Chu Sa
Chương 17 : Lựa chọn
Ngày đăng: 13:50 30/04/20
Biên tập: Mama Tổng Quản
Thời gian ở Maldives cực kỳ tự do, cũng đầy khoái cảm, quả là kỳ nghỉ tốt đẹp, nhưng về Xương Thành mới mấy ngày, các cuộc hội nghị cứ như sương mù dày đặc bao quanh thay phiên giày vò Chu Sa.
Kỳ nghỉ này của chủ tịch quả nhiên cũng là sự tuỳ hứng của chính hắn.
Nhưng Chu Sa không khó chịu với kiểu bận rộn thế này, đi theo bên cạnh Giang Thâm quả thật cô có thể học được rất nhiều thứ.
Cô đi theo Giang Thâm từ phòng họp ở tầng dưới lên.
"Chủ tịch, đây là phương án trao đổi vào chiều nay với Thừa Diễn, phần này là những đơn vị hiệp thương muốn xuất vốn đầu tư khác, tình hình bên Hồng Tượng đến nay vẫn trong vòng bảo mật.". Tổng giám đốc Tề của Quỹ vốn đầu tư Minh Sâm vừa báo cáo vừa đưa cặp văn kiện cho Giang Thâm.
Giang Thâm vừa đi vừa lật xem: "Xem như đầy đủ. Chiều nay, các anh cố gắng hết sức tìm hiểu thêm một chút, tiểu Chu tổng của Hồng Tượng chắc chắn sẽ không tham gia, VP bên phía họ mang họ Cao, người phụ nữ đó rất xảo quyệt, các anh chú ý một chút."
"Vâng."
Vào phòng làm việc, Giang Thâm tranh thủ lúc rảnh rỗi hôn lên môi Chu Sa: "Vất vả cả buổi sáng rồi."
"Chủ tịch cũng vất vả rồi." Quả thật cả buổi sáng Giang Thâm đều trong trạng thái căng thẳng.
"Chiều nay, Quỹ vốn đầu tư Minh Sâm sẽ gặp gỡ Giang Thừa."
"Ừm, em bên này có cần làm gì không?"
"Không cần... Em có biết Giang Thừa nghĩ thế nào trên phương diện góp vốn đầu tư này hay không?"
Ánh mắt của Chu Sa rất tỉnh táo: "Không biết, tổng giám đốc Giang chưa từng trao đổi chuyện làm ăn với em."
Giang Thâm nhìn Chu Sa cười khẽ, hắn hôn nhẹ lên môi Chu Sa: "Không cần khẩn trương, em cho rằng anh muốn điều tra Giang Thừa thông qua em à?"
Chu Sa rất thản nhiên.
"Yên tâm, không phải vì Giang Thừa..." Âm cuối bị nuốt vào trong miệng của hai người.
Chu Sa cũng chẳng có gì không yên tâm, cô không có hứng thú cũng không có ý tham gia vào... mặc kệ mục đích thật sự của Giang Thâm là gì, cô cũng có cái gì để lợi dụng được đâu.
Sắc trời tối dần, Giang Thừa ngồi trong văn phòng xoa xoa huyệt Thái Dương.
Sự việc so với tính toán của hắn cũng không khác lắm, chuyện cho tới giờ cũng chỉ có Minh Sâm của Giang thị và Hồng Tượng là đối tượng tương đối thích hợp.
Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, Giang Thừa cũng không muốn mang cảm xúc cá nhân lẫn vào đó, hai đơn vị này đều rất phù hợp.
Nếu có thể, Giang Thừa hy vọng bọn họ có thể cùng hợp tác, nhưng Giang Thâm và Chu Đường tất nhiên không hề muốn như vậy.
Thời gian cũng không còn nhiều, hắn cần nhanh chóng đưa ra sự lựa chọn.
"Tôi nhổ vào, cô ta có phải bị ngu không, phản ứng còn chậm hơn người khác đến hai giây." Tuy nói là chơi cho vui, nhưng nhìn chiếc Maybach bị tụt lại đằng sau một đoạn rõ rệt, có người bắt đầu than phiền.
Chỉ vẻn vẹn một màn xuất phát, đã thất rất rõ, xe số 3 và xe số 8, khác biệt.
Bước khởi động không chút trì trệ, sang số như nước chảy mây trôi, một bước khởi động đã vượt qua hơn nửa thân xe.
Đặc tính của xe đã không còn là nhân tố quyết định, Phantom đều bị các cô bỏ lại phía sau.
"Không tệ." Có người cảm khái.
Giang Thâm và Giang Thừa ngừng hỏi han vô nghĩa, nhìn màn hình.
Màn hình chuyển đến khúc cua đầu tiên, DB11 nhanh nhẹn làm một cú drift* vượt lên 488.
(*): Drift có nghĩa là người lái xe điều khiển chiếc xe của họ trượt qua một khúc cua. Trong đua xe, đôi khi các tua đua vào cua với tốc độ quá nhanh khiến bánh sau bị trượt, đó cũng được xem là drift. Khi bị trượt bánh sau, chiếc xe hoặc sẽ quay tròn hoặc sẽ tay đua đua sẽ lấy lại quyền kiểm soát chiếc xe và tiếp tục cuộc đua. Những tay đua chuyên nghiệp có khả năng drift có cơ hội vượt qua các đối thủ không thể drift ở những khúc cua.
Giang Thâm sờ sờ cằm.
Giang Thừa bị gợi lên chút hứng thú, ôm cánh tay.
"Cậu nói xem ai sẽ thắng?" Giang Thâm đột nhiên mở miệng.
Cuộc đua còn không đến một phần mười, gần như đã có thể định ra là một trong hai chiếc xe xe này.
"DB11." Bất luận xuất phát từ tình hình trên đường đua hay là vì Bùi Oanh, Giang Thừa sẽ không tham vọng như Giang Thâm.
Giang Thâm nghiền ngẫm rồi nở nụ cười: "Được thôi, vậy tôi nói 488, mà hay là chúng ta đặt cược một ván đi."
"Cái gì?"
"Cậu thua, Thừa Diễn ký với Minh Sâm."
"Anh nằm mơ đi!" Giang Thừa cười nhạo, cũng không phải hắn không chịu ký với Minh Sâm, nhưng không thể lại vì một ván cá cược thế này.
Giang Thâm cũng không xấu hổ chút nào, dường như chỉ là muốn khuấy động bầu không khí: "Cậu thua, về thăm ba."
Giang Thừa dừng một chút, không phản đối, "Vậy nếu anh thua thi sao?"
_______________________
Lời của tác giả: Chuẩn bị tấn công kịch liệt Giang Nhị lần thứ hai.
Lời của Mama: Tác giả căn bản là mẹ ghẻ của đám đàn ông trong truyện, từ từ rồi cũng bị ngược cả thôi. Mà ta thấy mọi người ít bình luận ghê luôn, khiến ta cô đơnquá!