Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1156 : Anh có thể cứu em mà

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Thái Nghiên thấy Dương Thần vẫn chưa tin bèn rút một cây bút nhỏ dùng để ghi âm từ bên hông ra, đưa đến trước mặt Dương Thần, nói:



- Anh xem đi, em thực sự đến để ghi âm. Vừa rồi người của Lôi Chính Phúc nhìn thấy chúng ta, em không thể giải thích nhiều cho anh được, tránh việc họ nghi ngờ.



Dương Thần sớm đã tin cô rồi, lấy tay đẩy chiếc bút lại phía cô:



- Được rồi, anh tin em. Nhưng người phụ nữ như em cũng quá là cương quyết rồi đấy, nhất thiết em phải gánh lên mình sao? Phái một cảnh sát nữ khác đến là được rồi.



- Hì hì.



Thái Nghiên vui vẻ nói:



- Làm gián điệp, cảm giác thích thú hơn nhiều, hơn nữa những tên kia đều là dân xã hội đen, em sợ rằng Tiếu Dã sẽ bị bọn họ hại, vì vậy em mới bảo vệ anh ấy.



Tiếu Dã đứng ở phía sau, nghiêm trang nói:



- Nghiên Nghiên, tôi là đàn ông, nên bảo vệ phụ nữ các cô mới đúng chứ.



Dương Thần nghe thấy câu này liền sởn da gà, cau mày nói:



- Này, mặc dù cậu là bạn học của Nghiên Nghiên, nhưng kiểu xưng hô như vậy cũng đừng quá tùy tiện chứ. Đúng rồi, vừa rồi cậu nói gì cơ? Cậu đang theo đuổi Nghiên Nghiên. Vậy cậu đợi tôi chết đi, hay là muốn tuyên chiến với tôi?



Thái Nghiên kéo kéo vạt áo của Dương Thần:



- Ai da, anh đừng nói với anh ấy như vậy. Em bảo anh ấy đừng gọi em như vậy nữa rồi, anh ấy sẽ không làm vậy nữa đâu. Em đã từ chối anh ấy rồi.



Tiếu Dã bất động, nói:



- Anh Dương, anh vẫn chưa kết hôn với Nghiên Nghiên, nghĩa là tôi vẫn chưa thua, tôi sẽ cố gắng nỗ lực vì ước mơ của tôi.



- Ước mơ?



Dương Thần nhìn vẻ nghiêm túc của Tiếu Dã, có chút mơ hồ.



Thái Nghiên đỏ bừng mặt, dường như đã biết được điều gì đó.




Em tin, nếu như có thể bắt được Lôi Chính Phúc thì thuộc hạ dân xã hội đen của gã cũng bắt được không chừng, những tên tham quan có liên quan đến gã cũng có thể bắt được một mẻ lớn.



Dương Thần nhìn Thái Nghiên sục sôi nhiệt huyết, dở khóc dở cười:



- Em đúng là cắt người lấy của. Ngộ nhỡ những tên quan có liên quan quá nhiều thì em sẽ cực kỳ nguy hiểm, bố vợ đại nhân là tướng quân, cũng không thể tạo áp lực cho quá nhiều quan chức được.



- Chẳng phải có anh rồi sao?



Thái Nghiên nắm lấy cánh tay Dương Thần, cười nói:



- Trước kia em khẳng định là không dám, nhưng bây giờ có thiếu gia Dương Thần thân yêu của chúng ta ở đây rồi, nếu em thực sự chống đỡ không nổi thì anh có thể cứu em.



Dương Thần hoàn toàn khâm phục. Người phụ nữ này bây giờ ỷ vào việc kiểu gì mình cũng phải giúp cô ấy, nên muốn làm chính nghĩa, làm việc mà coi trời bằng vung.



- Vậy em cũng không thể từ bỏ việc tu luyện được. Hôm nay Sắc Vi đã bước đến thời kỳ Hóa Thần rồi, các em cũng nên chăm chỉ hơn đi.



- Cái gì? Chị Sắc Vi đã đến Hóa Thần Kỳ rồi sao?



Thái Nghiên giật mình há hốc miệng, ngoan ngoãn gật đầu.



Mặc dù cô thích đánh nhau, đấu nhau rất kịch liệt, nhưng đối với việc cảm ngộ cảnh giới thì thực sự không giỏi lắm, xét cho cùng thì cô cũng thích hoạt động bộ não hơn.



- Còn nữa.



Ánh mắt Dương Thần đổ dồn vào người phụ nữ này, nói:



- Sau này trước mặt anh không được hấp tấp, cũng phải ăn mặc trang điểm cho giống phụ nữ một chút, hôm nay em mặc váy trông rất xinh.



Trong lòng Thái Nghiên mừng rỡ, được người đàn ông của mình khen đầy ngọt ngào, miệng cười gật đầu, xuy xét nên đặt mua vài bộ trang phục cho phụ nữ không.



Đưa Thái Nghiên trở về nhà, thời gian cũng đã đến hai giờ sáng, Dương Thần ngẫm lại mình cũng có nhiều ngày chưa qua đêm ở nhà, nên không dây dưa nhiều với Thái Nghiên nữa, chạy về nhà ngay.



Nhưng vừa về đến nhà, Dương Thần vốn tưởng toàn bộ đèn trong nhà đều đã tắt, nhưng lại phát hiện ra, trong nhà đèn vẫn sáng.