng đổi sang một chiếc xe khác. Dưới sự theo dõi của Đỗ Long, chiếc xe kia sau khi lại lượn một vòng lớn liền hướng về phía nam, dường như định rời khỏi thành phố Ngọc Minh.
Lúc này Đỗ Long nhận được điện thoại của Hạ Hồng Quân, mặt khác mấy tốp khác cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, bắt được mấy tên nghi phạm có ý đồ tấn công tám nữ binh trong vụ án mất tích.
- Người bắt được là nam hay nữ? Bao nhiêu tuổi? Thực lực thế nào?
Đỗ Long hỏi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Chỗ khác tôi không hỏi tỉ mỉ, tôi với Đinh Thiên Lý bắt được là nam, khoảng bốn mươi tuổi, thực lực bình thường, chúng tôi không phí chút sức lực gì liền phát hiện và bắt được rồi. Những người khác cũng vậy, không nghe nói ai bị thương cả.
Đỗ Long cau mày nói:
- Không đúng, từ lúc nào Đoàn Kết xã lại dễ đối phó vậy? Bốn mươi tuổi làm sát thủ của Đoàn Kết Xã cũng quá già rồi, chuyện đêm nay có vấn đề.
Hạ Hồng Quân nói:
- Tôi bảo bọn hắn tiếp tục theo dõi nhé, chỉ sợ bọn hắn chỉ là thăm dò trước, tên sát thủ thật sự lúc sau mới đến.
Đỗ Long nói:
- Các cậu chờ thêm một tiếng nữa đi, nếu vẫn không có động tĩnh thì rõ ràng đêm nay chỉ là kế thăm dò, chúng ta trúng kế rồi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Thăm dò?
Đỗ Long nói:
- Ừ, đây có thể là kế một đá ném hai chim, phái vài tên vớ vẩn đến tấn công mấy cô gái này. Nếu thành công dĩ nhiên có thể gây áp lực cho tôi, thất bại cũng có thể tìm hiểu thực lực của chúng ta, đại khái chính là như vậy đi.
Hạ Hồng Quân hỏi:
- Anh bây giờ đang ở đâu?
Đỗ Long nói:
- Tôi đang trên đường rời thành phố, Hàn Ỷ Huyên bị bắt cóc rồi. Người này rõ ràng không giống với người các cậu gặp được, có thể Hàn Ỷ Huyên mới là mục tiêu chủ yếu. Không nói với cậu nữa, tôi định ngăn xe đó lại ở trạm thu phí, cô ta tăng tốc rồi!
Xe phía trước quả nhiên tăng nhanh tốc độ, xem ra không phải phát hiện bị theo dõi mà là nhận được tin báo từ nơi khác rồi. Đỗ Long quát một tiếng, nhấn ga, nhanh chóng đổi số, xe của hắn cũng nhanh như bay vọt đi.
Chiếc xe Đỗ Long đang dùng để đuổi theo hiệu suất thường thường, hiện giờ bắt đầu truy đuổi rồi Đỗ Long mới ý thức được đối phương đã có chuẩn bị, hai bên đồng thời tăng tốc nhưng Đỗ Long chỉ có thể nhìn đối phương càng chạy càng xa.
- Đáng chết, nhất thời biết tìm đâu ra xe tốt đây?
Đỗ Long vỗ loa mắng thầm.
Cũng may Phó Hồng Tuyết có thể dùng camera để theo dõi mục tiêu, Đỗ Long có thể đi theo ở xa xa. Qua một lúc Phó Hồng Tuyết nói:
- Phía trước có một đội xe thể thao đi đến vượt qua mục tiêu. Chủ nhân, ngài có thể đoạt một chiếc để dùng.
Đỗ Long hỏi:
- Tốc độ của bọn họ thế nào? Nếu chạy nhanh quá mà tôi tùy tiện chặn lại thì đúng là muốn nộp mạng rồi.
Phó Hồng Tuyết nói:
- Có đèn đỏ, không nhanh được đâu.
Đỗ Long nói:
- Vậy là tốt rồi, giúp tôi chọn đoạn đường hẹp nhất, chờ bọn họ đến thì nói cho tôi để tôi chặn đường lấy xe.
Dưới sự chỉ dẫn của Phó Hồng Tuyết, Đỗ Long và Hồ Tuyết Mai đang đuổi theo đằng sau đem xe chắn ngang giữa đường, xe phía trước chỉ có thể giảm tốc độ lách vào bên cạnh. Chỉ cần tốc độ giảm Đỗ Long liền có thể thực hiện kế hoạch cướp xe rồi.
