Cảnh Xuân Nam Triều
Chương 107 : Trương Khởi vô tình
Ngày đăng: 04:27 20/04/20
Từ khi giấc mộng
được gả vào hào môn vọng tộc của Trương Khởi tan biến, nàng chưa từng
nghĩ đến, mình có thể được làm chánh thê cho một người nam nhân nào.
Cái thế gian này rất tàn khốc, bất kỳ một nam nhân nào có quyền thế, hắn
đều muốn cũng cố địa vị của mình, muốn mọi chuyện thuận buồm xuôi gió,
kết thân, mượn thế lực của nhà gái là việc không thể thiếu.
Có người thậm chí không phải muốn nhờ vào thế lực của nhà gái, mà bọn họ
nạp thê chỉ là vì muốn môn đăng hộ đối.Vì để khi ra cửa cũng sẽ không để người bên ngoài xem thường mà giễu cợt.
Cho nên, mặc kệ người nam nhân đó suy xét từ phương diện nào đi nữa, cũng không thể nào lấy nàng làm thê.
Trừ khi, người nam nhân đó cũng như Tiêu Mạc vậy, không có gia thế, gậy
dựng sự nghiệp hoàn toàn bằng hai bàn tay trắng.Trương Khởi suy nghĩ,
hiện tại Tiêu Mạc muốn lấy nàng, một khi đã đạt được rồi cũng sẽ hối
hận. Dù sao, nàng đối với hắn cũng không thể giúp ích được gì, thậm chí
diện mạo của nàng còn có thể để cho hắn gặp rất nhiều phiền toái.
Nghĩ đến đây, Trương Khởi có chút không rõ, đạo lý rõ ràng như vậy, kiếp
trước nàng làm sao lại không nghĩ ra? Còn tâm tâm niệm niệm mà nghĩ muốn được làm chánh thê của người nam nhân?
Không chỉ là kiếp trước,
trước đây không lâu, không phải nàng đã rất may mắn hay sao, may mắn
chính mình đã sớm được gặp Lan Lăng vương?
Ai, lòng tham không đáy, sẽ chết không có nơi chôn thân a thật là may, nàng nhanh chóng tỉnh táo lại
Lời Lan Lăng vương vừa nói, đã hoàn toàn nằm trong dự liệu của nàng. Sau
cùng nàng làm ra dáng vẻ kia, cũng chỉ là muốn cho hắn cảm thấy áy náy
với nàng nhiều hơn một chút thôi.
Bây giờ, mơ ước duy nhất của
nàng chính là có một ngày, có thể mang theo tiền tài cùng chính mình rời đi. Nàng sẽ ẩn cư, ở trong một trấn xa xôi nào đó không có chiến tranh
hỗn loạn vượt qua phần đời này.
... ... Cuộc đời phồn hoa thì mệt mỏi này, sao không một người một tre một bóng hững hờ nhìn kẻ khác vinh hoa sủng nhục.
Đưa mắt nhìn cửa phòng kêu cọt kẹt sau đó đã mở ra, chúng nô tỳ mang nước
nóng vào phòng. Trương Khởi quay đầu, cầm lên quần áo của mình tỉ
mỉ mặc vào.
Lần này A Lục cũng sẽ đi theo nàng đến nước Tề. Khi
có cơ hội, vẫn là nên đem nàng phải bên cạnh thôi. Ân, có thể nhìn ra
đám người Thu công chúa cùng A Du, những việc làm của quý nữ nước Tề đối với Lan Lăng vương, tương đối có dục vọng độc chiếm. Hôn sự của Lan
Lăng vương cũng sẽ sớm được định đoạt, nếu như vậy nàng cũng sẽ bị tổn
thương.
Nói không chừng đến nước Tề chưa tới một tháng, nàng đã có cơ hội mà rời đi.
Âm thanh dịu dàng, ánh mắt càng thêm thành khẩn. Thấy nàng đi ở trước mặt mình khẽ chào,
Trương Khởi trợn to mắt, quả thật không thể tin được lời này là do nàng
ta nói ra. Không chỉ là nàng, ngay cả Thu công chúa cũng hơi giật mình
nhìn A Du.
Lúc này, mấy tỳ nữ đồng loạt kêu: "Quận Vương"
Thì ra là Lan Lăng vương đến.
Một bộ đồ đen, trên người hắn vẫn còn mang chút phong trần, sải bước đi về phía Trương Khởi.
Đi thẳng đến trước mặt Trương Khởi, Lan Lăng vương hơi nhếch môi, đột nhiên quát khẽ: "Đi ra ngoài ——"
Tiếng quát này vừa phát ra, gương mặt A Du lập tức tái nhợt, nàng nén lệ nhìn về phía Lan Lăng vương, thấy hắn căn bản không chú ý đến mình, không
khỏi lau giọt lệ dịu dàng nói: "Dạ, chúng ta sẽ đi ra ngoài."
Dứt lời, nàng chủ động dắt Thu công chúa, lại kéo theo quý nữ Lý Ánh, vội vã thối lui ra khỏi cửa viện.
Họ dẫn đầu, chúng người hầu nào dám ở lại? Lập tức từng tiếng bước chân
vội vã rời đi. Trong nháy mắt, một viện tử đầy người liền lui ra sạch
sẽ. Ánh mắt Lang Lăng Vương vẫn nhìn chằm chằm Trương Khởi không dời.
Từ lúic Lan Lăng vương vừa tiến đến, gương mặt Trương Khởi liền trắng không còn chút máu.
Nàng thật là không ngờ , mình thật vất vả tìm một cơ hội nói rõ ý định của mình, lại còn bị hắn bắt gặp?
Chưa lúc nào, Trương Khởi cảm thấy hối hận như bây giờ. Nàng cắn chặt môi,
đầu cũng cũi xuống....... Cho tới nay, nàng đều có thói quen là âm thầm
tìm cách, sẽ không vô cớ hành sự. Vậy mà lần này, nàng lại đem ý định
của mình nói ra? Nói ra thì cũng thôi đi, nếu là chỉ có ba người A Du
nghe được, họ tất nhiên sẽ ra lệnh cưỡng chế chúng nô tỳ không được tiết lộ cho Lan Lăng vương. Tất nhiên là đã có thể giúp mình là một phần,
giúp đỡ mình rời đi.
Nhưng là, nàng lại để cho Lan Lăng vương bắt quả tang.
Tại sao nàng có thể phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy?
Lan Lăng vương dùng ánh mắt lãnh lùng mà nhìn Trương Khởi, mặc dù nàng rất
nhanh liền cúi đầu, nhưng biểu tình biến hóa kia của nàng, đã bị hắn thu vào đáy mắt.
... ... Lời nàng ấy vừa nói, tất cả đều là phát ra từ trong thâm tâm.
Hiện tại, bị chính mình bắt được, nàng cũng không có nửa phần không muốn.
Nàng sợ, chẳng qua lời nàng nói, bị hắn vừa vặn nghe thấy?
Trong
thiên hạ, có nữ nhân nào đối với trượng phu không chút để ý? Thời gian
này cùng nhau chung đụng, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, ôn nhu, dịu dàng, quyến luyến triền miên, chẳng lẽ đối với nàng mà nói, cũng chỉ là gặp dịp thì chơi thôi sao?