Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 146 : Sự thật phơi bày

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Sáng sớm Hạ Đồng tỉnh dậy sau giấc ngủ rất ngon, tối qua cô mơ một

giấc mơ rất đẹp, đẹp đến cô không muốn tỉnh dậy. Hạ Đồng nhìn Dương Tử

đang ngủ say, khuôn mặt của anh luôn hoàn hảo dù ở mọi góc cạnh.



Lúc anh ngủ say, cứ như một đứa trẻ lớn không lo lắng ưu phiền.



Hôm qua hai người bọn họ cứ như sống trong một thế giới riêng chỉ có cô và anh, không ai chen vào, không ai ngăn cấm.



Hạ Đồng quỷ quái cười, cầm lọn tóc quơ quơ ở mũi anh.



Dương Tử nhăn trán, mở mắt ra, nhìn thấy cô làm mặt quỷ nhìn anh.



Hạ Đồng cười đến híp mắt, sau đó nhanh chóng chui ra khỏi chăn đi xuống giường.



Nhưng mà đi chưa đến ba bước đã bị anh kéo lại nằm lên giường.



-Dám phá anh?



Dương Tử anh sao lại để cô chọc phá mà không làm gì được, lặp tức phản công bằng cách cù lét cô.



-Haha... Dương Tử... dừng lại đi... haha...-Hạ Đồng uốn éo mong thoát khỏi ma trảo của anh



-Xem em còn dám hay không?-Dương Tử không dừng lại



-Haha... em sai rồi... không dám nữa... dừng lại đi...



Hạ Đồng bị anh cù nhột đến cười chảy ra nước mắt.



Trong phòng rộn rã tiếng cười, sau đó thay đồ xuống nhà cùng nhau ăn sáng, lại cùng nhau đến trường.



Hạ Đồng vào lớp, khuôn mặt hồng hào tràn ngập sức sống, ngồi vào bạn lại thấy Thi nhìn mình.



-Mặt mình dính gì sao?-Hạ Đồng chớp mắt hỏi



-Không, thấy cậu hôm nay có vẻ vui vẻ hơn mọi ngày.-Thi tủm tỉm cười



-Vậy sao?



-Chắc lại cùng Dương Tử âu yếm, ân ân ái ái suốt ngày bên nhau rồi.



-Cậu và Khiết Đạt cũng thế thôi.



-Làm sao bằng hai người.



Hạ Đồng bị nói không thể phản bác, đành ngậm miệng.



Giờ ra về, Hạ Đồng cùng Thi dẹp tập vở đi về, trên đường đi lại gặp Sa Sa. Hạ Đồng vui vẻ nói: "Chào chị."



-Đang về sao? Dương Tử đâu?-Sa Sa hơi nâng khóe miệng



-Anh ấy đang đợi em bên dưới.-Hạ Đồng đáp



-Có thể nói chuyện với chị một lát được không?



-Dạ được. Thi, cậu về trước đi, lát mình về sau.



-Nhanh lên nha, Dương Tử đang đợi cậu đó.



Thi nói nhìn Hạ Đồng đi theo Sa Sa, rồi tiếp tục đi.
Thì ra cô gái Hạ Đồng đó không phải bạn gái của Lăng Hạo, mà là của

Dương Tử. Khó trách hôm qua cô gái đó chạy đi Dương Tử liền đuổi theo,

cũng không quay lại tìm Ân Di.



-Cô đưa súng cho tôi, tôi sẽ giết chết đám người ở đây, rồi hai chúng

ta sẽ có thứ chúng ta muốn.-Lăng Hạo giơ tay muốn lấy khẩu súng



Đột nhiên Sa Sa giật khẩu súng lại không cho Lăng Hạo lấy, rồi chĩa về phía anh.



Tất cả đều hồi hộp...



-Đừng hòng gạt tôi.-Sa Sa hét lên, sau đó nhấn cò "pằng" một tiếng cũng may Lăng Hạo phản ứng nhanh né kịp



Nếu không anh đã đi quy tiên rồi...



-Tin tôi, không phải cô muốn tôi hợp tác cùng cô sao?-Lăng Hạo hòa hoãn nói



Sa Sa lưỡng lự, nửa tin nửa ngờ, dù sao Lăng Hạo cũng từng hợp tác với cô ta, nên cũng làm cô ta tin tưởng phân nửa.



Lăng Hạo thấy Sa Sa đã gần tin tưởng mình nhân cơ hội liền cướp khẩu súng trong tay cô ta.



Đồng thời Dương Tử tiến lên kéo Hạ Đồng thoát khỏi tay cô ta.



-Lăng Hạo cậu làm gì thế? Trả súng cho tôi.



Không súng, không con tin, trong lòng Sa Sa hoảng loạn.



-Sa Sa cô chịu trói đi, cô không thoát được đâu.-Lăng Hạo nói, giơ khẩu súng lên chĩa thẳng vào Sa Sa



-Lăng Hạo cậu gạt tôi.-Sa Sa tức giận rống lên



-Đừng nói nữa, bắt cô ta đi.



-Bắt tôi? Đừng hòng, có chết thì Lâm Hạ Đồng cũng phải chết theo tôi.



Sa Sa bây giờ đã không còn lí trí, độc ác rút trong tay áo ra một con dao, sau đó giơ thẳng chạy về phía Hạ Đồng.



Hạ Đồng mở to mắt nhìn, khi Sa Sa đã chạy gần tới cô, con dao như chỉ

còn chút nữa là đâm thẳng vào tim cô thì "pằng" một tiếng, cô chỉ kịp

nhìn thấy Sa Sa vẻ mặt vừa kinh hoảng vừa đau đớn đã bị Dương Tử phía

sau dùng tay bịt mắt cô lại không cho cô nhìn.



Lại "pằng" một tiếng, thời gian như ngưng lại, Hạ Đồng không cần suy nghĩ cũng đủ biết phát súng đó bắn ai.



Một lúc sau, Dương Tử mới buông tay xuống, Hạ Đồng trừng mắt nhìn Sa

Sa nằm trong vũng máu, ánh mắt cô ta mở to nhìn trân trân cô như đang

oán trách cô, trông rất đáng sợ.



-A...



Hạ Đồng kinh hoàng, mặt không còn huyết sắc sợ hãi vùi đầu vào ngực Dương Tử



-Không sao, không sao rồi. Sẽ không ai làm hại em nữa.



Dương Tử vỗ vỗ bờ vai gầy đang run rẩy của cô.



Ánh mắt Ân Di nhìn hai người đang ôm nhau, trong lòng cười chát đắng. Hóa ra là thế!!!