Cậu Hôn Anh Một Cái

Chương 7 : Pubg

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


Kết hôn được ba ngày, thời gian Quan Hạc và Tạ Văn Tinh nghỉ ngơi làm việc hoàn toàn chệch nhau. Sáng sớm lúc Tạ Văn Tinh dậy thì Quan Hạc đã đi, tối Quan Hạc về thì Tạ Văn Tinh đã live stream. Sau ba ngày bình yên, buổi trưa ngày nọ, Tạ Văn Tinh bò từ trên giường dậy.



Trên bàn ăn có sủi cảo nhân tôm và bánh bao nhân gạch cua mà dì làm, lúc bỏ vào lò vi sóng hâm nóng Tạ Văn Tinh mở một túi sữa, cậu lướt we chat.



Thời Gian nhắn cậu một tin:



[tối nay ăn gà không?]



Ăn gà là tên gọi tắt của PUBG, PUBG là một game đấu súng mới nổi dạo gần đây, người nào sống đến cuối, chính là "ăn gà", cũng chính là người đứng top 1 của trận game đó.



[ăn cái shit,] Tạ Văn Tinh rep: [douma cái thứ có chứng say 3D]



[khà khà, lần này tôi chuẩn bị thuốc say xe đủ cả rồi].



[...]



[tôi gọi đám Phất Hoàng, EVE có hai người chơi, tối nay mà không ăn được gà sau này tôi không mời nữa được không?]



[vậy cậu đi mà chơi với bọn họ]



[đừng mà Tiểu Tạ,] Thời Gian nhắn: [tôi nói với Phất Hoàng, là cậu cũng tới, cậu ta mới đồng ý đến]



[được, tối nay cùng stream].



Phất Hoàng là nick name mà fan của Flash lấy cho cậu ta, Flash là xạ thủ của EVE, nam thần giới game thủ.



Đã từng có một lần Tạ Văn Tinh đấu với Flash, khi đó Jinx còn chưa có cả ulti, Tạ Văn Tinh dùng chính tướng tủ của mình solo kill Flash ở đường giữa trước mặt một triệu người, từ đây Flash và Tạ Văn Tinh thành không đánh thì không quen.



Tạ Văn Tinh thích đánh Jinx nhất, còn Flash dùng Miss Fortune xuất thần nhập hóa vô cùng xuất sắc, có người còn đánh giá quá trình yêu nhau lắm cắn nhau đau của bọn họ vô cùng chuẩn xác:



"Thích Jinx đều là lưu manh già, thích Miss Fortune thì toàn chó săn nhỏ, cho nên chó săn nhỏ Flash quấn lấy ông Sờ thần lưu manh thì chẳng có gì là sai, đúng vậy."



Đêm đó live stream có hai người bên EVE đến, thêm cả Tạ Văn Tinh và Thời Gian vừa đủ bốn slot. Lúc vào khu huấn luyện để làm nóng người Tạ Văn Tinh có hỏi: "Sao các cậu lại stream lúc đêm?"



"Cuối tháng," EVE support nói: "Đang live stream bổ sung đó."




"Sờ thần thích các chị gái... Không, không phải!" Quan Sa còn tưởng là anh mình bị cắm sừng, lúc nói chuyện lộn xà lộn xộn. Cô nhóc nhanh chóng kể lại chuyện đêm nay một lần. Cả câu ghẹo "Thích liếm tôi đến vậy à." cũng kể hết ra.



"Sờ... A không, chị dâu, chị dâu."



"Chị dâu trước giờ luôn được các nữ streamer yêu thích, mấy hôm trước sau khi họp thường niên xong, có thật nhiều streamer nhỏ live nói là nghe ảnh hát xong liền muốn gả cho ảnh. Trước đây ngày đầu tiên khi anh ấy đến Lam Kình, các nữ streamer tổ chức thành nhóm đến tặng quà cho ảnh, trong đó có cả Lục Dao Dao."



"Team chuyên mà anh mua kia ấy, người nổi nhất team đó là fan não tàn của chị dâu," Quan Sa còn ghé lỗ tai anh châm lửa: "Bọn họ đều nói đây là quan hệ chó săn nhỏ vây quanh lưu manh già... A không không, em chỉ muốn nói là Flash cực thích chị dâu thôi."



"Chẳng phải chị dâu học ngành nghệ thuật hay sao? Hoa thơm cỏ lạ gì cũng gặp cả rồi."



"Cho nên chắc chắn chị dâu cực có kinh nghiệm tình trường." Quan Sa nói kiểu có thâm ý: "Anh phải để ý thật kỹ vào, nhưng không thể quá kỹ, không thì anh sẽ bị nhìn là một người nhỏ nhen."



"Từ sáng đến tối em nghĩ cái gì." Âm thanh của Quan Hạc nhàn nhạt: "Bài tập đông ít hả? Có muốn gọi thêm gia sư kèm một một không?"



Quan Sa: "..."



Quan Hạc: "Cúp."



Trước đó mấy ngày Tạ Văn Tinh nói cổ họng hỏng thì hỏng, anh quả thực có chút giận. Hôm nay về nhà thấy Tạ Văn Tinh có thay đổi thái độ, anh còn giận hơn, trong giận còn có cả thất vọng.



Sao Tạ Văn Tinh lại như thế? Giống như Quan Sa đã nói, rõ ràng có người con gái mình thích, vẫn còn thích trêu đùa người khác.



Vậy thì anh cũng lười khách sáo.



"Mệt một chút," Quan Hạc cụp mắt: "Không muốn ăn cái gì, người mỏi, cậu giúp tôi đấm bóp được không?"



Tạ Văn Tinh sững sờ, lập tức cười cười: "Được."



Cậu không cười thì thôi, cười rồi lại khiến lửa giận trong lòng anh thu lại.



Tạ Văn Tinh hỏi: "Mỏi ở đâu, ở cổ hay ở lưng?"



Quan Hạc dù có ý định đùa cợt cậu thì anh cũng không có chút hoang mang, chậm rãi tung bẫy: "Giúp tôi đấm chân đi."