Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 71 : Thú tội
Ngày đăng: 13:46 18/04/20
Thời gian qua rất mau, thời điểm Đại phu nhân lên kế hoạch giết người, có người phát hiện một cái rương gỗ ở trong hồ. Trong rương cũng không phải tế phẩm mà là một xác khô.
Xác khô thật là đáng sợ, làm người trong trấn sợ hãi. Bởi vì trên xác khô có ngọc bội cho nên mọi người đều cho rằng rất có khả năng chính là Phùng Cố. Phùng Cố bị giết, còn bị làm thành một xác khô, bị người bỏ nội tạng, chặt mất đôi tay.
Phùng Cố cùng Phùng Thiên thật sự rất thông minh. Bọn họ biết cách làm như thế nào để có thể khiến cho người khác không hoài nghi đến mình, cũng biết được cách quấy nhiễu tin tức.
Nếu Phùng Cố đã chết, như vậy không ai hoài nghi hắn là hung thủ? Nhưng tìm một kẻ chết thay thật sự là không dễ dàng, nhìn kỹ sẽ nhìn ra sơ hở. Cho nên Phùng Cố mới nghĩ tới cách dùng xác khô như tế phẩm.
Thi thể bị xử lý hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng, chỉ cần tìm người vóc dáng tương tự Phùng Cố là được, tuổi cũng không được quá lớn. Cứ như vậy, giảm bớt việc khó khăn, cũng làm người khác sợ hãi, cái này có thể nói là nhất tiễn hạ song điêu.
Bất quá dù như thế, bọn họ tựa như còn cảm thấy không hoàn mỹ. Phùng Thiên hẳn là vẫn lo lắng cho Phùng Cố, cho nên chạy ra ngoài, cố ý làm cánh tay mình bị thương. Hắn đem dấu hiệu duy nhất để phân biệt mình cùng Phùng Cố che dấu.
Xác khô không thể phân biệt bộ dạng cũng đã đủ dọa người, cũng có thể khiến cho người khác hoài nghi. Hiện tại Phùng Thiên lại cố tình làm rối loạn, rõ ràng chính là phân tán lực chú ý của mọi người.
Đại phu nhân hiển nhiên biết xác khô không có khả năng là Phùng Cố, mà trong phủ là Phùng Thiên thật sự, cũng không phải Phùng Cố giả mạo. Đó chỉ là kế sách của bọn họ mà thôi. Bước tiếp theo chính là giết chết Phùng lão tam và lão quản gia, còn giết cả Đại phu nhân.
Đại phu nhân cảm thấy không thể chờ đợi, bà phải xuống tay trước, bằng không hậu quả không dám tưởng tượng.
Đại phu nhân càn quấy vô lý, kỳ thật là phối hợp Phùng Thiên dời đi lực chú ý của mọi người. Bà tìm đạo sĩ tới làm pháp sự, mỗi ngày đều nói rằng người trong phủ có thể là Phùng Cố, kỳ thật là Phùng Cố giết Phùng Thiên, sau đó thay thế Phùng Thiên.
Trong trấn mọi người đều rất sợ hãi, những người trong nha môn đều không dám điều tra chuyện này.
Chuyện như rất thuận lợi, kế hoạch bắt đầu tiến triển tốt. Thực không khéo chính là một đám người từ phủ Khai Phong đột nhiên tới trấn bắt đầu nhúng tay vào. Người phủ Khai Phong Phủ tới là vì Xà Văn Đồ Đằng.
Nghê Diệp Tâm hỏi:
“Xà Văn Đồ Đằng là chuyện như thế nào?”
“Ta không biết. Ta chỉ biết cái chén uyên ương kia là mẫu thân của Phùng Thiên và Phùng Cố mang đến, là của hồi môn. Đồ vật của nàng đều có khắc cái Xà Văn Đồ Đằng này.”
Đại phu nhân nói tới đây, Kính Vương gia bỗng nhiên mở miệng hỏi:
“Chén uyên ương? Là bộ dáng gì?”
Nghê Diệp Tâm từ trong lòng ngực đem chén uyên ương ra, Kính Vương gia nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, lập tức nói:
“Nghê hộ vệ, đem lại đây cho bổn vương xem.”
Nghê Diệp Tâm đem chén uyên ương trình lên Kính Vương gia. Kính Vương gia lập tức đưa tay bắt lấy, cẩn thận cầm ở trong tay nhìn. Sau đó thấy được Xà Văn Đồ Đằng, đôi mắt Kính vương mở to, đốt ngón tay xiết chặt có chút trắng bệch, bỗng nhiên kịch liệt ho khan.
Bọn thị vệ nhanh chóng tiến lên.
“Chủ tử……”
“Không có việc gì.....không có việc gì……”
Kính Vương gia vẫy vẫy tay.
Nghê Diệp Tâm vẫy vẫy tay.
“Đừng kéo ta nha, ta nhìn không thấy.”
Mộ Dung Trường Tình mặt đen muốn chết.
“Nhìn cái gì? Lần trước ngươi không phải đã nhìn gần xem kỹ rồi sao?”
Nghê Diệp Tâm lúc này thiếu chút nữa liền cười ra tiếng. Nhưng tức khắc sắc mặt thay đổi, nhanh chóng đem tay Mộ Dung Trường Tình bắt lấy tay mình vỗ rớt, sau đó đi trở về.
Mộ Dung Trường Tình sửng sốt, nhìn tay mình, sắc mặt càng đen đến không chịu được.
Kính Vương thở dài nói:
“Được rồi, bổn vương mệt mỏi, đi đi.”
Kính Vương lên tiếng, bọn thị vệ liền cùng đi về phòng.
Nghê Diệp Tâm nhìn Kính Vương gia thật sự đi rồi, lúc này mới tung ta tung tăng chạy đến bên cạnh Mộ Dung Trường Tình, nói:
“Mộ Dung đại hiệp, Mộ Dung đại hiệp, ta phát hiện chuyện khó lường.”
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, cũng không nhìn Nghê Diệp Tâm một cái.
Nghê Diệp Tâm nhanh chóng túm chặt tay áo của hắn, nói:
“Đại hiệp sao không để ý tới ta? Ta nói đại hiệp nghe……”
Mộ Dung Trường Tình ném tay Nghê Diệp Tâm ra:
“Ngươi dám đem máu trên tay cọ vào tay áo của ta, ta liền đem đầu của ngươi xuống dưới.”
Tay phải Nghê Diệp Tâm còn chảy máu, đành phải dùng tay trái túm tay áo Mộ Dung Trường Tình nói:
“Đại hiệp, đừng có giận được không? Vừa rồi có Kính Vương gia ở bên cạnh, ta sợ đại hiệp bị phiền toái mới vỗ rớt tay ra. Hay là hiện tại cứ túm ta đi, túm bao lâu cũng được.”
“Buông tay.”
Nghê Diệp Tâm không buông tay, nhỏ giọng nói:
“Đại hiệp, ta biết Phùng Cố ở nơi nào!”
Mộ Dung Trường Tình sửng sốt.
“Ở nơi nào?”
“Người ở đây nhiều, chúng ta đổi chỗ an tĩnh chỉ có hai chúng ta, ta sẽ nói.”