Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 33 : Chủy thủ
Ngày đăng: 13:45 18/04/20
“Ý của ngươi là……”
Mộ Dung Trường Tình có chút kinh ngạc.
“Chẳng lẽ nói căn bản không có thổ phỉ, mà là con rễ Dương gia tự trộm, trộm đồ xong lại đổ trên đầu thổ phỉ?”
Nghê Diệp Tâm búng tay một cái.
“Đại hiệp không cảm thấy khả năng này sao? Bằng không vì sao trong thời điểm sự việc phát sinh, thổ phỉ râu xồm lại đang ngồi nhà lao ở địa phương khác.”
“Cũng có lý.”
“Khả năng này rất nhiều, cho nên ta muốn đi xem nhà kho Trường Sinh một chút, rốt cuộc toàn bộ sự tình này cũng coi như là bắt đầu từ chỗ đó. Ta cảm thấy việc thổ phỉ cướp sạch kho hàng Trường Sinh rất kỳ quái.”
Hai người đi ở trên đường, lúc này trời cũng xế chiều, chợ cũng tan, mọi người đang thu dọn quán chuẩn bị về nhà.
“Nơi này so với chỗ của sư đệ đại hiệp ở phồn hoa hơn nhiều.”
Mộ Dung Trường Tình đối với địa phương náo nhiệt cũng không phải thực thích, mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước. Nghê Diệp Tâm đi ở sau lưng, đột nhiên đuổi theo chụp lên eo Mộ Dung Trường Tình một cái.
“Làm cái gì?”
Vẻ mặt Mộ Dung Trường Tình không đổi.
Dù Nghê Diệp Tâm tự nhận mình là cao thủ, kỳ thật lúc đuổi theo Mộ Dung Trường Tình đã phát hiện. Nếu không phải hắn kiềm chế, mà làm theo bản năng thì đã đá văng Nghê Diệp Tâm đi.
Nghê Diệp Tâm liền nở nụ cười.
“Bắp không ở trên eo đại hiệp à? Hôm nay không có đi theo à.”
Bắp không ở đây, Nghê Diệp Tâm vui vẻ muốn chết, như vậy sẽ không bị Bắp đột nhiên dọa rồi.
Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên cười cười, bất quá nụ cười này không có hảo ý.
“Bắp sao? Ở trong nha môn.”
“Hả? Nó hung dữ như vậy, có thể dọa mấy bộ khoái quan sai trong nha môn đó.”
Mộ Dung Trường Tình lại không có hảo ý cười nói:
“Sẽ không như vậy. Bắp chỉ thích chơi cùng Bắp Rang.”
Nghê Diệp Tâm uống một ngụm trà, từ ống đũa rút ra một đôi đũa.
“Mộ Dung đại hiệp, kỳ thật ta vẫn luôn muốn hỏi một việc.”
“Cái gì?”
“Lúc trước thời điểm chúng ta gặp mặt ở nhà Tần lão gia, rốt cuộc đại hiệp muốn tìm cái gì vậy?”
Mộ Dung Trường Tình cũng rót cho mình một ly trà.
“Không quan hệ với ngươi.”
“Tuy rằng không quan hệ cùng ta, nhưng ta cảm thấy công tử không tìm được.”
“Rắc……”
Mộ Dung Trường Tình thiếu chút nữa bóp nát cái chén, hiển nhiên là bị Nghê Diệp Tâm chọc trúng tim đen.
“Kỳ thật có thể nói cùng ta, ta sẽ giúp tìm. Mẫu thân ta trước kia đã nói, khi gặp phiền toái mọi người cùng nhau nghĩ cách mới có hiệu quả, như chiếc đũa này....”
Nghê Diệp Tâm chùi đôi đũa trong tay.
“Đại hiệp xem, một chiếc đũa thực dễ dàng bị bẻ gãy, nhưng một bó sẽ khác, sẽ không dễ bẻ gãy, đây gọi là sức mạnh của số đông.”
“A……”
Mộ Dung Trường Tình cười châm chọc, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc để nhìn Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm liền nhìn Mộ Dung đại hiệp thong dong đem cả bó đũa lấy ra hết, nắm ở trong tay, sau đó nhẹ nhàng để ở trên bàn gõ mạnh một cái.
“Rắc!”
“Rốp”
Cả bó đũa đều bị gãy, hẳn là bị nội lực đánh gãy, mặt bàn không một chút dấu vết.
“……”
Nghê Diệp Tâm không nói chuyện một lúc, cuối cùng nhỏ giọng nói:
“Mộ Dung đại hiệp, đại hiệp đã làm hư hết đũa rồi.”