Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)
Chương 251 : Không có động tĩnh
Ngày đăng: 21:58 21/04/20
"Nhưng chúng ta khiến Hoàng hậu mất mặt, bà ta nhất định ghi hận trong lòng, cậu hãy dặn dò cửa hàng cẩn thận một chút, đừng để cho Hoàng hậu nắm được sai lầm." Lâm Lan thiện ý cảnh cáo cậu cả, tránh vui mừng mà sơ hở.
Cậu cả xem thường, nói: "Qua ba năm này, bọn họ muốn lão tử hầu hạ, lão tử cũng không thèm, ta chỉ vì muốn giữ danh tiếng kiếm tiền, ai thèm cống nạp."
Lâm Lan mỉm cười nói: "Còn có hai năm thôi, cẩn thận một chút cũng không thừa, Hoàng thượng không thể nhiều lần ra mặt những chuyện nhỏ nhặt như thế này cho chúng ta đâu."
Diệp Đức Hoài cười nói: "Cậu hiểu mà, lần này làm phiền cháu, Nguyễn gia kia tệ quá, dẫu gì cũng là quan hệ thông gia..."
Điều này có thể trách người ta sao? Con gái cậu làm loạn nhà người ta, trong lòng ai có thể thoải mái? Hơn nữa, lần này không phải là đã làm phiền Nguyễn công công giúp sao? Lâm Lan suy nghĩ hồi lâu, cân nhắc xem có nên lắm mồm hay không, cậu cả là người thông mình, chắc sẽ tự có biện pháp.
Tiễn đại cữu gia mặt mày rạng rỡ xong, Phúc An đi vào nói: "Nhị thiếu phu nhân, theo như phân phó của người, việc của Ngụy gia đã an trí ổn thỏa, Ngụy Thanh Sơn biết làm ngói và gạch, sẽ cho hắn chịu trách nhiệm sửa chữa trong trang, vợ hắn đang có bầu, để cho giúp đỡ Thái thẩm nuôi gà, vừa lúc tơ lụa Diệp Thị thu vời học đồ, sẽ cho em gái hắn đi học phường thêu..."
Lâm Lan đặt sổ sách xuống, mím môi cười cười: "Trước hết an bài như vậy, dặn cha ngươi để ý chút ít, nếu Ngụy Thanh Sơn có thể chịu được vất vả khổ cực thì ủy thác thêm trách nhiệm nặng hơn."
"Vâng!"
Phúc An khom người lĩnh mệnh.
"Đơn thuốc lần trước ta kê cho Ngọc Dung, cô ấy uống có hiệu quả không?" Lâm Lan quan tâm hỏi.
"Thuộc hạ dám cam đoan Lý phu nhân không biết chuyện Tướng quân gửi thư cho phu nhân." Triệu Trác Nghĩa trả lời.
"Vậy, phu nhân có hồi âm không?"
Triệu Trác Nghĩa lắc đầu: "Trước khi thuộc hạ rời kinh đã cố ý đi phủ Tướng quân một chuyến, phu nhân không giao thư gì cho thuộc hạ."
"Phu nhân từng gặp Lâm đại phu chăng?"
Triệu Trác Nghĩa lắc đầu: "Có lẽ là không, có điều thuộc hạ không nhất nhất đi theo Lâm đại phu, chuyện này, thuộc hạ không dám cam đoan."
Sắc mặt Lâm Trí Viễn ảm đạm, nói thầm một câu: "Thật không ra sao."
Trong lòng Triệu Trác Nghĩa kêu oan, Tướng quân đại nhân đâu có phân phó tiểu nhân theo sát Lâm đại phu! Tại sao có thể trách hắn?
Lâm Trí Viễn buồn bực phất tay một cái: "Ngươi lui xuống trước đi."
Triệu Trác Nghĩa thưa dạ, lập tức lui ra. Lâm Trí Viễn cau mày: Phu nhân có ý gì đây? Ông ấy tìm được trưởng nam trưởng nữ, nàng có gì mất hứng? Ông vốn định trông cậy phu nhân giúp đỡ một tay, ai biết nữ nhân... chính là nhỏ mọn! Chẳng lẽ chuyện này còn phải đợi chính ông ấy về kinh giải quyết? Nhưng ông ấy không đợi được.