Chưa Từng Yêu Em Như Thế
Chương 3 :
Ngày đăng: 12:36 19/04/20
Thái Hân bị Trương Hách Nhiên quấn lấy một buổi tối, về đến nhà cô
mệt bở hơi tai, đến sức lực vào like cho Lưu Nhất Sảng cũng không còn,
tắm xong đã bắt đầu buồn ngủ.
Trước màn hình vi tính, Trương Hách Nhiên không ngừng reload trang chủ weibo của ID Lưu Nhất Sảng, một lúc lâu thế rồi cũng không nhìn thấy lượt like của Chơi xong thì biến. Anh nhìn đồng hồ, đã qua mười một rưỡi. Theo kinh nghiệm thì có lẽ thời gian này cô sẽ không lên mạng nữa.
Trương Hách Nhiên vui vẻ tắt weibo, mở baidu ra tìm thử một vấn đề:
Tôi là nam, hơi trắng một chút, xin hỏi có cách gì có thể khiến mình già dặn đen đúa hơn được không? Chỉ chốc lát sau đã có người trả lời, đáp
án này khiến anh không biết nên khóc hay nên cười nữa: Đi chuyển gạch ở
công trường dưới mặt trời chói chang, đảm bảo ba ngày sau cậu sẽ già đi
mười tuổi.
Trương Hách Nhiên quyết định, lúc tới công trường trùng tu, anh sẽ
theo các công nhân cùng nhau gánh đất gánh cát, lúc nghỉ ngơi cũng không mang nón che, chỗ nào nắng chói nhất thì anh ra đó đứng.
8.
Ngày hôm sau lúc đang làm việc, Thái Hân bất ngờ phát hiện ra. Cảm
giác sau lưng như thường lệ lại khiến cô sợ hãi, quay phắt đầu nhìn lại, chỉ một chớp mắt kia cô còn tưởng mình gặp quỷ thật rồi! Trương Hách
Nhiên trong bộ đồng phục công nhân bẩn thỉu đang đứng ngay trước cửa của công ty đối diện, cô không khỏi đỡ trán, tài tử được cả trường chú ý
năm xưa giờ đây lại lưu lạc tới mức như thế này, ban ngày công nhân, ban đêm bán linh hồn!
Cô mang theo tâm tình thương tiếc tới hỏi Trương Hách Nhiên: “Sao cậu lại làm ở đây?”
Trương Hách Nhiên trả lời cô như đang cảm thán giữa thế sự vô thường: “Cũng không thể ngày nào cũng đi làm những việc như hôm qua vậy được,
phải tìm một việc nghiêm túc mà làm chứ”.
Từ đó giữa hai tòa cao ốc, họ ngẩng đầu không gặp cúi đầu lại thấy
nhau. Thái Hân cũng tò mò không hiểu, vì sao công nhân ở công trường kia đông đúc là thế, mà bất cứ lúc nào cô cũng đụng phải tên Trương Hách
Nhiên này đây.
Thỉnh thoảng Trương Hách Nhiên sẽ quấn lấy cô rồi hỏi: “Chị khóa trên này, suy nghĩ xong chưa? Chị cũng thấy đấy, cuộc sống của tôi giờ thê
thảm thế này rồi, chị không định giúp tôi một tay kiếm một mối làm ăn
sao?”
Thái Hân nói định mượn tiền giúp cậu, Trương Hách Nhiên lại bảo làm
người không thể lấy tiền không, cầm tiền thì phải làm nhiều việc, Thái
Hân nói việc này cậu không phải là người thích hợp, Trương Hách Nhiên
đáp liền cô xem tôi sống khổ bao nhiêu… Cho nên, họ lại tiếp tục vùi lấp trong một vòng tuần hoàn chết như thế, lượn quanh lượn quất không ai
chịu ra ngoài. Cuối cùng Thái Hân bị anh quấn đến mức không thể nào bực
tức: “Trương Hách Nhiên này Trương Hách Nhiên, dưới nỗ lực của cậu bây
Thái Hân cười gằn: “Mình không định thuê cậu ấy, cám ơn”.
Nhạc Tư Tư tràn ngập chờ mong: “Cậu có thuê không thì sau này hẵng
nói, ngày nào đó cậu hẹn cậu ấy ra đây đi, để mình gặp trai đẹp trong
truyền thuyết một lần”.
Thái Tư Tư thấy mệt mỏi trong lòng: “Cậu vừa mới nói trai đẹp có ích lợi gì đâu mà”.
Nhạc Tư Tư khoát tay chặn lại: “Đẹp đến cấp bậc như Trương Hách Nhiên thì cái khác chẳng còn quan trọng nữa”.
Thái Hân cảm thấy càng ngày Nhạc Tư Tư càng như hùm như hổ.
10.
Sau khi Tiểu Mỹ bàn lễ tân biết chàng thanh niên tuấn tú hay tới tìm
Thái Hân nói chuyện là người đang chờ được cô thuê, cô bé không kìm được nói: “Chị Thái Hân ơi, miếng thịt tươi* này chị có thuê không thế? Chị
không thuê thì để cho em”.
*tiểu thịt tươi: dùng để chỉ các chàng trai trẻ tuổi đẹp trai tuấn tú.
Thái Hân trợn trắng mắt nhìn cô: “Chị Tiểu Mỹ à, mặc dù chị gọi tôi
là chị nhưng tôi biết thực ra chị lớn hơn tôi hai tháng đó, miếng thịt
tươi kia đến tôi còn không ăn được mà chị lại muốn nuốt vào à, khẩu vị
kinh khủng quá đấy”.
Tiểu Mỹ không phải đối: “Ôi tuổi tác có là gì đâu! Dù sao cậu ta đẹp
trai là thế, dù có bị người ta lợi dụng đi nữa tôi cũng muốn lợi dụng
lại cậu ta, không thiệt mà! Hiếm khi gặp được một món hàng tốt thế này,
không đè xuống lấy dương bổ âm thì phung phí của trời quá!”
Thái Hân hết ý kiến. Hai người cùng im lặng, thông qua biểu hiện của
Nhạc Tư Tư và Tiểu Mỹ, rốt cuộc cô cũng ý thức được một chuyện: Vẻ ngoài của Trương Hách Nhiên rất là… Ừm, được rồi. Cậu ta rất tuấn tú, hoặc
phải nói là cực kì đẹp trai.
Bởi vì trong lòng cô vẫn lưu giữ bóng hình Lưu Nhất Sảng, cho nên đối với những người đàn ông khác, vẻ ngoài của họ có thế nào cô chẳng mấy
để tâm. Trong lòng cô, Lưu Nhất Sảng luôn là người đẹp nhất. Nhưng mà
bây giờ cô không thể không thừa nhận, cô là người theo chủ nghĩa duy
tâm, nhưng nếu nhìn theo chủ nghĩa duy vật, giá trị nhan sắc của Trương
Hách Nhiên còn cao hơn một chút.