Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 101 : Trương Khởi phản kích

Ngày đăng: 04:27 20/04/20


Mặt trời dần dần lặn về phía tây



Hôm nay phủ đệ của đại trù tể hết sức náo nhiệt, nhưng mà loại náo nhiệt

này không giống với ngày xưa, giữa mơ hồ có vài phần cổ quái, khách khứa lui tới, vẻ mặt mỉm cười, hàn huyên, nhưng sâu trong nụ cười kia cũng

lộ ra vài phần cẩn thận



Đèn lồng đỏ thẫm được treo đầy trong mọi ngóc ngách của phủ, ngoài cửa lớn, hồng gấm càng được trải rộng ra, kéo dài xa cả trăm thước



Về điểm này, luôn chú trọng về phong thái

xa hoa như Trần quốc là chuyện bình thường, nhưng ở nước Chu luôn coi

trọng cần kiệm, thì thật là hiếm gặp



Mười mấy tì thiếp xinh đẹp

mặc hoa phục, đứng ở 2 bên đường, cung kính đón khách quý vào cửa, cách

đó không xa cũng có vài cái đầu lén lút nhô ra, thỉnh thoảng lại ngắm

nhìn về phía đường lộ phía trước



“Lan Lăng vương có đến không?”



“Còn chưa thấy”



“Ta muốn xem cơ thiếp họ Trương của hắn, xinh đẹp là dáng vẻ như thế nào?”



“Nhỏ tiếng thôi”







Chỗ đại sảnh náo nhiệt còn có mấy người cầm phật châu, những đại sư đầu

trọc đang cúi đầu nhớ kĩ phật ngữ, dễ dàng bị người khác nhìn thấy…Vũ

Văn Hộ thiết yến, cũng mời vài vị cao tăng của vùng lân cận đến



Một thiếu nữ 13, 14 tuổi mộc mạc cùng với mọi người nhìn về phía chỗ giao

lộ, nàng thấp giọng hỏi: “Ngô Ảo, Trương Thị A Khởi ấy thật sự đẹp như

vậy sao?”



Ngô Ảo là một lão phụ còng lưng, nghe vậy bà yêu

thương cười: “Đứa nhỏ ngốc, cơ thiếp đẹp nhất thì có thể làm gì?. Nàng

cũng không thay đổi được gì”



Mới nói được đến đây, bà vội vàng

lôi kéo tay thiếu nữ, hai người lui về phía sau vài bước, trốn ở sau một cây cột lớn, lặng lẽ nhìn một đội nữ tử trang phục lộng lẫy đi tới



Nhìn thiếu nữ đi tuốc ở đằng trước, Ngô Ảo thấp giọng nói: “Nữ lang, là nữ

hài gia không thể dễ dàng động tâm với đàn ông, người xem đại tỉ của

người, ngày thường xinh đẹp thì như thế nào?. Được sủng ái nhất thì ra

sao?. Hai ngày nay gầy biết bao nhiêu, nhìn bộ dạng này của nàng, sợ là

cũng không qua được, sợ là mãi mãi cũng không được vui vẻ”





gái nhỏ vội vàng gật đầu, nhưng nàng càng thêm cảm thấy hứng thú về

Trương Khởi. Trong nháy mắt, nàng lại nhỏ giọng hỏi: “Nhưng mà ta nghe

nói, A Khởi kia là ni cô Trương thị Ngô quận đấy….Ngày thường nàng xinh

đẹp như thế, tại sao Ngô quận Trương thị không yêu thương nàng, mà lại

đưa nàng làm thiếp cho người nước Tề?”



“Ngô quận Trương thị?”

Ngô Ảo cười lạnh một tiếng, nàng nghiêm túc nói: “Nữ lang, vì nàng là

Ngô quận Trương thị, không thể so sánh với người. Người không phải là

những người đáng thương giống họ. Dòng chính, thứ so với trời còn lớn

hơn con người Hán, người là nữ nhi dòng chính, phụ thân của người là Vũ

Văn Hộ Chu quốc. Cho dù địa vị mẫu thân có thấp nhất, ở nước Chu này

cũng không có ai có thể ép phụ thân của người, còn không có ai có thể uy hiếp người đi làm cơ thiếp. Chưa đến một năm nữa, sẽ có trượng phu xuất sắc cầm chim nhạn đến, hắn sẽ vỗ cánh vì người….Đứa nhỏ, loại cưới hỏi

đàng hoàng, nở mày nở mặt như vậy, Trương Khởi kia, mãi mãi cũng không
tuấn lãng mang theo nụ cười lạnh: “Cái gọi là lời nói có thể giết người, không ngờ võ mồm của Trương cơ lại lợi hại như vậy”



Trương Khởi lui ra phía sau một bước, nàng rụt rè trốn ở phía sau của Lan Lăng

vương, gắt gao nắm lấy góc áo của hắn, bộ dáng yếu ớt lại nhu mỹ đến cực điểm, nào có một chút khí khái sắc bén ban nãy?



