Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 147 : Tuyên chiến

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Cái chết của Sa Sa làm Kim Điền phẫn nộ vô cùng, ông ta bắt chủ tịch

Dương cùng chủ tịch Lăng phải giải thích cho rõ ràng, phải bắt Dương Tử

cùng Lăng Hạo chịu trừng trị thích đáng.



Hạ Đồng cầm tớ báo trên tay, toàn bộ đều nói về cái chết của con gái của Kim Điền, chủ tịch tập đoàn Kim Thị - Kim Sa Sa.



Nếu cả hai người ông của hai anh để cháu trai được cưng chiều nhất của mình bị cảnh sát bắt thì làm sao được, đương nhiên cũng phải nói lí lẽ, chỉ là Kim Điền không nói lí.



Qua ba ngày, mọi chuyện cũng giải quyết ổn thõa, nhân chứng vật chứng

đều có đủ chứng minh là Sa Sa gây sự trước, nhiều lần hại chết Hạ Đồng

còn làm hại Ân Di "chết" ba năm, Kim Điền không phục, đưa ra tòa, mà chủ tòa chỉ tin chứng cứ, vả lại thế lực hai tập đoàn Thiên Tử và Lăng

Vương hùng mạnh như thế, cho dù là hai anh sai cũng phải làm cho đúng.



Chủ tòa đưa ra phán xét cuối cùng, Kim Sa Sa tích trữ súng trong người đồng thời nhiều lần muốn giết người, đụng chết Tiểu Lạc, vì không cam

tâm nên tìm Hạ Đồng trả thù, vì muốn bảo vệ nạn nhân, nên Lăng Hạo mới

nổ súng cho nên cái chết của cô ta có thể xem là không cố ý.



Dương Tử cùng Lăng Hạo không có tội, được trả tự do.



Qua chuyện lần này, Hạ Đồng càng trân trọng bản thân mình cùng trân

trọng những người xung quanh, mọi chuyện đến rất bắt ngờ, khó mà trở tay kịp, cũng như cái chết của Tiểu Lạc dạy cho cô không nên cứ nghĩ bản

thân có rồi sẽ không mất, chỉ là chưa mất thôi.



Sau cơn mưa trời lại sáng, mọi người vì muốn đãi tiệc ăn mừng nên tổ

chức một buổi tiệc nhỏ ở hoa viên nhà Chính. Buổi tối trời đầy sao,

không khí thoáng đãng, những chiếc bàn tròn được trải khăn trắng tinh,

bàn buffet, bàn toàn những loại rượu hảo hạn cùng ánh nến sáng lung

linh.



Mùi hương cây cỏ cùng hoa tỏa ngát cả khu vườn.



Hạ Đồng mặc bộ váy trắng đơn giản, tóc thắt bím buộc nơ, khuôn mặt bầu bĩnh, rạng rỡ nụ cười, một vẻ đẹp giản dị mộc mà đáng chú ý đến.



Hạ Đồng nhìn Thi và Khiết Đạt vui vẻ nướng đồ nướng, lại thấy Thiên và Tuyết Ny vui vẻ cầm ly rượu vừa nói chuyện cười đùa lại vừa ân ân ái ái hạnh phúc quấn quýt bên nhau.



Lại thấy Bạch Mai khoác tay Đình Hiên từ ngoài đi vào, cả hai khuôn mặt đều sáng lạng hạnh phúc.



Sau mọi chuyện, Đình Hiên cũng nói rõ tình cảm với Bạch Mai, lúc đầu

Bạch Mai không đồng ý bởi vì khi Sa Sa đầy Bạch Mai xuống vực thì mặt

Bạch Mai cũng bị thương tích để lại sẹo rất đáng sợ, nhưng Đình Hiên

không quan tâm, một lòng quan tâm Bạch Mai còn chi ra một số tiền giúp

công ty ba Bạch Mai còn đưa Bạch Mai sang Mỹ cấy ghép da, làm mất vết

sẹo.



