Chưa Từng Yêu Em Như Thế

Chương 5 :

Ngày đăng: 12:36 19/04/20


Nửa tháng sau, Nhạc Tư Tư lại hẹn Thái Hân đến phòng cà phê ở tầng

dưới công ty. Cô ấy nói với Thái Hân, mình đã chia tay với đối tượng xem mắt kia rồi.



“Anh ta không thích hợp với mình.” Nhạc Tư Tư nói.



Thái Hân cười cười: “Hôm đó thấy cậu với anh ta nói chuyện rất hợp mà,

tớ còn tưởng lần này cậu đã tìm được người thích hợp rồi cơ!”



Nhạc Tư Tư cười duyên với cô:”Tớ có thể nói chuyện ăn ý với bất kì người đàn ông nào mà!”



Thái Hân gật đầu phụ họa:” Đúng vậy đúng vậy, đặc biệt là những người đàn ông bên cạnh tớ!”



Hai mắt Nhạc Tư Tư sáng lên: “Cậu nói đúng đấy! Thái Tâm Nhi, tớ đang

muốn nói với cậu một chuyện, lần này tớ nhất định sẽ tán đổ Trương Hách

Nhiên!”



Thái Hân nhìn cô ấy một lượt, không nói gì, gọi phục vụ bưng ra thêm một ly nước lạnh, uống cạn hết một hơi. Sau đó, cô nhìn Nhạc Tư Tư rồi cười khẽ, nụ cười rất nhạt, giọng nói cũng lạnh lùng: “Tư Tư, hôm nay tớ hỏi cậu một câu, có phải những người đàn ông bên cạnh mình, thích mình hoặc là mình thích họ, cậu đều muốn cướp hết vào tay mình phải không?”



Nhạc Tư Tư cười khanh khách trả lời cô: “Đúng đấy, tớ muốn cướp hết!”



Thái Hân nhìn Nhạc Tư Tư không nói nổi một lời.



Nhạc Tư Tư vẫn còn đang cười cười, nhưng nụ cười ấy cũng trở nên trầm

xuống, đột nhiên giọng nói của cô cũng bắt đầu u ám: “Nếu cậu đã không

thích việc này như thế, vậy thì nói với ba cậu trả lại ba cho tôi đi!”



Thái Hân nhìn Nhạc Tư Tư, cố gắng kìm nén cơn tức giận trong lòng, cuối

cùng cô nắm chặt túi chạy đi. Sau khi lao ra ngoài được mấy bước, cô lại quay trở về. Lần này cô không thể kiềm chế tâm trạng mình được nữa, hai tay chống lên bàn, bực bội nói:” Nhạc Tư Tư, nhà chúng tôi không mắc nợ cậu.”



Nhạc Tư Tư ngẩng đầu cười lạnh, chỉ một câu thôi đã dập tắt hết sự kiêu ngạo mà Thái Hân cố gắng.



“Thái Hân, Lưu Nhất Sảng về rồi.”



Thái Hân thoáng trầm ngâm, cô chán nản quay lại ngồi xuống ghế. Uống hết ly nước rồi mới nói với Nhạc Tư Tư: “Tư Tư, cậu tự lo lấy đi.” Nói xong câu này, cô đứng dậy rời đi mà không quay đầu nữa.



Trương Hách Nhiên từ góc tối bước ra, ngồi xuống chỗ Thái Hân vừa mới ngồi.



Nhạc Tư Tư cười với cậu: ” Đàn em à, cậu đã thấy chưa? Không ai có thể

so sánh với Lưu Nhất Sảng được đâu! Tình cảm của cô ta đâu có dành cho

cậu, thật không biết cậu thích cô ta ở điểm gì nữa.”
cậu ấy cũng muốn học tập con người tài hoa này đây. Nhưng không biết

người này tên gì nhỉ.



Đến ngày hẹn với Lưu Nhất Sảng, Nhạc Tư Tư gọi điện thoại cho Thái Hân.

Thái Hân cảm thấy, trong thế giới này đây có lẽ Nhạc Tư Tư là cô gái lợi hại nhất, bởi vì cô ấy có năng lực đè nén hết mọi chuyện, dịu dàng nhã

nhặn như thể hai người là bạn tốt đã không gặp từ lâu.



Trong điện thoại Nhạc Tư Tư cười rất nhẹ, ân cần hỏi han dặn dò cô:

“Thái Hân à, cậu đừng quá đắc ý, nếu đàn ông không bày tỏ trực tiếp thì

chẳng qua đang chơi đùa cậu thôi! Mấy chuyện kiểu hoa trong gương trăng

trong nước thế này, bình thường chẳng có kết quả gì tốt!”



*Hoa trong gương, trăng trong nước: đây là mượn cảnh để diễn tả tâm sự, diễn tả một điều gì đó rất hư ảo.



Thái Hân vốn định mở lời bác bỏ nhưng đến khóe miệng lại không thể nói

ra. Cô hiểu rất rõ Nhạc Tư Tư, cô càng cãi thì Nhạc Tư Tư càng cảm thấy

thoải mái. Trước kia cô vẫn chiều theo ý Nhạc Tư Tư, cô ấy vui thì thế

nào cũng được. Nhưng bây giờ cô quyết định không nhân nhượng gì nữa.



Thái Hân trả lời Nhạc Tư Tư: “Ừ, tớ biết rồi, cảm ơn cậu.” Cách trả lời

mềm dẻo như vậy càng khiến Nhạc Tư Tư cảm giác như mình vừa đánh vào

nhúm bông.



Nhưng mà Thái Hân cũng nghiêm túc suy nghĩ về lời nói của cô ấy một hồi, cô nghĩ mình phải tìm cơ hội hỏi thử Lưu Nhất Sảng, lần này anh ấy trở

về định ở lại hẳn hay tạm thời mà thôi. Hơn nữa đối với cô, có thật anh

cũng có suy nghĩ chơi đùa hoa trong gương trăng trong nước vậy không.



Trước khi ngủ Thái Hân nằm trên giường lướt Weibo một lúc, tình cờ cô

nhìn thấy bài đăng về triển lãm các tác phẩm trong lĩnh vực thiết kế của bậc thầy cao siêu nhất trong ngành. Cô phấn khích không thôi, vội vàng

mở máy tính đăng nhập đi mua vé. Đây là thần tượng từ bé đến lớn của cô, mặc dù vừa tốt nghiệp cô đã phải chuyển ngành nhưng khi nhìn thấy tên

thần tượng, cô vẫn không nhịn được nhiệt huyết sôi trào. Không ngờ lại

đăng kí quá muộn, vé đã bán hết từ lâu. Cô thất vọng vô cùng, y hệt như

vừa mới trải qua một lần thất tình vậy đó. Mặc dù cô chưa yêu bao giờ.



Thái Hân ủ rũ đăng lên Weibo: “Đau lòng quá, không lấy được vé của thần tượng rồi. Nếu bây giờ có người mang vé đến trước mặt mình, muốn mình

lấy thân báo đáp mình cũng đồng ý luôn!”



Lại buồn bực một lúc, cô mới lên giường ngủ.