Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 399 : Ngoại truyện 13.2

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Ngoại truyện 13.2



Điều làm cho Đông Lôi cảm động trước Cố Duy chính là hắn đã liều lĩnh cứu mạng cô.



Đông Lôi nhớ rõ, sau buổi tối hôm sự kiện kia xảy ra, hôm sau cô phải nằm lại để kiểm tra và điều dưỡng, ngày tiếp theo cô cảm thấy mình khỏe lên nhiều liền xin xuất viện.



Từ tối hôm đó, Cố Duy không hề xuất hiện lại.



Cô vừa cố kìm nén không gọi điện thoại cho hắn, vừa thất vọng: Hắn lại không hề đến thăm cô.....



Thủ tục xuất viện đều do trợ lý làm.



Mẹ cô thì hỏi bác sĩ một số vấn đề cần chú ý khi về nhà, nhưng cô vẫn cảm thấy buồn, một mình xuống lầu trước.



Một nữ vệ sĩ đi theo.



Giữa đường, cô cảm thấy khát, muốn mua đồ uống, nhưng cô phát hiện mình không mang tiền, nữ vệ sĩ bèn xuất tiền ra trả.



Cô thẳng hướng nhà xe đi đến.



Lúc này, một chiếc xe bánh mì màu trắng phi thẳng đến chỗ cô đang đứng.



Cô cả kinh vội vàng tránh sang bên cạnh, ai ngờ kia xe lại đột nhiên dừng lại, hai người đàn ông che mặt nhảy xuống từ trên xe, khống chế cô kéo lên xe.



Cô muốn kêu cứu, miệng lại bị che.



Trong nháy mắt của xe khép lại, cô nhìn thấy Cố Duy vừa chạy theo vừa hét lớn:



“Buông cô ấy ra......”



Sau đó, cô mất đi tri giác, thân thể cô bị những người đó tiêm thuốc mê vào.



Khi tỉnh lại, cô thấy mình đang ở trong một gian phòng đen kịt, tinh thần uể oải, chắc do hiệu lực của thuốc mê chưa hết.



Trong phòng có một người đàn ông, đang nghịch bật lửa, lạch cạch lạch cạch, đằng kia có một bó đuốc châm lửa lúc sáng lúc tối, chiếu vào khuôn mặt hắn làm cho mặt hắn có một loại quỷ dị không thể tả.



Cô phát hiện hai tay hai chân mình đều bị trói, cả người ướt đẫm có thể là vừa mới bị dội một chậu nước.



Bọn họ cô tỉnh dậy.



“Tỉnh?”



Kia nam nhân nhìn thấy cô trợn mắt, ba một cái cả phòng rực sáng.



Đông Lôi rốt cục thấy rõ ràng chính mình đang ở nơi nào.



Đây là một gian phòng ngủ trang hoàng rất đẹp, mặt khác trong phòng còn có bốn người đàn ông lưng hùm vai gấu nữa, một đám khuôn mặt dữ tợn, trông không giống người tốt




Bên ngoài trời đã tối, một chiếc việt dã đột nhiên từ ngoài cửa lớn tiến vào, nhanh chóng tìm kiếm ai đó, kêu:



“Tứ thiếu, mau lên xe......”



Cố Duy đem Đông Lôi nhét vào xe, chính mình cũng theo đi lên, xe khởi động phóng đi như bay.



Lúc này, trong viện một lượng xe quân dụng Hãn Mã điên cuồng đuổi theo xe việt dã của Cố Duy.



Một viên viên đạn được tên phó lái xe Hãn Mã bắn vào xe việt dã làm cho xe chao đảo mất phương hướng xoay vài vòng rồi tông vào lan can bên đường, xe lật, Đông Lôi trong lúc thiên địa đảo lộn mà mất đi ý thức đi ở thiên.



“A......”



Trong phòng bệnh truyền ra một tiếng thét chói tai.



Đông Lôi tỉnh lại, phát hiện chính mình ở phòng bệnh, mẹ mình chăm sóc bên người, nhìn thấy cô tỉnh lại, lộ ra vui sướng:



“Cám ơn trời đất, con cuối cùng cũng tỉnh!”



Đông lôi trên trán tất cả đều là mồ hôi, ngây người một hồi lâu, sờ sờ gương mặt, đau quá, lúc này mới kêu một tiếng:



“Mẹ...... Con con con không chết......”



“Đương nhiên không chết......”



Gì cúc hoa gắt gao ôm lấy người con gái đại nạn không chết này.



“Nhưng xe bị lật...... Bọn họ tiến đến......”



Đó là hình ảnh cuối cùng cô nhìn thấy trước khi hôn mê.



“Nếu bộ đội đặc chủng không đến kịp lúc, lúc này đây con cùng Cố Duy nhất định lành ít dữ nhiều. Tốt rồi tốt rồi, bây giờ không có việc gì nữa rồi, tất cả đường dây buôn lậu thuốc phiện đều đã sa lưới, toàn bộ đều bị bắt.....”



Hà Cúc Hoa tưởng tượng nếu bộ đội đặc chủng không đến kịp lúc, hậu quả nhất định không lương, nghĩ đến mà sợ.



Đông lôi sau khi nghe đến hai chữ “Cố duy” liền nhảy dựng lên:



“Mẹ, Cố Duy đâu, Cố Duy đâu? Anh ấy đâu?”



“Hắn không có việc gì! Con chỉ bị thương ngoài da, bôi thuốc xong rồi để cảnh sát lấy lời khai......”



Vụ án bắt cóc con tin lần này bởi vì có Cố Duy tham gia làm cho mọi người kinh tâm động phách.



Giờ khắc này, Đông Lôi biết mình xem như đã an toàn, thế nhưng lòng cô vẫn có chút không xác định được...... Bởi vì Cố Duy.....



Truyện cực hay mới:,- 2.-3.-4.