Chú Ái Tinh Không

Chương 152 :

Ngày đăng: 01:07 22/04/20


Editor: Nguyệt



Ariel khép hờ mắt, thoải mái thở ra một hơi. Cảm giác này thật tuyệt.



Nước bọt trong suốt chảy dọc theo phân thân, phủ lên trên một lớp màng sáng bóng. Ngón tay thỉnh thoảng xoa nắn hai túi cầu nhỏ. Chung Thịnh gần như dùng hết kỹ năng để làm Ariel thoải mái.



“Chung Thịnh, anh muốn em.” Đáng tiếc, Ariel không định bắn trong miệng Chung Thinh, rút nó ra ngay trước khi tới cao trào.



Bởi vì không ngừng lặp lại động tác ngậm vào nhả ra, Chung Thịnh mặt đỏ rực, miệng mở to vẫn còn nước bọt tràn ra ngoài. Ariel càng nhìn mắt càng tối đi, chỉ hận không thể cắm ngay vào cái nơi mềm mại ẩm ướt nóng rẫy kia.



Chung Thịnh vốn định dùng miệng hầu hạ Ariel không ngờ bị nhìn thấu ý đồ, cho nên hơi xấu hổ. Thật ra anh không ghét làm tình với Ariel. Nhưng thể lực kinh khủng của đối phương cùng dục vọng một khi đã nhen lên là khó lòng dập tắt thật sự khiến anh lo lắng: Không biết Ariel có tinh tẫn nhân vong không.



Khụ khụ … Còn trẻ mà sống phóng túng, trầm mê trong *** là không tốt cho cơ thể.



Gel trơn lạnh lẽo lại một lần nữa xâm nhập vào cửa sau bí ẩn cùng những ngón tay. Chung Thịnh lấy tay che mắt, không dám nhìn Ariel.



Thật sự là tình huống này làm anh quẫn bách đến nỗi không dám nhìn mặt ai.



Toàn thân trần trụi nằm trên sofa. Một chân gác lên thành ghế. Cả người anh lộ rõ trước mắt Ariel, đặc biệt là cái nơi chuẩn bị cất chứa kia, bày ra trọn vẹn dưới ánh đèn mờ tỏ.



Ngón tay dính đầy gel đột phá cửa động chật hẹp, vô cùng cẩn thận thoa lên vách thịt non mềm. Ariel luôn nghiêm túc với công tác mở rộng thế này.



Dù Chung Thịnh cảm thấy hắn làm qua loa còn hơn là nghiêm túc như bây giờ, nhưng về vấn đề này Ariel chưa bao giờ làm theo ý anh.



Một ngón tay. Hai ngón tay …



Đến khi ba ngón tay có thể cử động một cách trơn tru, Ariel mới thỏa mãn rút tay ra, bọc bao cao su thể lỏng sánh lên phân thân của mình, chậm rãi đẩy vào trong.
Chung Thịnh mê đắm nhìn Ariel đè trên người anh, để lộ vẻ phong tình khác hẳn ngày thường. Dáng vẻ đắm chìm trong dục vọng của đối phương làm anh bỗng có một ý nghĩ kỳ quặc. Nhìn đi, ngài Ariel được biết bao người dân Liên Bang ái mộ, sùng bái, ngôi sao sáng của Liên Bang, vị thần trong lòng mọi người, đang ôm anh, không hề phòng bị, tận tình hưởng thụ khoái cảm tình ái.



Thật kỳ diệu. Chung Thịnh chợt có cảm giác như đang xúc phạm thần thánh. Kéo Ariel xuống khỏi thần đàn, để người ấy lây dính sắc thái ***. Dường như từ giờ trở đi, đây sẽ không còn là thần tượng mà bao người dân Liên Bang mong nhớ nữa, mà chỉ là Ariel của mình anh.



“A!” dương v*t dựng thẳng cứng nóng đột nhiên bị nhéo một cái. Chung Thịnh bật ra tiếng hô.



“Đang nghĩ gì thế?” Ánh mắt Ariel trở nên nguy hiểm. Em lại dám ngẩn người trong lúc làm tình với anh? Chẳng lẽ kỹ thuật anh không tốt, không thể làm em say mê?



Chung Thịnh giật mình kinh hãi, thầm kêu không ổn. Chuyện này mà bị ngài ấy phát hiện, chắc ba ngày nghỉ tới phải trải qua trên giường mất.



“Ưm, Ariel … dùng sức … làm em …” Chung Thịnh ôm cổ Ariel, cố nén cảm giác xấu hổ, ghé tai hắn thì thầm. Đồng thời, co chặt hậu huyệt, cố gắng làm hắn quên đi sai lầm vừa rồi.



Ariel bị anh đột nhiên siết chặt hậu huyệt suýt thì bắn ra. Hắn hít sâu một hơi, nhìn Chung Thịnh, chặn lấy đôi môi anh, lại vùi đầu cày cấy.



“A ha …” Bị những cái thúc điên cuồng của Ariel làm bật ra tiếng rên rỉ không ngừng, Chung Thịnh không còn hơi sức đâu để nghĩ xem mình đã được Ariel tha thứ chưa. Anh đuối sức ngã phịch ra sofa, mặc cho Ariel đùa nghịch thân thể mình.



Phân thân đứng thẳng được Ariel xoa nắn rồi đạt tới cao trao. Trong cơn hỗn loạn, Chung Thịnh vẫn không kìm được nhoẻn miệng cười. Lúc này mà Ariel vẫn không quên quan tâm đến cảm giác của anh.



Một Ariel như vậy, anh sao có thể không yêu đây.



“Ưm …” Chung Thịnh khó nhịn rên lên một tiếng. Sau lần thúc thật mạnh vào trong, phân thân của Ariel trướng căng rồi rung mạnh, dần dần mềm xuống.



Cửa động giãn nở bị nhồi đầy nãy giờ cuối cùng cũng được thả lỏng. Sau khi phân thân rút ra, một lượng lớn chất lỏng chầm chậm chảy ra ngoài.



Bất giác co lại hậu huyệt. Tuy biết cái đó là gel trơn, chứ không phải dịch thể của Ariel. Nhưng nó trượt ra ngoài như thế, đặc biệt là khi Ariel cứ nhìn vào chỗ đó, Chung Thịnh thật sự rất xấu hổ.