Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 132 : Dương Tử tôi dù thế nào cũng không buông tay (1)

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Giờ giải lao, Hạ Đồng cùng Bạch Mai định đi xuống canteen kiếm gì ăn

lót dạ, tâm trạng vui vẻ háo hức khi nghĩ đến Dương Tử sẽ dẫn cô đi gặp

Tiểu Lạc, khuôn mặt nhỏ rạng rỡ nụ cười tươi.



-Cố lên!!! Cố lên!!!



Từng tiếng cổ vũ hòa cùng tiếng chai nước gõ bành bạch lên nền đất

vang lên rộn ràng giữa sân vận động, bước chân Hạ Đồng hơi dừng lại, ngó nhìn đám đông đang bu lại chỗ sân bóng rổ.



-Có việc gì vui quá vậy?-Hạ Đồng tự hỏi chính mình, là ai đang thi đấu thế? Sao lại kịch liệt cổ vũ vậy?



-Lại chơi bóng rổ kìa, mình đi xem đi.-Bạch Mai khuôn mặt hí hửng lôi kéo Hạ Đồng



-Được.



Coi một chút chắc không chết người đâu a, vả lại chỉ đến xem một lát rồi đi ngay.



Nghĩ đoạn, Hạ Đồng cùng Bạch Mai đi lại chỗ đám đông, hai thân hình nhỏ bé cố gắng chen vào.



Oa, oa... đẹp quá đi!!!



Hạ Đồng khi đã thấy rõ trận đấu bên trong, là ai thi đấu thì liền bị thu hút bởi vẻ đẹp của bốn người con trai.



Trận bóng rổ này, chỉ có bốn người chơi, Dương Tử cùng Khiết Đạt

chung một đội, còn Lăng Hạo và Thiên cùng một đội. Cả bốn người con

trai, mỗi người một vẻ, lại đẹp đến mê người, khi chơi bóng rổ lại càng

tăng sức hút, oai vệ mà nhảy lên thẩy bóng vào rổ.



Một lạnh lùng, một bất cần, một ấm áp, một đào hoa... cả bốn vẻ đẹp

như đang cố chứng minh mình là nhất. Đẹp như một bức tranh!!!



-Dương Tử, Khiêt Đạt...



-Lăng Hạo, Thiên...



Từng tiếng gọi tên bốn anh vang dội khắp sân vện động, hầu như tất cả học viên đều ùa về chỗ sân bóng rỗ để xem, bỏ cả giờ ăn.



Hạ Đồng ngây người nhìn bốn người con trai, không biết dùng từ gì miêu tả, cũng không biết cảm xúc gì để diễn đạt.



-Cậu nghĩ, ai thắng nào?-một nữ sinh tóc ngắn hơi khều nữ sinh bên cạnh hỏi



-Đương nhiên là anh Dương Tử và anh Khiết Đạt rồi.-nữ sinh tóc dài đáp



-Cậu quên cả bốn người đều ngang tài sao? Đặc biệt là anh Dương Tử và anh Lăng Hạo, có bao giờ phân biệt thắng thua, theo tớ lại hòa cho

xem.-nữ sinh tóc ngắn khách quan nói



-Vậy thì chúng ta xem tiếp, để xem lại hòa hay là có người thắng đây.-nữ sinh tóc dài tiếp tục xem trận đấu



Hạ Đồng loáng thoáng cũng nghe, nếu đã luôn hòa nhau thì thi đấu làm gì chứ? Chẳng phải biết trước kết quả rồi sao?



Bạch Mai ánh mắt rõ chấn động khi thấy Khiết Đạt, tên đó không phải

tên họ Vương ở bar tối hôm qua sao? Sao lại ở đây? Không lẽ... anh ta

biết cô nên mới cố ý mời cô uống rượu? Hay là anh ta không hề biết cô?


xoay mặt đi lại vô tình chạm vào đôi mắt đen ấy, rõ ràng có gì đó tức

giận, có chua xót, có ân hận, nhưng mà đều không rõ ràng thể hiện.



Dương Tử giật mình khi thấy cô nhìn mình, nhưng không né tránh nhìn

thẳng mắt cô, trong đó anh thấy có hạnh phúc, có niềm vui, không có nỗi

buồn.



Hạ Đồng né tránh, quay mặt đi, lại vui vẻ nhìn Lăng Hạo.



Giá mà khi bên anh cô cũng hạnh phúc vui vẻ như thế, giá mà anh không làm cô buồn, giá mà nụ cười ấy luôn dành cho anh.



-Dương Tử, đừng nhìn nữa.-Khiết Đạt đi đến vỗ bả vai Dương Tử một cái



-Rõ ràng cô ấy đang hạnh phúc, vậy mà mình lại không muốn nhìn thấy

muốn phá vỡ nó, là do mình ích kỉ sao?-Dương Tử rõ cười khổ



-Tình yêu luôn luôn là mù quáng, là ích kỉ. Đừng càng lún càng sâu, buông tay đi.-Khiết Đạt khuyên



-Buông tay? Tớ chưa từng nghĩ đến hai từ này.



-Đừng cố chấp nữa, cậu phải vui vì sau những điều cậu làm em ấy vẫn

có thể hạnh phúc, có lẽ Lăng Hạo mới là người cô ấy cần, buông tay đi.



-Xin lỗi Khiết Đạt, dù thế nào tớ cũng không buông tay.-Dương Tử giọng đầy chắc nịch, sau đó bỏ đi



Khiết Đạt khẽ thở dài, nhìn qua Hạ Đồng cùng Lăng Hạo đang vui vẻ

đằng kia, lại nhìn bóng lưng cô độc của Dương Tử, lại thở dài lần nữa.



Vẫn là quyết định của Khiết Đạt đúng, buông tay Hạ Đồng, yêu Thi là điều sáng suốt, nhắc Thi, anh lại muốn về gặp cô ngay.



-Có phải đang có gì vui lắm không?-Thiên đi lại, hỏi



-Không có, sực nhớ lại chuyện hài thôi.-Khiết Đạt không nói sự thật



-Tưởng cậu tìm được ai rồi chứ?



-Cậu lo cậu cùng Tuyết Ny đi, nhưng mà cả hai về khi nào không báo

trước một tiếng để bọn này ra xem cả hai đã đến mức nào rồi?



-Về tối qua thôi, nhưng mà nói cậu biết, bọn tớ tới mức nào cậu cũng không cần chen vào.



-Được được, nói giỡn thôi.



-Nghe nói, Lăng Hạo là bạn trai Hạ Đồng!??-Thiên hơi ngập ngừng, có chút đa nghi hỏi



-Là thật.



-Từ khi nào?



-Đi thay đồ, tớ kể cậu nghe.



Nói rồi, cả hai rời đi, Khiết Đạt kể lại từ chuyện hiểu lầm ở Paris đến hiện tại cho Thiên nghe.