Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 169 : Mục tiêu ám sát

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Mộ Dung Tạ nhìn sửng sốt, rốt cuộc nói.



“Ta vẫn luôn ở bên cạnh Mộ Dung Chẩn. Kỳ thật tưởng từ chỗ đó tìm thấy danh sách tất cả người tham gia tổ chức Xà Văn Đồ Đằng.”



“Cho nên nói ngươi kỳ thật còn chưa có tìm xong?”



Nghê Diệp Tâm nói quá mức sắc bén, làm Mộ Dung Tạ lập tức không lời gì để nói. Hắn tuy rằng biết nhiều, nhưng vẫn luôn còn chưa có tìm xong.



Nếu Mộ Dung Tạ đã tìm thấy tất cả, hắn đã sớm rời khỏi Mộ Dung Chẩn, cũng sẽ không đến mức bị trọng thương.



“Mộ Dung Chẩn làm việc thật sự rất cẩn thận. Ông ta không tin tưởng bất cứ kẻ nào, cho nên chỉ sợ cũng không có danh sách cụ thể nào. Dù các ngươi đã phát hiện mấy thành viên, nhưng căn bản không có tìm được manh mối.”



“Vậy ngươi nghĩ ra biện pháp gì tốt hơn chưa?”



Mộ Dung Tạ nheo nheo mắt, sau đó chậm rãi lắc đầu.



“Nói đi nói lại, làm mừng hụt một hồi.”



Triệu Nguyên Kính lên tiếng.



“Chuyện này sốt ruột cũng vô dụng. Kêu các ngươi tới là cho các ngươi biết sự thật, không bị mắc mưu.”



Mộ Dung Trường Tình lúc này mới gật đầu nói.



“Chúng ta đã biết.”



Mộ Dung Trường Tình không muốn ở chỗ này lâu, muốn mang Nghê Diệp Tâm trở lại phủ Khai Phong. Hiện tại hắn bỗng nhiên cảm thấy có thiện cảm với phủ Khai Phong.



Triệu Nguyên Kính cũng không có lưu bọn họ, chỉ nói.



“Các ngươi cẩn thận một chút, tận lực đừng rời khỏi phủ Khai Phong. Những người đó không biết đến lúc nào, phủ Khai Phong vẫn là an toàn nhất.”



Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.



“Đa tạ Vương gia nhắc nhở.”



Mộ Dung Trường Tình đem Nghê Diệp Tâm bế lên muốn đi. Nghê Diệp Tâm đột nhiên nói.



“Từ từ, từ từ, ta còn có chuyện muốn hỏi.”



Mộ Dung Tạ cũng đứng lên, tựa hồ phải vào phòng trong, nhưng ngừng bước chân nói.



“Hỏi cái gì?”



“Vậy Bành lão gia có phải từng là mục tiêu ám sát của tổ chức Xà Văn Đồ Đằng?”



“Phải.”



Mộ Dung Trường Tình hỏi.



“Làm sao vậy?”



“Không xong, chúng ta bị lừa rồi!”



Lúc trước Cố Cửu đã nói Bành lão gia đã từng có tên trong danh sách bị ám sát, sau đó đã bị bỏ qua, trong đó chắc chắn có nguyên nhân. Khi bọn họ đi tìm Bành lão gia, Bành lão gia nói năm đó bị người của tổ chức kia mượn sức, nhưng đã từ chối, hiện tại cũng không còn liên lạc với tổ chức đó nữa. Ông ta muốn Nghê Diệp Tâm bảo vệ, qua tiệc mừng thọ sẽ nói cho Nghê Diệp Tâm biết bí mật.




“Hôm nay chính là tiệc mừng thọ, ngày mai khách khứa sẽ rời khỏi Bành phủ. Nói như vậy, rất có khả năng buổi tối hôm nay……”



Dư thiếu gia muốn giết Bành lão gia, chỉ sợ sẽ chọn buổi tối hôm nay. Mộ Dung Trường Tình chau mày, không biết hiện tại chạy đến Bành phủ còn kịp hay không. Nghê Diệp Tâm xua xua tay, nói.



“Bành lão gia xoay chúng ta vòng vòng, còn giết nhiều người như vậy. Ông ta còn làm việc cho tổ chức Xà Văn Đồ Đằng, cũng không biết đã làm bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý, cho dù chết cũng chưa hết tội.”



Nghê Diệp Tâm quả thực hận tổ chức Xà Văn Đồ Đằng đến nghiến răng nghiến lợi. Một là bởi vì những người đó luôn làm chuyện hại nước hại dân. Hai là vì Mộ Dung Trường Tình. Sư phụ hắn đối đãi với hắn quá tệ bạc, Nghê Diệp Tâm nghe Mộ Dung Tạ kể mà đau lòng.



Mộ Dung Tạ không nhịn được, bật cười nói.



“Hay lắm, ta thích tính cách này của ngươi. Cái loại người này cứu nói không chừng lại làm chuyện ác.”



Triệu Nguyên Kính nghe Mộ Dung Tạ nói như vậy, hơi có chút bất đắc dĩ, đương nhiên phần nhiều là ghen. Mộ Dung Tạ sai lại hào phóng khen Nghê Diệp Tâm.



Mộ Dung Trường Tình cũng có vẻ không vui, hiển nhiên cũng là vì ghen.



Triệu Nguyên Kính nói.



“Nói như vậy Dư thiếu gia là người đáng thương, nhưng nếu hắn thật sự giết Bành lão gia, chỉ sợ sẽ bị liên lụy.”



Mộ Dung Tạ cũng liếc mắt nhìn hắn một cái.



“Kính Vương gia cũng là người đại từ đại bi, đối với ai cũng quan tâm.”



Nghê Diệp Tâm nghĩ có bốn người trong phòng, thì có ba người đang ghen. Chỉ có bản thân mình là người bình thường.



Nghê Diệp Tâm vẫy vẫy tay, nói.



“Vị Dư thiếu gia này chính là người thông minh. Người thông minh tự nhiên có cách thông minh. Ta cảm thấy hắn hoàn toàn có thể toàn thân mà lui.”



Mộ Dung Trường Tình nhướng mày, nói.



“Ngươi sao lại biết?”



Nghê Diệp Tâm tự hào nói.



“Nếu ta là Dư thiếu gia, muốn giết chết Bành lão gia, căn bản không cần tự mình động thủ nha.”



“Chẳng lẽ có người giúp hắn giết người?”



Mộ Dung Trường Tình khó tin.



“Mượn đao giết người là cách tốt nhất. Tất nhiên là…… buộc Bành lão gia tự giết mình.”



“Tự sát?”



Mộ Dung Trường Tình không thể lý giải.



“Dư thiếu gia căn bản không cần động thủ, hắn chỉ cần nói một lời, Bành lão gia sẽ tự sát. Các ngươi cũng đừng quên, chuyện Bành lão gia làm hắn đều biết. Hơn nữa con của Bành lão gia đã là Binh Bộ Thị Lang, có thể làm được vị trí này cũng là không dễ dàng. Bành lão gia đã làm những chuyện có thể bị tru di chín họ. Sự tình bị lộ ra không chỉ là Bành lão gia chết, người nhà của ông ta cũng khó tránh bị liên lụy.”



Mộ Dung Tạ nghe xong liền cười, nói.



“Nghê đại nhân tuy rằng mất trí nhớ, nhưng đầu óc đúng là thiên phú làm sát thủ.”