Thực ra, Vũ Văn Tú phi thường hưng phấn, hắn nghĩ, đại huynh của hắn bị Trương cơ này

nói như vậy, khó có thể trở mình rồi…Hắn áp chế sự vui sướng trong lòng, chăm chú nhìn về phía Trương Khởi, sau đó hướng Lan Lăng vương, cúi

người thi lễ: “Lan Lăng quận vương, xin mời”



Lan Lăng vương

không có nói gì, hắn xoay người nhìn về phía đám người Vũ Văn Thuần và

Vệ Công Trực, nhàn nhạt nói: “Đêm ấy, sở dĩ A Khởi giấu đi dung mạo, bởi vì nàng không muốn được các ngươi chọn…Nhãn lực của nàng từ trước đến

nay luôn không tệ”



Giọng nói nhàn nhạt nhưng tràn ngập trào

phúng, nếu đối chiếu với lời châm chọc của Trương Khởi dành cho Vũ Văn

Thành lúc nãy, thì đang nói, hai người Vệ Công Trực chỉ là nhân vật nhỏ, tuy thân phận của Trương Khởi thấp hèn, nhưng cũng khinh thường đi theo hai người bọn họ!



Nói tới đây, hắn nắm tay Trương Khởi, đi

nhanh bước vào cửa, mà ở phía sau hắn, Vũ Văn Thuần và Vệ Công Trực còn

bị sự hoa lệ của Trương Khởi làm cho ngây người, sắc mặt đồng thời thay

đổi. đột nhiên, bọn họ cùng nhau thẹn quá hóa giận, thầm nghĩ:



Sớm biết Trương Khởi là một giai nhân hoa mỹ, bức người như vậy, vừa rồi

không nên nói những lời như thế, bây giờ, chỉ sợ nàng cũng khinh bỉ mình giống như khinh bỉ Vũ Văn Thành



Đưa mắt nhìn theo bóng dáng của đôi bích nhân biến mất trong tầm mắt, Ngô Ảo nghe được nữ lang của nàng cúi đầu nói: “Ảo, ta không đố kị với nàng nữa”



13 tuổi, dung

nhan thiếu nữ vừa mới nẩy nở, trong mắt phiếm lệ quang trong suốt, nàng

ngẩng đầu, nhìn bóng dáng đôi bích nhân dắt tay nhau biến mất, thì thào

nói:



“Ảo, ta từng nghe người ta nói, con của người Hán ngày xưa

có cái gì Lang gia Vương thị, Trần quận Tạ thị, dung mạo, cử chỉ của bọn họ đều xuất chúng, giơ tay nhấc chân đều lộ khí chất tao nhã, bọn họ

ung dung hoa quý, làm cho người ta vừa mới nhìn thấy sẽ không tự kiềm

chế được. Rõ ràng ta nhìn thấy những thế gia tử như vậy, ta cho đó là

giả”



Thiếu nữ lộ ra vẻ hưng phấn, hai gò má nàng hồng hồng, ánh mắt sáng ngời: “Mà bây giờ ta biết rõ, điều đó không phải là giả, chỉ

là một bữa tiệc của nam nhân, nhưng Ngô quận Trương cơ thứ nữ đó lại có

phong thái như vậy, nhóm người Vương Tạ, chắc chắn sẽ rực rỡ đủ loại,

phong nghi làm say lòng người”



Loại chuyện như vậy, Ngô Ảo cũng

không thể nói rõ, nàng nhìn thấy nữ lang nhà mình, nhanh như thế đã si

mê Lan Lăng vương, mới tỉnh táo lại, đó là niềm vui sướng xuất phát từ

tận đáy lòng



Mãi đến khi thiếu nữ rơi vào mơ ước, thao thao bất

tuyệt nói không ngừng, nói hết những điều nàng muốn nói, Ngô Ảo mới cẩn

thận nhắc nhở: “Nữ lang, lão nô không biết cái gì gọi là phong thái,

phong nghi, lão nô chỉ biết địa vị cao thấp có khác. Trương cơ này cực

kì có phong thái, nhưng mà nàng chỉ là một cơ thiếp, hơn nữa mãi mãi

cũng chỉ là một cơ thiếp. Lại nói, nàng trưởng thành như vậy, không biết Quận vương phi tương lai có thể dung thứ cho nàng được hay không?. Nếu

như không dung được, người đẹp như vậy, rất nhanh sẽ héo rũ, cuối cùng

cũng không biết sẽ chết như thế nào”



Một bữa tiệc toàn những lời hung ác tàn khốc khắc nghiệt, kéo những thiếu nữ hưng phấn, ngưỡng mộ,

trở về với hiện thực, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó thật lâu, thật lâu

cũng không thể mở miệng