Cinderella 12 Giờ

Chương 50 : Đêm thứ năm mươi

Ngày đăng: 09:03 19/04/20


Editor: Hà Vĩ



Beta: Mạc Y Phi



Tần Phàm nhanh chóng nhận được tin về chuyện Giang Nhiễm bị truyền thông bao vây, anh ta cho người xóa hết hình ảnh bị tung lên mạng, không trả lời bất cứ điều gì về chuyện này. Chẳng qua anh ta có cảm giác Giang Nhiễm trông hơi quen, suy nghĩ một lúc, anh ta lên Weibo tìm kiếm tin tức trước đây khá lâu.



Ngày Phong Kính từ nơi khác về, fan ra sân bay đón.



Tìm được bức ảnh Phong Kính xoa đầu fan kia, Tần Phàm nhìn khuôn mặt chỉ lộ một chút của cô gái đó, mắt hơi híp lại.



Đúng là Giang Nhiễm.



Anh ta đã cảm thấy rất kỳ quặc, Phong Kính luôn không chủ động tiếp xúc tay chân với fan, càng đừng nói tới việc có hành động như thế trong trường hợp này, cực kỳ không thích hợp. Thì ra lúc ấy hai người này đã hẹn hò với nhau?



Những phóng viên kia cũng rất lợi hại, nhanh như vậy đã có thể tìm được địa chỉ nhà Giang Nhiễm.



Phóng viên giải trí không chỉ lợi hại mà còn cực kỳ có kiên nhẫn, mặc dù bị bảo vệ tiểu khu đuổi ra khỏi cổng nhưng vẫn đứng canh ở cổng tiểu khu. Hà Chi Viễn nhìn phóng viên bên dưới rồi nói với Giang Nhiễm: “Mấy người đó vẫn chưa đi, lúc nãy anh đỗ xe ở bên ngoài, nếu chúng ta đi ra ngoài chắc chắn bọn họ sẽ thấy ngay.”



Giang Nhiễm không có kiên nhẫn để đợi, bây giờ cô chỉ muốn tới bệnh viện xem tình trạng của Phong Kính thế nào: “Chúng ta đi xuống đi, cứ kéo dài như vậy cũng không phải cách, có thể nhờ bảo vệ tiểu khu giúp chúng ta ngăn cản một chút, chúng ta nhân cơ hội lên xe là được.”



Hà Chi Viễn gật đầu: “Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.” Có lẽ trong khoảng thời gian ngắn những phóng viên đó sẽ không rời đi, “Địa chỉ của em đã bị bọn họ tìm ra, cho dù tránh được hôm nay, ngày mai bọn họ sẽ còn tới tiếp, em cũng không thể không ra ngoài mãi được.”



Giang Nhiễm cũng cảm thấy đây là một vấn đề, nhưng bây giờ chỉ có thể đi bước nào hay bước đó: “Cái này tính sau đi.”



Cô lại mặc áo khoác vào lần nữa, cầm lấy canh trên bàn. Hà Chi Viễn đi theo cô ra cửa: “Nếu không tạm thời em dọn đến chỗ anh ở đi.”



Động tác của Giang Nhiễm khựng lại, Hà Chi Viễn không để cô từ chối, lại nói thêm: “Đương nhiên anh sẽ chuyển đến ký túc xá dành cho nhân viên của công ty.”



Giang Nhiễm lắc đầu: “Không cần phiền phức thế đâu, thật sự không cần, trước mắt em sẽ dọn về chỗ bố mẹ.”



“Bọn họ có thể tìm được nhà em thì cũng có thể tìm được nhà bố mẹ em, chỗ anh có lẽ an toàn hơn.”



Giang Nhiễm đang muốn nói tiếp, di động để trong túi lại vang lên, cô thấy là điện thoại của mẹ Phong Kính thì vội vàng nghe máy: “Phong Kính xảy ra chuyện gì à bác?”



“Không phải, cháu đừng sốt ruột.” Mẹ Phong Kính nói, “Phong Bình mới vừa nói với bác, phóng viên tìm đến nhà cháu à?”



“Vâng, nếu không bây giờ cháu đã đến bệnh viện rồi ạ.”



“Những người này thật là, chỗ nào cũng nhúng tay vào được.” Mẹ Phong mắng hành vi của đám phóng viên một câu rồi lại nói với Giang Nhiễm, “Như vậy đi, tạm thời cháu chuyển đến ở nhà bác đi, những phóng viên kia không dám đến chỗ đó đâu.”



“Cái này… không tốt lắm đâu ạ.” Giang Nhiễm có phần do dự.



“Không có gì không tốt cả, chuyện này vốn dĩ là Phong Kính liên lụy đến cháu. Cháu sắp xếp hành lý đơn giản, bác sẽ bảo Phong Bình qua đón cháu.”



“Dạ?” Tổng giám đốc Phong tự mình tới đón cô sao…



“Đúng lúc thời gian này Phong Nhã cũng chuyển về đó, nó đang ở nhà dưỡng thương, hai đứa các cháu ở với nhau, có người bầu bạn sẽ không cảm thấy nhàm chán.”