Trận xe vừa mới bày xong, đằng trước có mười mấy chiếc xe thể thao chạy đến. Một dãy đều là hãng xe nổi tiếng Maserati, Porsche, Ferrari… Tốc độ của những xe đó lại không hề nhanh, bọn họ thấy phía trước có tai nạn xe, xe đầu tiên phát tín hiệu, những xe đằng sau đều giảm tốc độ, định vòng qua mép đường để đi.
Đúng tại lúc chiếc xe Ferrari đi đầu kia chậm rãi chạy tới, Đỗ Long đột nhiên nhảy ra ngoài, giơ súng lên quát to:
- Cảnh sát đây! Dừng xe sang bên.
Nói xong Đỗ Long còn bắn một phát súng lên trời biểu thị uy hiếp. Chiếc xe Ferrari kia dừng lại, cửa xe nhẹ nhàng trượt xuống, lái xe thò đầu ra khỏi cửa xe nói:
- Đỗ Long, cậu làm gì ở đây vậy? Đừng có bắn loạn, dọa đến người đẹp rồi này.
Đỗ Long sửng sốt, nói:
- Là anh à Lưu đại ca, thật ngại quá, tôi có việc gấp, có thể mượn xe anh dùng một chút không?
Lưu Long Thịnh xuống xe, chỗ ngồi phía sau lúc này cũng hạ cửa kính xuống, Hàn Mộng Điệp cười hì hì nói:
- Đỗ Long, anh muốn dùng xe thì gọi cuộc điện thoại là được, việc gì phải chặn đường nổ súng a? Suýt nữa hù chết tôi rồi.
Đỗ Long nói:
- Tôi không nghĩ là mọi người, có một cô gái bị bắt cóc, xe của tôi đuổi không kịp. Đúng lúc xe mọi người đi qua nên đành chặn xe lại, mau xuống xe đi, tôi thật sự rất gấp, nếu bị mất dấu thì phiền toái lắm.
Lưu Long Thịnh nói:
- Cậu cầm đi đi, Tiểu Điệp, Tiểu Hà, các em xuống đi.
Bên phía lái phụ bước xuống một cô gái trẻ trung xinh đẹp, Hàn Mộng Điêp lại dựa vào xe không chịu xuống, cô nói:
- Không, tôi muốn nhìn Đỗ Long bắt tội phạm cứu người. Đỗ Long, mau lên xe đi, tôi rất nhẹ, không ảnh hưởng cậu đuổi người đâu.
Đỗ Long lúc này thật sự rất vội, hắn nói:
- Đối phương có thể có súng, tôi cho cô năm giây, không xuống mà xảy ra chuyện đừng có trách tôi.
Lưu Long Thịnh khuyên giúp, Hàn Mộng Điệp lại kéo cửa kính lên. Đỗ Long không làm sao được, đành cùng Hồ Tuyết Mai lên xe, cứ thế đưa tiểu mĩ nhân này đi cùng.
- Hàn Ỷ Huyên bị bắt cóc rồi.
Đỗ Long gọi điện báo tình hình cho Hồ Tuyết Mai. Phản ứng đầu tiên của Hồ Tuyết Mai là làm sao có thể, tiếp đó cô hỏi:
- Làm sao bây giờ? Lập tức cứu cô ấy về, hay là?
Đỗ Long nói:
- Trước tiên đi theo, xem tên kia đem cô ấy đi đâu rồi nói sau.
Đúng lúc này, xe Hàn Ỷ Huyên đột nhiên tăng tốc và quẹo gấp rồi biến mất. Ngã tư đó vừa lúc bật sang đèn đỏ, Đỗ Long bị đèn đỏ ngăn lại, không có cách nào đuổi kịp, hắn nói với Hồ Tuyết Mai:
- Có lẽ anh bị phát hiện, mục tiêu tăng tốc chạy mất rồi, em mau vòng đến trước nó chặn lại. Trước tiên cản người lại rồi nói sau, nếu không…
Đỗ Long còn chưa nói hết, điểm đỏ trên thiết bị theo dõi GPS đột nhiên biến mất. Đỗ Long biết điều này biểu hiện cho điều gì, tên bắt cóc đó đã phát hiện ra thiết bị định vị GPS trong túi xách của Hàn Ỷ Huyên, có nghĩa là nếu mất dấu xe Hàn Ỷ Huyên thì rất có thể hoàn toàn đánh mất cô.
Cũng may Đỗ Long cũng có biện pháp dự phòng, hắn gọi điện thoại cho bọn Phó Hồng Tuyết, thời gian không còn sớm, các cô ấy cũng nên ra ngoài hoạt động một chút rồi.
