Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 419 : Ngoại truyện 27.1

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Xe chạy nhanh.



Thần Huống không nói gì đến đánh vỡ trầm mặc trong xe, mà im lặng chạy xe,



Lúc còn trẻ, anh giống như một con báo mạnh mẽ phóng tới, thích tăng tốc độ, thích kích thích, bây giờ, anh làm chuyện gì, đều cầu một chữ: Vững vàng.



Lúc này, cha anh bởi vì chuyện kết hôn, mắng anh, nói:



"Con muốn chết hả."



Nhưng anh rõ ràng, bản thân muốn là cái gì?



Chẳng qua là, chuyện này làm lên, hoàn toàn chính xác ra vẻ mình có chút xấu xa.



Tiểu nhân thì tiểu nhân đi!



Anh chưa bao giờ cho rằng mình là quân tử.



Anh cảm thấy, thực chất bên trong anh, tuyệt đối là một người tiểu nhân thô lỗ. Chỉ có điều, mọi người thích làm ra vẻ, lại bị đạo đức như một gông xiềng bó buộc, có khi, vì mặt mũi, vì thân phận, ra vẻ hào phóng, thanh cao, lãnh khốc. Sau đó, đủ loại ngụy trang, anh chỉ giả vờ từ từ biến thành một người nghiêm cẩn mà cẩn thận.



Thật sự thì sao, lại có mấy người nhìn thấu con người anh?



Xe chạy nửa tiếng, rốt cuộc dừng lại.



Thần Huống quay đầu nhìn cô gái nhỏ còn đang mờ mịt.



"Lôi Lôi... Đã đến..."



Một giọng nói trầm thấp, kéo Đông Lôi từ trong suy nghĩ đau khổ ra.



Cô ngẩng đầu nhìn, bọn họ đang ở trước tiệm áo cưới, bên trong tủ kính lầu hai có chiếc áo cưới xinh đẹp đập vào mi mắt, lòng của cô, bỗng dưng vô cùng nặng nề ——



Tâm tình bây giờ, sao thích hợp để chụp ảnh?



Cô cứng ngắc quay đầu, thấy ánh mắt chồng đang nhìn mình, ánh mắt đó lộ ra một loại áp lực, cũng không biết suy nghĩ cái gì ——trải qua một màn kia, phản ứng của anh cũng quá mức bình tĩnh.



"Xuống xe đi, bọn họ đang chờ... Yên tâm, chỉ chụp mấy tấm, sẽ không gìay vò lâu đâu!"



Thần Huống khó hiểu tháo dây an toàn, trấn an cô, giống như không có đem chuyện cuả Cố Duy để trong lòng.



"Em..."



Cô hắng giọng, tâm tình rất áp lực, thử thăm dò hỏi:




"Cậu nghĩ đi, lúc cậu bốn mươi tuổi, người ta đã năm mươi bốn tuổi. Hoàn toàn chính là một ông già, còn có thể cho cậu hạnh phúc sao? Quan trọng.."



Nói đến đây lúc, cô rất tận lực giảm thấp giọng nói xuống:



"Người đàn ông này, nghe nói không được."



Hai chữ cuối cùng càng nhấn mạnh.



Đông Lôi khóc không ra tiếng, cười cũng không ngậm miệng được, này này, sao lại nói tới chuyện này rồi hả?



Cô ấy cũng không phải là bác sĩ nam chuyên khoa của anh Thần, làm sao lại nhận định người ta không được vậy nè...



Vu Hàm thấy vẻ mặt cô buồn cười, lập tức bổ sung nói rõ:



"Cậu đừng có không tin a... Vợ trước anh ta chính là một minh chứng sống đó. Nếu là quan hệ vợ chồng của bọn họ tốt, người ta làm sao có thể lại để cho Thần Huống đội nón xanh?"



Một đoạn hôn nhân thất bại, đã in dấu bẩn trên người Thần Huống không thể lau sạch.



Đông Lôi đột nhiên có chút đồng tình với Thần Huống: Một người đàn ông thành công như vậy, làm sao lại có một đoạn thất bại hôn nhân nữa nha?



Đang nghĩ ngợi...



"Nè, Lôi Lôi..."



Vu Hàm lắc lắc cánh tay của cô, vẻ mặt rất nghiêm túc:



"Chuyện rõ ràng trước mắt như vậy, chẳng lẽ cậu còn muốn gả cho một người để đi thủ tiết (*sống một mình thờ chồng chết) hả..."



Người bạn học này thật đáng yêu, ngay cả chuyện này cũng quan tâm.



Đông Lôi nghĩ: Nếu thật là có thể thủ tiết (*sống một mình thờ chồng chết), cũng không tệ, dù sao, bây giờ cô hoàn toàn không có ý ngĩ sinh lý.



Dáng vẻ không sợ hãi của cô như vậy, cũng làm cho Kim Tú nóng nảy:



"Này, cậu đừng làm bộ dáng không sao cả được không. Cũng đừng trách mình nói nhiều, rất nhiều người cũng biết trên sinh lý anh ta có vấn đề đấy. Cậu ngàn vạn đừng có ngớ ngẩn a... Ngược lại, anh ta đã có con trai, không sợ không ai tống chung (*chăm sóc người thân trước lúc lâm chung), nhưng còn cậu, cậu không có con trai hay gái, mình hỏi cậu, sao cậu có thể đặt chân tới nhà họ Thần? Nhà họ Thần là hồ sâu không lường được..."



Chu Phục Linh cũng tỏ vẻ đồng ý, mãnh liệt gật đầu:



"Cuối cùng, điểm quan trọng trong quan trọng, anh ta là anh họ Thần Thản. Thần Thản cũng đã thành người bị liệt rồi, tứ chi không thể nhúc nhích, người nhà họ Thần khẳng định hận cậu thấu xương, cậu gả đi như vậy, không khác nào dê vào miệng cọp, chắc chắn bị bọn họ ăn sống nuốt tươi... Đến lúc đó, ngay cả khóc cũng cậu cũng không có chỗ khóc..."



Tóm lại, mấy cô đều cảm thấy gả qua nhà họ Thần, là một chuyện vô cùng đáng sợ.