Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1119 : Bắc Phù Dư

Ngày đăng: 14:13 19/04/20


Dương Thần cảm nhận sâu sắc được rằng một người phụ nữ quá thông minh, thực sự là một điều không tốt lắm, đặc biệt là một người như Jane, đã khiến mình nhiều lần phải bất lực.



Là do anh bảo để cho mọi người có thể nghe hiểu, mọi người nghe rồi, cũng nói rồi, anh còn hận ai chứ.



Dương Thần rõ ràng cảm nhận được, lúc này hai người phụ nữ ngồi hai bên của mình, một người ấm áp như hoa nở, một người thì lạnh giá như băng.



Cũng may là da mặt của Dương Thần cũng đủ dày, tự rót một chén rượu trắng tự uống, giả bộ như không có chuyện gì, cười nói:



- Chẳng phải là giúp chút chuyện cỏn con sao? Cái gì mà bảo vệ với không bảo vệ chứ, anh cũng không phải là người mặc khố đỏ, dù sao người được cứu cũng là ông ngoại của Trinh Tú.



Trọng điểm của câu chuyện lập tức bị đổ dồn lên người của Park Chuan và Trinh Tú.



Nói xong, Dương Thần cười cười, nói với Lâm Nhược Khê ở bên cạnh:



- Em nói có đúng không, bà xã?



Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái, hừ lạnh nói:



- Làm sao em biết trong lòng anh nghĩ gì chứ?



Dương Thần đỏ bừng mặt, nhưng cũng đã quen, không nên nói nhiều nữa, để tránh việc bị lỡ lời.



Jane không tiếp tục nói những lời công kích đến Dương Thần nữa, mà ngoan ngoãn dùng bữa tối.



Nhưng đợi sau khi bữa tối qua đi, trước khi chia tay, Jane lại nói một cách đầy hàm ý:



- Công việc ở đây kết thúc rồi, ngày mai em sẽ trở về Anh. Bây giờ em có thể xác định được, trong lòng anh có em. Dù sao lần trước anh làm loạn, Hòa Vương Thất của gia tộc không dám giúp em sắp đặt cuộc hôn nhân, cùng lắm cả đời này em không lấy chồng, xem anh nhẫn nhịn được bao lâu, anh cứ chờ xem.



Dương Thần ngây người ra, không nói nên lời, trong lòng rối loạn.



May mà Lâm Nhược Khê không nghe thấy những lời đó, nếu không thì Dương Thần không biết nên giải thích thế nào.



Đợi đến đêm trở về nhà họ Park, sau khi Dương Thần đóng cửa lại, bảo Lâm Nhược Khê cho mượn chiếc máy tính xách tay một lúc để dùng.



Lâm Nhược Khê tức giận cầm chiếc máy tính đẩy đến trước mặt Dương Thần, quay người đi tắm, cũng không nói tiếng nào.



Biết người phụ nữ này vẫn còn đang giận, Dương Thần đành bất lực thở dài. Sau khi mở máy tính lên, bắt đầu xác nhận tài liệu mà Macedonia gửi đến.



Sau khi xem xong đống tài liệu có liên quan đến Bắc Phù Dư xong, Dương Thần liền chau mày lại.



Hóa ra Bắc Phù Dư này không chỉ là một tổ chức xã hội đen có quyền thế đơn giản như vậy, căn nguyên không ngờ có thể ngược dòng về thời đại Goryeo.
Mà kỹ thuật của tên người hầu này giống như kỹ thuật đấu vật trong quân đội, hung hãn và độc ác, đáng thương ở chỗ, tốc độ của y không sánh được vớim Jeong, và ở vào thế bất lợi.



Trong lòng Dương Thần thầm khen ngợi sự an bài của Park Chuan, bất cứ ai cũng không thể đoán được, xem ra người phụ nữm Jeong vẫn dịu dàng thường ngày không ngờ lại gánh vác nhiệm vụ vệ sĩ.



Nếu là sắp xếp vệ sĩ để bảo vệ Trinh Tú thì cũng không thể giống nhưm Jeong được. Cả ngày có thể theo sát để bảo vệ, hơn nữa dễ dàng bị kích động mà tránh đi.



Dương Thần chen vào giữa, phóng lên trước giơ tay đập một cú mạnh vào tên đàn ông kia, khiến cho y hôn mê.



m Jeong thu chân lại, kinh ngạc nhìn Dương Thần một cái, nhưng lại lạnh lùng khom người lại:



- Cảm ơn anh Dương đã trợ giúp.



Trinh Tú run bần bật ở một góc nhìn Dương Thần, chạy tới ôm cổ Dương Thần.



- Anh Dương! Cuối cùng anh cũng tới, em sợ quá…



Dù sao cũng là thời khắc sinh tử, con gái thì luôn sợ hãi.



Dương Thần sờ đầu Trinh Tú:



- Chịm Jeong của em giỏi taekwondo như vậy, em sợ cái gì nữa.



Lúc này Trinh Tú mới nhìnm Jeong đã trở lại vẻ dịu dàng như trước, ủy mị nói:



- Ông ngoại nói không sắp xếp vệ sĩ gì bên cạnh em cả. Hóa ra chịm Jeong lại là vệ sĩ.



m Jeong khom lưng nói:



- Tiểu thư Trinh Tú đừng nóng giận, lão gia cũng vì muốn tốt cho tiểu thư.



- Hì hì.



Trinh Tú tiến lên trước ôm lấym Jeong:



- Tôi không tức giận, cũng may là nhờ có chị ở bên cạnh, nếu không e rằng nếu anh Dương đến không kịp thì tôi đã…



m Jeong đang muốn nói cái gì đó, nhưng bỗng nhiên rùng mình, sốt ruột nói:



- Không được rồi, trong nhà đột nhiên có mai phục, liệu ở bệnh viện có xảy ra chuyện gì không? Lão gia đang ở bệnh viện, Kim Chul ở bên chắc sẽ không có chuyện gì chứ?