Đỗ Long đợi đèn đỏ chuyển sang màu xanh, khi dòng xe cộ trước mặt bắt đầu trở nên thưa thớt hắn liền lái xe lao ra, mạo hiểm vượt đèn đỏ. Ở đằng xa vẫn loáng thoáng nhìn thấy đèn sau xe Hàn Ỷ Huyên, Đỗ Long không chút do dự đạp chân ga cấp tốc đuổi theo sau.
- Phát hiện chiếc xe mục tiêu.
Lời nói của Phó Hồng Tuyết khiến Đỗ Long yên tâm một chút, trong thành phố khắp nơi đều là camera, không sợ mất dấu mục tiêu, có lẽ có thể chặn lại xe của Hàn Ỷ Huyên trước khi nó rời khỏi thành phố Ngọc Minh.
Phó Hồng Tuyết nhìn thấy người lái xe đổi sang một cô gái khác qua camera giám sát giao thông, cô ta lái xe Hàn Ỷ Huyên lúc nhanh lúc chậm, dường như muốn cố hết sức né tránh sự theo dõi. Nhưng Đỗ Long không hề nghĩ vậy, hắn nhíu mày suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nhả chậm tốc độ, còn gọi điện cho Hồ Tuyết Mai nói:
- Không cần tới gần quá, bọn bắt cóc hẳn là vẫn chưa phát hiện sự tồn tại của chúng ta.
Tất cả hành động của tên bắt cóc kia có thể do cô ta muốn quan sát xem đằng sau có người theo dõi hay không. Nghĩ thông suốt điểm này Đỗ Long không khỏi hơi hối hận chính mình không đủ bình tĩnh, nếu nghi phạm còn có trợ thủ thì bọn hắn đã bị lộ rồi.
Sau khi nghi phạm vòng trọn một vòng thành phố đột nhiên dừng lại bên đường, kéo Hàn Ỷ Huyên đang không dám phản kháng đổi sang một chiếc xe khác. Dưới sự theo dõi của Đỗ Long, chiếc xe kia sau khi lại lượn một vòng lớn liền hướng về phía nam, dường như định rời khỏi thành phố Ngọc Minh.
Lúc này Đỗ Long nhận được điện thoại của Hạ Hồng Quân, mặt khác mấy tốp khác cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, bắt được mấy tên nghi phạm có ý đồ tấn công tám nữ binh trong vụ án mất tích.
- Người bắt được là nam hay nữ? Bao nhiêu tuổi? Thực lực thế nào?
Đỗ Long hỏi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Chỗ khác tôi không hỏi tỉ mỉ, tôi với Đinh Thiên Lý bắt được là nam, khoảng bốn mươi tuổi, thực lực bình thường, chúng tôi không phí chút sức lực gì liền phát hiện và bắt được rồi. Những người khác cũng vậy, không nghe nói ai bị thương cả.
Đỗ Long cau mày nói:
- Không đúng, từ lúc nào Đoàn Kết xã lại dễ đối phó vậy? Bốn mươi tuổi làm sát thủ của Đoàn Kết Xã cũng quá già rồi, chuyện đêm nay có vấn đề.
Hạ Hồng Quân nói:
- Tôi bảo bọn hắn tiếp tục theo dõi nhé, chỉ sợ bọn hắn chỉ là thăm dò trước, tên sát thủ thật sự lúc sau mới đến.
Đỗ Long nói:
- Các cậu chờ thêm một tiếng nữa đi, nếu vẫn không có động tĩnh thì rõ ràng đêm nay chỉ là kế thăm dò, chúng ta trúng kế rồi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Thăm dò?
Đỗ Long nói:
- Ừ, đây có thể là kế một đá ném hai chim, phái vài tên vớ vẩn đến tấn công mấy cô gái này. Nếu thành công dĩ nhiên có thể gây áp lực cho tôi, thất bại cũng có thể tìm hiểu thực lực của chúng ta, đại khái chính là như vậy đi.
Hạ Hồng Quân hỏi:
- Anh bây giờ đang ở đâu?
Đỗ Long nói:
- Tôi đang trên đường rời thành phố, Hàn Ỷ Huyên bị bắt cóc rồi. Người này rõ ràng không giống với người các cậu gặp được, có thể Hàn Ỷ Huyên mới là mục tiêu chủ yếu. Không nói với cậu nữa, tôi định ngăn xe đó lại ở trạm thu phí, cô ta tăng tốc rồi!
Xe phía trước quả nhiên tăng nhanh tốc độ, xem ra không phải phát hiện bị theo dõi mà là nhận được tin báo từ nơi khác rồi. Đỗ Long quát một tiếng, nhấn ga, nhanh chóng đổi số, xe của hắn cũng nhanh như bay vọt đi.
