Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 228 : Đại hôn!

Ngày đăng: 04:30 20/04/20


Đảo mắt lại mấy ngày nữa trôi qua.



Sau khi Lan Lăng Vương dâng sớ không bao lâu, Cao Trạm liền vời hắn vào

trong cung nói chuyện một lần. Từ sau khi hắn trở về, liền được ân chuẩn cho nghỉ ngơi bốn tháng, đồng thời còn lấy được cả thánh chỉ ban hôn

cho mình và Trương thị A Khởi từ của Bệ hạ.



Lan Lăng Vương và Trương thị A Khởi sắp thành hôn rồi !



Đây chính là đại sự kinh động đến toàn bộ thiên hạ. Mặc dù Lan Lăng Vương

trong trận chiến kia không đạt được chiến công gì, nhưng thực lực của

hắn vẫn còn đó, hơn nữa uy vọng vẫn luôn tồn tại trong lòng dân chúng.



Huống chi, người hắn muốn lấy lại chính là Trương thị A Khởi? Đó chỉ là một

thứ nữ tư sinh ti tiện, chẳng qua cũng chỉ là một tiện thiếp mà thôi.

Hơn thế nữa vì lấy nàng làm thê, trong hai năm qua Cao Trường Cung đã

gây ra không ít chuyện.



Trong khoảng thời gian ngắn, Nghiệp Thành cùng với Tấn Dương đều sôi trào.



Không chỉ có hai chỗ này, tin tức này cũng dần dần khuếch tán đến hai mảnh đất Trường An và Kiến Khang.



Trong thành Trường An.



"A Trắc, A Trắc, chàng đã nghe thấy chưa?". A Lục hồ hởi xông vào trong viện, vui vẻ kêu lên.



Một thiếu niên diễm lệ thân trên để trần từ trong đi ra, hắn hiển nhiên mới vừa luyện võ xong, mồ hôi trên người đầm đìa, ướt sũng. Thấy nàng chạy

đến gần, hắn nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Mà A Lục tuy đỏ mặt, nhưng vẫn cầm khăn bông lên, dịu dàng lau mồ hôi

cho hắn.



Vừa lau, A Lục vừa hưng phấn nói: "A Khởi sắp thành hôn

rồi, nàng ấy sẽ trở thành Vương phi của Cao Trường Cung!". Ngước đầu,

nàng lại vui vẻ nhìn Hạ Chi Trắc, nhỏ giọng nói: "Vậy thì ta cũng yên

tâm rồi. A Trắc, ta có thể đi theo chàng rồi!".



"Thật chứ?", Hạ

Chi Trắc nắm tay của nàng thật chặt, A Lục gật đầu một cái, cười híp mắt đáp: "Dĩ nhiên, A Khởi hiểu ta nhất, nàng ấy vẫn luôn mong ta được hạnh phúc. Hì hì, bây giờ nàng ấy đã là Quận Vương phi rồi, kể cả bây giờ ta có dùng hết một ngàn lượng nàng ấy cũng vẫn không nói gì!". Nắm tay

lại, A Lục vui mừng nói: "Nhưng ta sẽ không làm như vậy, ngày mai ta sẽ

mua vài điền sản ở trong thành Trường An, cũng nhờ Tô Uy xem giúp chúng

ta, chờ A Khởi già rồi, chúng ta cũng già rồi, cũng không sợ không có

cơm ăn!".



Hạ Chi Trắc liền gật gù phụ họa: "Có lý, có lý!".



"Hì hì, vậy ta lập tức đi gửi thư chúc mừng A Khởi!", nói là làm liền, A Lục bình bịch chạy đi.



Ở bên này A Lục đang vội vàng đặt mua điền sản, thì Tô Uy cũng đứng ở trên bậc thang, lẳng lặng nhìn về hướng Đông Bắc .



