Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 168 : Tình huống

Ngày đăng: 04:28 20/04/20


Bốn thái giám đợi quá lâu, thấy Trương Khởi trở về, ai cũng đều thở phào nhẹ nhõm.



Ngay sau đó, bọn họ không nói hai lời, đưa nàng tiến về phía hoàng cung, dáng vẻ vội vàng thoát đi này, giống như hận không thể sau một khắc

liền vào cung.



Không bao lâu, xe ngựa đã lái vào cửa cung.



Đang lúc ấy thì, Trương Khởi nghiêng mắt nhìn về phía đoàn người, cho dù tinh thần nàng hoảng hốt, lúc này cũng không khỏi khẽ hô một tiếng, rồi khẽ hỏi một thái giám: "Bọn họ là?"



Thái giám này đang lau mồ hôi, nghe vậy liền cung kính đáp: "Hồi nương

nương, đó là An Thành Vương Trần Húc của nước Trần, hắn ở Chu đã lâu,

Trần đế mấy ngày trước phái người đến đây, nói là muốn mời An Thành

Vương này về."



Quả nhiên là người Trần!



Đoán chừng Vũ Văn Hộ đã đồng ý, An Thành Vương này, lập tức liền có thể trở về nước rồi !



Trong lòng Trương Khởi lúc này lật như đang gặp phải sóng to gió lớn.



Nếu như muốn rời Chu trở lại Trần quốc, bây giờ là cơ hội tốt nhất.



Nhưng, nếu đi theo An Thành vương này về Trần, vậy cũng quá làm cho

người ta chú ý rồi, kể cả có che giấu dung nhan, cũng khó tránh khỏi có

người suy đoán. Muốn đi mà lời nói phải nghĩ được kế sách lưỡng toàn.



Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Khởi có chút bấn loạn, rất muốn tìm người thương lượng một chút.



Trong mơ hồ, Trương Khởi không muốn suy nghĩ sâu xa, nàng không phải bởi vì những ngày hiện tại an bình vững vàng này mà thấy thoải mái, cũng

không phải gấp gáp trở về Trần như vậy.



Trong lúc nàng đang miên man suy nghĩ, xe ngựa đã dừng lại.



Trương Khởi vội vàng trở lại nơi ở, để cung tỳ hầu hạ hạ rửa mặt, vừa

suy nghĩ chuyện trở về Trần, vừa chuẩn bị đối phó với bữa tiệc tối nay

đón gió tẩy trần cho sứ Tề.



Cũng không biết trải qua bao lâu, liền nghe thấy giọng nói chầm chậm có lực của Vũ Văn Ung truyền đến: "Lý phi đâu?".



Ở bên ngoài vang lên tiếng trả lời của cung nữ, ở bên trong Trương Khởi

chậm rãi đi ra, nàng hướng Vũ Văn Ung hành lễ: "Nô tì ở đây."



Vũ Văn Ung gật đầu một cái, khẽ nheo cặp mắt lại, quan sát Trương Khởi.



Một lát sau, hắn mỉm cười nói: "Lý phi như có điều suy nghĩ. Không biết là có chuyện gì?"



Cảm thấy trong giọng nói của hắn nghiêm túc khác thường, Trương Khởi liền thấy rùng mình.



Đúng rồi, nàng thế nào lại quên mất. Người nam nhân trước mắt này, là

một Quân Vương có tham vọng nắm trong tay tất cả. Mấy ngày nay, hắn vẫn

luôn ôn hòa đối với nàng. Sao nàng liền quên mất sự cường thế này của

hắn chứ?



Ngay lập tức, Trương Khởi cúi chào hắn, nhẹ giọng đáp: "Thiếp không dám, thiếp chỉ muốn biết tin tức về mấy người cùng thiếp đi tới Trường An

trước đây."


Trương Khởi biết, không quá mấy ngày, chiếc xe ngựa kia sẽ đi tới tửu lâu này, quả nhiên là nàng đã chờ được.



Trong lúc chờ mong, một tỳ nữ nhảy xuống, sau đó nàng ta liền đưa tay ra, dìu một thiếu nữ xuống.



Người thiếu nữ này, chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, mặt mũi thanh tú, dịu dàng, hai mắt lanh lợi, luôn tạo cho người ta có ấn tượng tốt.



Không bao lâu, cô gái kia liền vào trong quán rượu.



Trương Khởi nghe thấy tiểu nhị tiến lên, vui mừng nói: "Nữ lang, có phải trở lại để thưởng thức món thịt quay kia không?"



Cô gái kia tinh tế lên tiếng: "Vâng."



Tiểu nhị liền cười ha ha, nói: "Được rồi, xin mời nữ lang."



Tiểu nhị vừa đi, Trương Khởi liền nói một câu với một tên hộ vệ, ngay lập tức, hộ vệ kia liền đi tới chỗ thiếu nữ kia.



Hộ vệ kia nói với nàng ta một câu rồi chỉ chỉ vào Trương Khởi, nàng ta

hơi do dự, một lúc sau mới cất bước đi tới chỗ của Trương Khởi.



Đi tới bên cạnh Trương Khởi , thiếu nữ tò mò quan sát nàng, lúc này,

Trương Khởi mới nhẹ giọng nói ra: "Tân công chúa, ngồi xuống trò chuyện

một lát."



Thiếu nữ cả kinh, ngay cả tỳ nữ bên người nàn cũng sợ hết hồn. Tỳ nữ này đang muốn mở miệng hỏi Trương Khởi là ai thì tân công chúa lại nhìn

thấy mấy thái giám, ngay lập tức liền hiểu được.



Nàng hơi khẽ chào: "Vâng.", rồi an tĩnh đi tới bên cạnh Trương Khởi, ngồi xuống.



Trương Khởi nhìn cái vạc đang từ bốc lên làn khói, nhẹ giọng hỏi: "Thịt quay này, công chúa mua cho Tô Uy sao?"



Tân công chúa đưa ánh mắt phức tạp nhìn Trương Khởi một cái, sau đó mới

lên tiếng: "Vâng." nàng nhẹ giọng nói ra: "Hắn vẫn thích ăn món này."



Thấy Trương Khởi giật mình, tân công chúa nhỏ giọng nói: "Lý phi nương

nương, ngươi muốn biết chuyện của A Uy sao? Hắn bây giờ vẫn còn bị phụ

thân ta nhốt lại, nhưng ngươi yên tâm, phụ thân chỉ không cho hắn ra cửa mà thôi, hiện tại cả ngày hắn đều bận học, cũng rất an toàn."



Giọng nói của nàng nhẹ mảnh chậm rãi, thong dong.



Tân công chúa này, nhất định là đọc đủ các loại thi thơ ?



Nhìn bộ dáng của nàng, hình như có tình cảm sâu nằng đối với Tô Uy .



Trương Khởi rũ mắt xuống, một hồi lâu, nàng mới nhỏ giọng mà nói ra: "Ta biết."



Nàng sớm biết, Tô Uy ở bên cạnh tân công chúa, mới có thể thịnh vượng

phát đạt . Dù sao, tân công chúa cũng không phải là mình, nàng không

những xinh đẹp mà còn có một có phụ thân quyền thế.



Thiên hạ ngày nay, một lòng hướng lên con cháu nhà quan, còn nàng chỉ trở thành gánh nặng cho bọn họ, như Tiêu Mạc, như Tô Uy.



Cũng chỉ có Cao Trường Cung cùng với người như Vũ Văn Ung, không cần leo lên phía trên con em Hoàng thất, như vậy nàng mới sẽ không liên lụy đến bọn họ.