Chiếc xe Đỗ Long đang dùng để đuổi theo hiệu suất thường thường, hiện giờ bắt đầu truy đuổi rồi Đỗ Long mới ý thức được đối phương đã có chuẩn bị, hai bên đồng thời tăng tốc nhưng Đỗ Long chỉ có thể nhìn đối phương càng chạy càng xa.
- Đáng chết, nhất thời biết tìm đâu ra xe tốt đây?
Đỗ Long vỗ loa mắng thầm.
Cũng may Phó Hồng Tuyết có thể dùng camera để theo dõi mục tiêu, Đỗ Long có thể đi theo ở xa xa. Qua một lúc Phó Hồng Tuyết nói:
- Phía trước có một đội xe thể thao đi đến vượt qua mục tiêu. Chủ nhân, ngài có thể đoạt một chiếc để dùng.
Đỗ Long hỏi:
- Tốc độ của bọn họ thế nào? Nếu chạy nhanh quá mà tôi tùy tiện chặn lại thì đúng là muốn nộp mạng rồi.
Phó Hồng Tuyết nói:
- Có đèn đỏ, không nhanh được đâu.
Đỗ Long nói:
- Vậy là tốt rồi, giúp tôi chọn đoạn đường hẹp nhất, chờ bọn họ đến thì nói cho tôi để tôi chặn đường lấy xe.
Dưới sự chỉ dẫn của Phó Hồng Tuyết, Đỗ Long và Hồ Tuyết Mai đang đuổi theo đằng sau đem xe chắn ngang giữa đường, xe phía trước chỉ có thể giảm tốc độ lách vào bên cạnh. Chỉ cần tốc độ giảm Đỗ Long liền có thể thực hiện kế hoạch cướp xe rồi.
Trận xe vừa mới bày xong, đằng trước có mười mấy chiếc xe thể thao chạy đến. Một dãy đều là hãng xe nổi tiếng Maserati, Porsche, Ferrari… Tốc độ của những xe đó lại không hề nhanh, bọn họ thấy phía trước có tai nạn xe, xe đầu tiên phát tín hiệu, những xe đằng sau đều giảm tốc độ, định vòng qua mép đường để đi.
Đúng tại lúc chiếc xe Ferrari đi đầu kia chậm rãi chạy tới, Đỗ Long đột nhiên nhảy ra ngoài, giơ súng lên quát to:
- Cảnh sát đây! Dừng xe sang bên.
Nói xong Đỗ Long còn bắn một phát súng lên trời biểu thị uy hiếp. Chiếc xe Ferrari kia dừng lại, cửa xe nhẹ nhàng trượt xuống, lái xe thò đầu ra khỏi cửa xe nói:
- Đỗ Long, cậu làm gì ở đây vậy? Đừng có bắn loạn, dọa đến người đẹp rồi này.
Đỗ Long sửng sốt, nói:
- Là anh à Lưu đại ca, thật ngại quá, tôi có việc gấp, có thể mượn xe anh dùng một chút không?
Lưu Long Thịnh xuống xe, chỗ ngồi phía sau lúc này cũng hạ cửa kính xuống, Hàn Mộng Điệp cười hì hì nói:
- Đỗ Long, anh muốn dùng xe thì gọi cuộc điện thoại là được, việc gì phải chặn đường nổ súng a? Suýt nữa hù chết tôi rồi.
Đỗ Long nói:
- Tôi không nghĩ là mọi người, có một cô gái bị bắt cóc, xe của tôi đuổi không kịp. Đúng lúc xe mọi người đi qua nên đành chặn xe lại, mau xuống xe đi, tôi thật sự rất gấp, nếu bị mất dấu thì phiền toái lắm.
Lưu Long Thịnh nói:
- Cậu cầm đi đi, Tiểu Điệp, Tiểu Hà, các em xuống đi.
Bên phía lái phụ bước xuống một cô gái trẻ trung xinh đẹp, Hàn Mộng Điêp lại dựa vào xe không chịu xuống, cô nói:
- Không, tôi muốn nhìn Đỗ Long bắt tội phạm cứu người. Đỗ Long, mau lên xe đi, tôi rất nhẹ, không ảnh hưởng cậu đuổi người đâu.
Đỗ Long lúc này thật sự rất vội, hắn nói:
- Đối phương có thể có súng, tôi cho cô năm giây, không xuống mà xảy ra chuyện đừng có trách tôi.
Lưu Long Thịnh khuyên giúp, Hàn Mộng Điệp lại kéo cửa kính lên. Đỗ Long không làm sao được, đành cùng Hồ Tuyết Mai lên xe, cứ thế đưa tiểu mĩ nhân này đi cùng.