Bạch Mai đương nhiên cảm động, đồng ý làm bạn gái Đình Hiên ngay, bây giờ hai bọn họ rất hạnh phúc.



Hạ Đồng lại cảm thấy buồn trong lòng, bây giờ Ân Di quay về rồi, có phải Dương Tử cũng rời xa cô không?



Hạ Đồng thở dài một cái, thuận tay cầm ly rượu táo trên bàn uống một ngụm.



Lâm Hạ Đồng mày suy nghĩ gì chứ? Ân Di vừa xinh đẹp, lại hiền lành, nếu là Dương Tử cũng phải chọn Ân Di.



-Ly rượu táo có gì bên trong sao mà em nhìn dữ vậy?
-Ý anh là gì?-Ân Di không cho anh nói tiếp, cắt ngang lời anh



-Trách nhiệm. Em biết Dương Tử ở bên em là trách nhiệm vậy hà cớ gì em lại...



-Em không hiểu anh nói gì, Dương Tử yêu em. Không lẽ, anh vẫn còn yêu em?



-Cho dù anh yêu hay không yêu em thì sao? Em chưa hề yêu anh.



-Lăng Hạo, anh thay đổi rồi. Anh không như trước nữa, anh không còn nghĩ đến cảm nhận của em.-Ân Di ngẩng đầu nhìn anh



-Ân Di, đều là do em ngoan cố, em biết rõ Dương Tử chỉ vì trách nhiệm...



-Em không muốn nhảy nữa.



Nói xong, Ân Di buông tay xuống, bỏ vào trong.



Lăng Hạo đứng nhìn bóng lưng xinh đẹp của Ân Di, trong lòng đầy phiền muộn.



Cuối cùng điệu nhảy cũng kết thúc, Hạ Đồng đứng nói chuyện một lát mới phát hiện Ân Di đã không thấy nữa, nói sao thì nói là cô đến sau, lại

giành Dương Tử, mặc dù Dương Tử kêu cô đừng quan tâm tới chuyện đó,

nhưng mà trong lòng ray rứt không thôi.



Hạ Đồng đi tìm Ân Di, đi vào trong nhà, từng bước đi lên cầu thang,

dừng lại căn phòng ở tầng ba. Hạ Đồng có chút lưỡng lự, muốn vào nói

chuyện với Ân Di nhưng lại không có can đảm.



Nhưng mà đôi chân không nghe lời, cứ tiến lại căn phòng đó.



Lịch sự gõ cửa ba tiếng, bên trong phát ra giọng nói ngọt ngào: "Mời vào."



Hạ Đồng mở cửa ra, tiến vào trong, thấy Ân Di đứng nhìn tấm hình của mình chụp với Dương Tử.



-Hạ Đồng, có việc gì sao?-Ân Di quay người một chút nhìn cô hỏi



-Mọi người không thấy chị nên... em lên xem chị có bị gì không?



-Chị không sao, chỉ là hơi mệt muốn lên nằm thôi.-Ân Di cười trừ



-Vâng.-Hạ Đồng đáp, lại không ra ngoài



Ân Di thấy cô đứng không đi, biết còn có việc, lên tiếng trước:



-Còn việc gì sao? Là chuyện của Dương Tử?



-Em... em không biết là chị còn sống... em...



-Chị biết rồi. Em ra ngoài đi.-Ân Di không nghe cô nói tiếp



-Em... vậy chị nghỉ đi, em sẽ nói với mọi người không cần lo lắng cho chị.-Hạ Đồng nói đồng thời xoay người



Nhưng cô đi được ba bước thì phía sau đã vang lên giọng nói của Ân Di, đầy chắc nịch: "Hạ Đồng, có thể bây giờ Dương Tử yêu em, nhưng chị muốn nói với em, chị chính thức giành lại anh ấy.