Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá (Ver.2)

Chương 8 : Nốt nhạc thứ tám

Ngày đăng: 16:35 18/04/20


Trước hết tác giả có đôi lời muốn nói : ...



HAPPY NEW YEARS!!! Chúc mọi người một năm mới vui vẻ, hạnh phúc và đầy sức

khỏe, luôn may mắn trong công việc của mình. được nhiều lì xì trong năm

2016.



*Sàn Truyện : - Chúc Sàn Truyện một năm mới đầy may mắn, càng ngày càng có nhiều bạn tham gia viết truyện, theo dõi và ủng hộ.



*Các tác giả : - Chúc cho các bạn tác giả gần xa viết truyện càng ngày càng

hay, càng nhiều bạn đọc và càng thành công trong việc sáng tác truyện

của mình.



*Các độc giả : - Chúc cho các bạn độc giả gần xa đọc

được nhiều truyện hay, mới mẻ và hợp ý (Nhớ theo dõi truyện của mình nhe :v)



Thân : Trần Hồng Thảo (Yuhee).



-------------------



Nốt nhạc thứ tám



- Chị cười gì thế? Nghĩ tới ai rồi? – Nó đứng cạnh Tú Tuệ lúc nào chẳng ai hay biết



- Chị...ừ thì có ai đâu – Tuệ nhất thời giật mình nên lắp ba lắp bắp. – Mà sao em qua đây? Giận nhau à? – Cô hỏi



Nó phì cười đặt tay lên vai Tuệ đáp :



- Chị nói cái gì vậy? Em mà thèm giận anh ấy á? Sai lầm! Mà chị nè, chị

chưa có bạn trai mà ha, hay là em giới thiệu cho chị cái anh này này



- Ai cơ? – Tuệ tò mò



Nó chỉ tay qua Minh Tuấn, anh ấy đang “tám” với hắn kìa, Tuệ lắc đầu mỉm cười hỏi nó :



- Anh ta là ai?



- Trương Minh Tuấn, anh ấy là ân nhân cứu mạng em đấy chị, vả lại anh ấy

là con trai của Giám Đốc Trương. Anh ấy tốt lắm, lại dịu dàng, hài hước, rất hợp với chị đấy – Nó tâng bốc



- Trương Minh Tuấn..? Sao em biết chị hợp với anh ấy?



Nó đứng hình, hiện giờ đầu óc của nó đang phải hoạt động một cách gấp gáp, chất xám cũng chưa hội tụ đủ.



- Cái đó..không phải là chị hợp với ảnh, mà là ảnh hợp với chị



- Hai cái đó khác nhau à? – Tuệ năm lần bảy lượt làm khó nó



- Đương nhiên rồi – Lần này đầu óc của nó linh hoạt hơn, lập tức chặn

đường của Tú Tuệ. – Chị xem coi hai câu đó nó có giống nhau đâu, mà chị

ngộ quá. Tóm lại chị có muốn làm quen không, em may mối cho.



Tuệ

suy nghĩ chưa đầy năm giây thì nó đã kéo Minh Tuấn qua đứng trước mặt

cô, trong vài giây ngắn ngủi đó nó cũng kịp hỏi anh có bạn gái hay chưa

rồi.



- Giới thiệu với anh, đây là chị của em, Phan Tú Tuệ. Còn đây là Trương Minh Tuấn, em vừa mới nói với chị đó.



- Chào anh/chào em – Cả hai đồng thanh




- Em đi đâu mà tối thế?



Nó thọc tay vào túi áo khoác đáp :



- Thiên Vũ gọi em ra có việc, em đi trước.



Nó nói xong liền đi, một lần nữa Minh Lâm kéo tay nó lại, nó bực bội giựt tay ra hỏi :



- Anh muốn gì đây?



- Em là con gái, ra đường tối thế này nguy hiểm lắm, anh đi cùng



- Anh không cần lo, có Thiên Vũ em sẽ không bị gì đâu, dù sao em cũng biết võ, không cần anh đi cùng em.



Lần này nó không bị kéo lại nữa, để lại anh ta đứng đó nhìn theo bóng nó

khuất đi, miệng lẩm bẩm vài câu rồi quay đi. Về phía nó thì đang bực

bội, khó chịu, lảm nhảm một mình trên đường. Cơn bực bội đó nhanh chóng

được dập tắt khi nó đến nơi hắn đã hẹn, một hình trái tim xếp bằng cánh

hoa hồng và những ánh đèn lung linh lấp lánh, nó đứng nhìn bất giác mỉm

cười, nếu như có ai đó nhìn thấy nó hiện giờ chắc chắn sẽ “chết đứng”

trước nụ cười tựa thiên thần của nó. Tấm vải trước mặt nó rơi xuống, một dòng chữ “I Love You” xuất hiện trước mắt nó, hắn bước ra như một vị

hoàng tử, trên tay cầm chiếc hộp đen sang trọng tiếng tới phía nó.



- Sao đây? Anh định lấy lòng gì em hả? – Nó đùa



Anh phì cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó, nói :



- Vì muốn tặng cho em một sự bất ngờ cho nên phải mất đến bốn ngày để “thi công” đó. – Hắn kể lể



- Vậy sao? Rồi anh định làm gì tiếp theo? – Nó hỏi



Hắn cười rồi mở chiếc hộp ra, một sợi dây chuyền khắc chữ “Forever”, nó mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc rồi nhìn hắn ý hỏi “Rồi sao nữa?”, hắn cũng hiểu ý, liền quỳ xuống nói ra những câu ngọt ngào mà mấy ngày nay cất

công học thuộc.



- Tuyết Nhi, anh biết trước giờ anh là một người

lạnh lùng, chẳng để ý đến những người con gái khác nhưng em là đặc biệt. Từ khi gặp em, anh biết không phải ai cũng như ai, nhưng trên đời này

chỉ có một Lục Tuyết Nhi, chỉ có em mới có thể khiến cho anh vui vẻ,

hạnh phúc và biết được yêu là như thế nào. Có thể em sẽ nghĩ anh chỉ là

một đối tác để hủy bỏ hôn sự đó nhưng đối với anh, em chính là người anh yêu, yêu hết cuộc đời này, yêu mãi mãi, yêu từ kiếp này sang kiếp khác, yêu...



- Ý dừng lại!– Nó cắt ngang lời hắn, mỉm cười nói tiếp : - Anh yêu em như vậy em không nhận nổi đâu, như vậy lỡ em yêu anh ít thì

chẳng phải không được sao?



- Làm bạn gái anh nha? – Hắn hỏi nốt câu còn lại



Nó suy nghĩ hồi lâu khiến cho hắn tê chân, lo lắng nhìn sắc mặt nó, lỡ như không đồng ý, ôi chắc quê mất, xấu hổ muốnđộn thổ luôn.



- Em đồng ý!



Nó đáp lại làm hắn bất ngờ, đứng lên một cách nhanh chóng mặc dù đang tê

chân, hỏi nó lại một lần nữa, chắc chắn nó đồng ý rồi mới ôm chặt nó vào lòng, siết chặt vòng tay khiến nó ngợp thở.



- Thả thả..



Hắn sựt nhớ ra là mình đang mém “giết” nó, có lẽ vì vui quá cho nên mới làm vầy, nói thật chứ đây là lần đầu tiên trong đời đi cầu hôn một người

con gái mà, đương nhiên khi được nhận kết quả mong muốn thì vui không

thể tả rồi.