Khi nói lời này cảm xúc Giang Nhiễm hơi tệ đi, trước đó bác sĩ nói bọn họ sẽ hội chẩn một lần nữa, chiều nay sẽ báo lại bệnh tình của Phong Kính với họ.



Thường Tâm duỗi tay sờ trán Phong Kính, sau đó cười nói với Giang Nhiễm: “Yên tâm đi, cậu ta không sao đâu.”



Nghe xong chỉ giống như câu nói an ủi bình thường nhưng không hiểu sao Giang Nhiễm lại yên tâm hơn.



“Vâng.” Cô gật đầu.



“Chó của cô Giang sao rồi?”



Anh ta bất ngờ hỏi chó của mình khiến Giang Nhiễm không kịp phản ứng: “Anh nói Nhị Hoàng sao? Nó rất khỏe, mặc dù vừa thay đổi môi trường mới nhưng nó thích ứng khá tốt.”



Thậm chí còn thích ứng tốt hơn cả cô.



“Vậy là tốt rồi.” Thường Tâm mỉm cười đi ra ngoài, “Lần sau tôi lại đến.”



“Được, đi thong thả.” Giang Nhiễm nhìn bóng lưng anh ta, cảm giác khí chất người này rất khác người bình thường.



Buổi chiều bác sĩ Quý đến nói về bệnh tình, Giang Nhiễm và mẹ Phong còn có Tần Phàm đều đến phòng làm việc của anh ta. Trong phòng làm việc không khí có phần nghiêm trọng, mẹ Phong không nói nhiều lời dạo đầu mà hỏi thẳng vấn đề mà bà quan tâm nhất: “Bác sĩ Quý, vì sao Phong Kính còn chưa tỉnh?”



Bác sĩ Quý cho họ nhìn mấy bức phim chụp não bộ của Phong Kính: “Phần đầu người bệnh có máu tụ đè lên dây thần kinh khiến anh ấy vẫn hôn mê bất tỉnh.”



“Vậy cái này sẽ tự tan sao? Hay là vẫn cần phải làm phẫu thuật?”



“Còn tùy vào từng tình huống, có bệnh nhân sẽ từ từ tan đi, có trường hợp lại phẫu thuật lần nữa. Nếu anh ấy vẫn cứ hôn mê như vậy, chúng tôi sẽ suy xét đến việc phẫu thuật thêm lần nữa.”



Phẫu thuật thêm lần nữa tuyệt đối không phải là tin tức gì tốt, nhưng nếu Phong Kính vẫn hôn mê không tỉnh, bọn họ cũng không còn lựa chọn khác. Sau khi nói chuyện với bác sĩ Quý, sắc mặt Giang Nhiễm không được ổn lắm, mẹ Phong vỗ tay cô, để cô đừng suy nghĩ linh tinh.



Tần Phàm là người đại diện của Phong Kính, Phong Kính cứ hôn mê như vậy, trên tay anh ta cũng có rất nhiều chuyện phải xử lý nên cũng không ở lại lâu trong bệnh viện mà vội vã trở về công ty.



Bây giờ tin tức nóng nhất trên Weibo không nghi ngờ gì là chuyện của Phong Kính, một số người chú ý đến việc “bạn gái của Phong Kính vào sống trong biệt thự cao cấp của nhà họ Phong”, một số người lại sợ thiên hạ chưa đủ loạn nói bệnh tình Phong Kính không được tốt lắm, tiếp tục nằm thế sẽ bị mất phong độ hiện giờ.



Đoàn phim “Bí mật” và Hoàn Vũ công khai nói rõ họ sẽ không đổi nam chính, chỉ chờ sức khỏe Phong Kính khôi phục trở về đoàn phim, cũng xem như thoáng ổn định lòng người. Nhưng thời gian ngày một lâu, Tần Phàm cũng không biết tình hình có vượt khỏi tầm khống chế không nữa.



Trước đó Giang Nhiễm còn có thể lên mạng đọc tin tức, bây giờ cô đã hoàn toàn không quan tâm gì đến việc cư dân mạng nói về tiến độ bộ phim, cô chỉ mong Phong Kính có thể nhanh chóng khỏe lại.



Phong Nhã thấy cả buổi tối cô gần như không ăn cơm nên cầm chút đồ ăn nhẹ lên cho cô. Giang Nhiễm biết dạo gần đây Phong Nhã bận việc ly hôn, bản thân cũng không giúp được gì cả, lại còn để người ta chăm sóc cho mình nên rất áy náy.



“Em xin lỗi, rõ ràng mọi người cũng rất phiền lòng.”



Phong Nhã nhìn mái tóc màu trà mềm mại của cô, không nhịn được khẽ xoa: “Người một nhà không cần phải nói những lời này, chị biết em lo lắng cho Phong Kính. Ôi, tên nhóc này thật sự không thể để người khác bớt lo được, em đừng sợ, nếu nó thật sự mãi mãi không tỉnh lại, chị sẽ giới thiệu cho em một người bạn trai còn tốt hơn cả nó.”



Phong Kính đang tựa vào lòng Giang Nhiễm: “…”



Thật sự là chị ruột!