Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 3 : Chu Diễn đần độn 3

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Phản ứng theo bản năng đầu tiên của Quý Nguyên là đưa tay nắm tay nắm cửa, muốn thừa dịp Chu Diễn còn cách mình một đoạn chạy trốn, sau đó bước chân của anh lại dừng lại.



Anh không có nơi để chạy, hơn nữa nghĩ kỹ một chút có chạy cũng không được, chẳng bằng có bệnh thì chữa bệnh, có vấn đề thì giải quyết vấn đề.



Quý Nguyên ôm tâm tình mặc kệ tất cả, lại xoay người lại, bực bội xông lên đầu khiến cả người anh giống như con mèo xù lông, phát tiết cảm xúc.



"Chu Diễn đến cùng thì cậu muốn làm cái gì, sáu bảy năm không gặp sao vừa đến lại càng rỡ làm liều như vậy?"



Giọng điệu khi của anh khi nói chuyện không nhịn được vẫn coi Chu Diễn như đứa trẻ choai choai ngày xưa, nhưng khi nhìn Chu Diễn, chỉ thấy một chút cánh tay lộ ra bên ngoài cũng đều tinh tráng bền chắc, mâu thuẫn giữ trí nhớ và thực tế khiến Quý Nguyên có chút không biết theo ai, không tìm được giọng điệu chính xác để nói chuyện cùng cậu.



Mặt khác, Quý Nguyên hoàn toàn không giải thích được tại sao sau bảy năm Chu Diễn lại quay lại tìm mình, quay đầu lại giống như người không liên quan tới can thiệp cuộc sống của anh.



Như thế nào, trong mệnh của Quý Nguyên anh lại gặp phải một người bệnh thần kinh vậy à?



Bảy bảy tám tám tâm tình loạn thành một đoàn, cứng rắn muốn Quý Nguyên xử lý tốt tất cả là không thể nào.



Chu Diễn đứng dậy đi tới bên cạnh Quý Nguyên, thân mật nắm tay của anh, dẫn anh vào trong nhà. Mà vừa rồi câu nói cáu giận mười phần kia của Quý Nguyên chỉ như gió thoảng qua tai, không có một chút động tĩnh gì.



So với cảm xúc bắt đầu dâng trào giống như cả người Quý Nguyên muốn phun lửa, Chu Diễn lúc này tỉnh táo đến đáng sợ.



"Em một mực chú ý anh," mắt cậu nhìn Quý Nguyên, giọng nói có thể coi là dịu dàng, nhưng ánh mắt sâu thẳm đó lại giống như lưỡi rắn mang theo lạnh lẽo thấu xương quấn lên Quý Nguyên, Chu Diễn mở miệng giải thích những gì đã trải qua trong những năm này, "Em trở lại chỗ cha ruột, mấy năm qua ở đó cũng không yên ổn, nếu như khi đó anh và em có quan hệ gì có thể anh sẽ bị kẻ thù làm bị thương, cho nên em vẫn không tìm anh"



Quý Nguyên là một người rất dễ mềm lòng, Chu Diễn nói như vậy hình như cũng rất khổ tâm, anh thật sự khó có thể mắng ra tiếng được, vì vậy anh không lên tiếng, nghe Chu Diễn tiếp tục nói: "Những năm này mỗi một quảng cáo, mỗi một bộ phim truyền hình của anh, em đều biết, đều kiểm định qua......"



"Kiểm định?" Quý Nguyên chợt nghe ra có cái gì không đúng, anh cắt đứt lời nói của Chu Diễn hỏi ngược lại cậu, "Kiểm địn cái gì?"



Đầu ngón tay Chu Diễn vuốt vuốt khóe mắt của Quý Nguyên, rất muốn cúi đầu hôn mí mắt anh, nhưng mà vẫn phải kiềm chế lại cảm giác kích động này, nói: "Nhưng chỉ nhìn một chút xem kịch bản kia có hợp với anh không."


Không giải thích được bị Chu Diễn bức đến quyết mọi việc, cuộc sống của anh bị đảo loạn thành ra như vậy, như vậy nhưng anh không có biện pháp gì từ trong đáy lòng ghét Chu Diễn.



Cuối cùng là do cấp độ của Chu Diễn cao.



Rõ ràng cậu biết lúc này trong lòng Quý Nguyên cũng không chứa người khác, cho dù là Trì Lập An, đó cũng là do lòng hiếu kỳ và cảm giác mới mẽ của Quý Nguyên quấy phá mà thôi, nói thật sự thích, tình cảm từ đầu tới đuôi của Quý Nguyên cũng chỉ là nhàn nhạt rối rắm khi còn trẻ với mình, nhiều năm như vậy chưa bao giờ cậu cho rằng Quý Nguyên có cơ hội động lòng với người khác.



Lúc nghe thấy chính miệng Quý Nguyên nói ra câu không muốn ở chung với mình, mặc dù Chu Diễn biết tâm tình của Quý Nguyên, cậu cũng không cách nào đè nén tức giận của mình.



Chu Diễn một tay áp đảo Quý Nguyên trên giường, ánh mắt của cậu giống như thú dữ, dưới cơn thịnh nộ phát ra khí thế to lớn khiến Quý Nguyên không nhịn được co rúm lại. Tay chân của cậu bị Chu Diễn giữ chặt, chỉ có thể cảm nhận từng nụ hôn y như lửa cháy rơi trên mặt mình, khóe môi và cần cổ.



"Chu Diễn, cậu," anh nghĩ muốn mở miệng trách cứ hành động của Chu Diễn, lại bị Chu Diễn nghiêng đầu cố định, tùy ý đùa bỡn.



Quý Nguyên hoàn toàn bị động bị Chu Diễn đè xuống giường ta lấy ta đoạt, lần trước thân mật như vậy của hai người là vào bảy năm trước, lúc này tình cảnh trao đổi tâm tình của hai người lại hoàn toàn khác nhau.



Chu Diễn mang theo tức giận hôn khiến Quý Nguyên rất không thoải mái. Quý Nguyên muốn nói, Chu Diễn con mẹ nó dựa vào cái gì mà dám tức giận?



Anh hoàn toàn tức giận, bởi vì biết Chu Diễn cố ý phòng bị, cho nên dứt khoát buông lỏng thân thể của mình, thậm chí giữa môi và lưỡi nghênh hợp tiến lên.



Cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của Quý Nguyên Nhu đang cuốn lấy của mình, trong phúc chốc Chu Diễn mất hồn, theo sau là một tiếng thở trầm, cậu đưa tay xuống phía dưới muốn cởi áo khoác của Quý Nguyên, không ngờ Quý Nguyên lại cong chân lên đá mạnh vào giữa chân cậu.



May mà Chu Diễn bị Quý Nguyên đá phải chỗ đau, thoáng cái tránh sang bên cạnh.



Nhân cơ hội này Quý Nguyên lập tức nhảy xuống giường vừa lau miệng vừa tận lực cách xa Chu Diễn.



Hai người bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên Chu Diễn mở miệng gọi một tiếng: "Anh Quý Nguyên."



Bộ dáng có chút đáng thương.