Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 158 : Suy đoán
Ngày đăng: 13:47 18/04/20
Nghê Diệp Tâm lập tức hỏi.
Thẩm hộ vệ tìm trong danh sách rồi chỉ một người họ Dư. Người này trẻ tuổi, nhà rất có tiền, bất quá hắn không làm ăn buôn bán, chỉ thích đọc sách. Nhưng hắn là người có vấn đề về thần kinh, trước nay không đi thi, có bộ dáng giống thư sinh ngốc.
Vị thiếu gia họ Dư là đặc biệt tới chúc thọ. Nghe nói phụ thân hắn trước kia có quan hệ rất tốt cùng Bành lão gia. Bởi vì mấy năm gần đây đi lại không có tiện, cho nên để con mình tới thay thế chúc thọ.
Thẩm hộ vệ nói.
“Buổi tối Dương lão gia chết, khí trời tốt, Dư thiếu gia nói đi ngủ thì phí quá, nên muốn đi dạo, vừa vặn gặp Dương lão gia.”
“Gặp khi nào?”
“Gần giờ Hợi. Hẳn là sau khi Dương lão gia từ chỗ Bành lão gia đi ra một lúc.”
Dư thiếu gia không thích Dương lão gia, nói Dương lão gia háo sắc. Còn nói trên phố nhìn thấy Dương lão gia ở trước mặt mọi người đùa giỡn cô nương. Vốn dĩ hắn không muốn để ý, bất quá Dương Lão gia nói với hắn trước, hắn liền miễn cưỡng trả lời một câu, sau đó liền bỏ đi.
Bởi vì Dư thiếu gia không để ý, cho nên lúc ấy cũng không có phát hiện cái gì dị thường, thực mau đã rời đi.
Dư thiếu gia nói thời điểm mình rời đi, Dương lão gia vẫn bình thường. Bất quá bởi vì hắn không có nhân chứng, cho nên cũng không thể chứng minh lời nói đó là thật.
Bởi vậy, Dư thiếu gia cũng bị hiềm nghi rất lớn.
Còn có mấy người châm chọc mỉa mai, nói tuyệt đối là người Bành gia giết Dương lão gia. Dù không phải người Bành gia giết nhưng Dương lão gia cũng là chết ở Bành gia, tuyệt đối Bành gia không thoát được có can hệ. Phải bắt Bành gia chịu trách nhiệm.
Nghê Diệp Tâm dừng lại, đầu cũng mù mờ, nhiều người chính là phiền toái.
Thẩm hộ vệ gãi đầu, nói.
“Bên này còn có năm người chưa có hỏi xong, Nghê đại nhân có ý kiến gì không?”
“Tạm thời còn chưa có……”
Thẩm hộ vệ thở dài.
“Ta tiếp tục đi tra hỏi.”
Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.
“Đúng rồi, hung khí giết chết Dương lão gia có tìm được hay không?”
Mộ Dung Trường Tình nói hung khí giết chết Dương lão gia là một đồ vật, không phải chủy thủ bình thường hoặc là đao nhỏ, nghe nói là loại khác. Bất quá hiện trường vụ án cũng không có phát hiện hung khí, hẳn là bị hung thủ mang đi.
Thẩm hộ vệ lắc đầu.
“Không có phát hiện. Chúng ta cơ bản lục soát tra xét khắp Bành phủ, cũng không có phát hiện hung khí.”
Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.
Thẩm hộ vệ lập tức rời đi tiếp tục làm việc.
Nghê Diệp Tâm cau mày xoa cằm.
“Đại hiệp nói xem miệng vết thương có thể bị ngụy tạo hay không?”
Mộ Dung Trường Tình lắc lắc đầu, lời ít mà ý nhiều.
“Đại hiệp? Đại hiệp, ta đã trở về.”
“Gâu gâu....”
Bắp Rang vui sướng chạy tới. Bắp ở trên cổ nó. Xem ra một rắn một chó gần đây ở chung rất tốt.
Nghê Diệp Tâm nhìn khắp nơi nói.
“Đại hiệp đâu? Sao không ở đây?”
Bắp Rang nghiêng đầu tựa hồ không hiểu chủ nhân đang làm cái gì.
Nghê Diệp Tâm ở trong phòng tìm một vòng, quả nhiên không thấy bóng dáng Mộ Dung Trường Tình.
Chẳng lẽ về khách điếm?
Khi Nghê Diệp Tâm còn hồ nghi, liền nghe được trên đỉnh đầu có tiếng động. Hình như là…… âm thanh giẫm đạp lên mái ngói.
Nghê Diệp Tâm chạy nhanh ra ngoài, sau đó ngẩng đầu nhìn đã thấy. Quả nhiên có một bóng người ngồi ở nóc nhà. Nghê Diệp Tâm tức khắc có chút bất đắc dĩ, nhanh vẫy tay nói.
“Đại hiệp, mau xuống dưới.”
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy Nghê Diệp Tâm vẫy tay, cũng không có động. Nhưng Bắp Rang nhìn thấy chủ nhân vẫy tay liền chạy tới, sau đó chạy xung quanh chủ nhân.
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy càng không muốn xuống. Hắn và Bắp Rang cũng không phải cùng một cấp bậc.
Nghê Diệp Tâm thật sự rất bất đắc dĩ, đem Bắp Rang đuổi về trong phòng, lúc này mới nhảy lên nóc nhà, đến bên Mộ Dung Trường Tình.
“Đại hiệp, ban ngày ban mặt ngồi ở chỗ này làm gì, cẩn thận bị người ta phát hiện.”
Mộ Dung Trường Tình mới không sợ bị người phát hiện. Hắn là quang minh chính đại ngồi ở chỗ này chờ Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm có tật giật mình, nhìn khắp nơi một chút. Vị trí này rất cao, cho nên có thể nhìn bao quát một gốc phủ Khai Phong.
Lúc này là giờ ăn trưa, đại nương phòng bếp bận rộn đưa đồ ăn. Bao đại nhân cùng Tôn tiên sinh vừa nói chuyện vừa đi đến nhà ăn.
Nghê Diệp Tâm chột dạ ngồi thấp xuống, sợ quá cao sẽ bị phát hiện. Nghê Diệp Tâm nhỏ giọng nói.
“Đại hiệp, vừa rồi ta đã hỏi Ngỗ tác, và biết được vết thương thật sự có thuốc gây tê liệt, liều không nhỏ. Ta đoán không sai mà.”
Mộ Dung Trường Tình nhíu nhíu mày.
“Là ai?”
Kỳ thật hắn muốn nói là ai giết Dương lão gia, nhưng hiện tại chỉ có thể nói ngắn gọn, vì đầu lưỡi lại đau.
Nghê Diệp Tâm lắc đầu.
“Còn chưa biết. Xem xét vết thương cho thấy Dương lão gia không có lập tức mất máu mà chết, có thể sống một khoảng thời gian. Cho nên buổi tối đó khoảng giờ Hợi, ai gặp qua Dương lão gia đều là đối tượng đáng nghi.”
Buổi tối đó người gặp Dương lão gia không ít, Bành lão gia, một gia đinh, thiếu gia họ Dư, còn người khác nữa không vẫn chưa biết được. Hiện tại chính xác biết có ba người này.
Lý do Dương lão gia chết gần như rõ ràng, nhưng vẫn còn quá nhiều nghi vấn.
Hơn nữa Bành lão gia đã liên tục nhận được hai tờ giấy có hình vẽ Xà Văn Đồ Đằng. Không biết có phải còn có người đang âm thầm chuẩn bị âm mưu gì nữa không.