Thấy hắn không nhúc nhích, Tân công chúa lặng lẽ tiến lên, nàng cầm một

chiếc áo choàng, nhỏ giọng nói: "Bên ngoài gió lớn, khoác thêm cái này
"Hồ Hoàng hậu còn nói muốn vì làm chủ hôn cho bọn họ đấy."



"Thật sao? Đây quả thật là chuyện trước đay chưa bao giờ có!"



Nói xong, một quý nữ đột nhiên hỏi: "A Ánh, không phải ngươi vẫn chơi với

Trịnh Du hay sao? Hôm nay nàng ta trở thành khí phụ, ngươi lại tham gia

hôn lễ của kẻ thù của nàng ta, như vậy nàng ta sẽ không tức giận chứ?"



Lời này vừa nói ra, tiếng cười lập tức im bặt.



Một hồi lâu, Trịnh Du liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của Lý Ánh truyền đến: "Cái này, không phải trước khác, nay khác sao? Trước kia ta không

biết A Khởi. Cho đến khi Thu công chúa xuất giá, ta đã không còn qua lại với Trịnh Du nữa, trong lúc vô ý mới quen biết cùng với A Khởi".



Nàng ta suy nghĩ một lát lại nói: "A Khởi này, thật rất dễ thân cận, nàng ấy cũng rất thông tuệ, cũng biết suy nghĩ vì người khác, tấm lòng rộng mở, rất có có phong thái của danh sĩ".



Lý Ánh vừa nói dứt những lời

nhận xét công bằng, không có nửa điểm nịnh hót lấy lòng. Chúng quý nữ

lại ong ong bắt đầu nghị luận.



Nghe đến đó, sắc mặt của Trịnh Du

trở nên xanh mét, cơ mặt cũng vặn vẹo theo. Những người khác nói Trương

Khởi như thế nào, nàng ta cũng không thèm để ý, nhưng Lý Ánh vừa nói như thế, nhất thời khiến cho nàng ta cảm thấy mình bị phản bội, cảm thấy

mình nhục nhã một cách triệt để. Cho dù người bạn này nàng ta đã sớm bỏ

qua!



Loại phản bội cùng với nhục nhã như thế này làm cho người ta vô cùng khó chịu. Lý Ánh này có mấy phần thật tình chứ? Càng chẳng biết xấu hổ như thế khiến Trịnh Du trong khoảng thời gian ngắn vừa ghét vừa

giận, liên tục sinh ra tâm ý vặn vẹo.



Bà lão kia nhìn về phía

Trịnh Du, ôn tồn nói: "Nữ lang, người xem, bằng hữu tốt nhất trước kia

của người cũng hướng tới Trương Thị rồi. Aiz, ngay cả bằng hữu tốt đều

bỏ rơi cả, không trách được Cao Trường Cung.......". Mới nói tới đây,

chống lại khuôn mặt vặn vẹo của Trịnh Du, liền bị vẻ oán độc của nàng ta làm cho cả kinh, bà lão cũng không dám châm chọc nữa.



Đại hôn

lần này, ước chừng cử hành mất ba ngày, trước lúc bái đường, Lan Lăng

Vương còn bày 100 bàn giữa ngã tư đường, mở tiệc ba ngày ba đêm.



Có lẽ qua thất bại của cuộc chiến trước đó, người nước Tề quả thật cần một đại hỉ để chuyển đổi tâm tình, nghe nói, ngay cả Bệ hạ cũng liên tiếp

sai sứ giả tới phong thưởng không ít đồ quý cho hai người họ, Hồ Hoàng

hậu thì khỏi phải nói từ đầu tới cuối vẫn luôn có mặt ở hiện trường.



Về phần nước Trần cùng Trường An phương xa, ngay cả Vua Trần cùng với

người trong Trương phủ, còn có cả Tô Uy và Tân công chúa, cũng phái

người mang lễ vật đến tặng.



Lễ thành hôn cực hạn xa hoa này cuối cùng rồi cũng kết thúc trong niềm vui hân hoan cùng chúc phúc của tất cả mọi người.