Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 473 : Thiên vương lão tử cũng không được!
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
- Người đâu?
Người Chu gia đuổi tới cửa chợ, không còn nhìn thấy thân ảnh Vương Tuệ Tuệ.
Mười mấy người đứng nơi đó thở hổn hển, nhìn khắp xung quanh, cố gắng truy tìm bóng dáng của nàng.
Cùng lúc đó một chiếc xe máy ba bánh màu lam đỗ cách đó không xa chậm rãi khởi động…
- Đát đát đát…
Thanh âm động cơ vang lên đinh tai nhức óc.
- Đinh đinh đông…
Di động chợt reo lên, thân hình Diệp Dương Thành chợt cứng lại, đây là tiếng chuông báo của mẹ hắn, nói cách khác điện thoại là do mẹ hắn gọi tới.
- Ngượng ngùng, tôi nghe điện thoại một chút.
Điện thoại người khác có thể tạm thời không cần để ý tới, nhưng đây là điện thoại trong nhà, đối với hắn mà nói thật ý nghĩa, liền đặt chén rượu xuống đứng lên, cười xin lỗi mọi người, sau đó lấy ra di động đi tới chỗ đỗ xe gần đó.
- Mạn Ny, đều quen thuộc thân thích trong nhà rồi chứ?
Diệp Dương Thành đứng dậy đi nghe điện thoại, Tạ Hiểu Di lập tức ngồi xuống ghế của hắn, nhỏ giọng dò hỏi con gái.
- Mọi người tốt lắm.
Lâm Mạn Ny gật gật đầu, ánh mắt lo lắng nhìn về hướng Diệp Dương Thành đang nghe điện thoại, không biết vì sao nàng đột nhiên có cảm giác bất an, thật giống như đã xảy ra chuyện gì.
Nhỏ giọng nói chuyện với mẹ mình, nhưng ánh mắt nàng thỉnh thoảng nhìn về hướng Diệp Dương Thành, ước chừng hơn ba phút sau cửa xe mở ra, sắc mặt Diệp Dương Thành lạnh lùng bước xuống xe.
Ngữ khí thật bình tĩnh nhưng lời nói thật băng sương làm Nhung Cầu không nhịn được rùng mình, không dám nói lời nào liền trầm thấp ô ô vài tiếng sau đó liên hệ bộ hạ của mình hiểu biết từ đầu đến cuối sự tình.
Rất nhanh, Nhung Cầu đã nhận được tình báo, nhìn Diệp Dương Thành sủa hai tiếng:
- Gâu gâu…
- Nói chuyện đi.
Ánh mắt Diệp Dương Thành nhìn thẳng phía trước, khống chế tốc độ xe 150km/h, bay nhanh thẳng tiến.
Nghe mệnh lệnh, Nhung Cầu rốt cục mở miệng, thanh âm vang vọng trong xe:
- Chủ nhân, đã biết rõ sự tình. Con chó phụ trách bảo hộ Vương Tuệ Tuệ nói, lúc nàng xảy ra sự cố đang ở nhà của cha chồng nàng, nhưng lúc đó cửa lớn khóa chặt, mà Vương Tuệ Tuệ cũng không kêu cứu, nó lại ở cách nhà khá xa cho nên không chú ý chuyện xảy ra bên trong nhà.
- Nhưng nó cũng có nói, sau đó nghe được tiếng mắng của chồng Vương Tuệ Tuệ, chờ khi nó chuẩn bị xông vào thì đã nhìn thấy Vương Tuệ Tuệ từ trong nhà bỏ chạy ra ngoài, thân hình đầy máu.
Nhung Cầu nói:
- Nó đuổi theo Vương Tuệ Tuệ, thẳng đến khi nhìn thấy mẹ của ngài cứu nàng…
- Chu Vệ Quân…
Nghe xong Nhung Cầu báo cáo, Diệp Dương thành vỗ mạnh tay lái, trầm giọng nói:
- Ngươi sẽ vì hành vi ngu xuẩn của ngươi mà trả giá thật nhiều!
Thanh âm cực kỳ trầm thấp, lời nói lại tràn ngập sát ý, Nhung Cầu không dám mở miệng nói gì, thật cẩn thận nằm úp sấp, thậm chí còn không dám thở mạnh.