Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 120 : Chanel
Ngày đăng: 14:01 19/04/20
- Thật thế sao?
Sắc Vi lộ vẻ hoảng hốt, cố tình hỏi:
- Lẽ nào ngài Chu Quang Niên rửa tay gác kiếm, rút lui khỏi giang hồ rồi sao?
Chu Quang Niên nhếch mép cười khằng khặc:
- Câu này có vẻ kì quá, Châu mỗ ta đây từ trước đến này chẳng làm gì cả, làm việc chắc chắn, cùng với anh em trong Đông Hưng đại nhất bang đổ mồ hôi nước mắt mới có được tập đoàn Đông Hưng ngày hôm nay, Cô Sắc Vi có lẽ đã nghe được ở đâu đó những lời nhận xét chẳng mấy khách quan rồi.
Nếu nói một kẻ mặt dày vô lại nói nó không ăn cắp cái ví tiền, thì những người xung quanh sẽ khinh rẻ nó- bởi vì nó đang nói dối, đồ không có giáo dục.
Nhưng nếu Chu Quang Niên như vậy thì ngay từ đầu đã dùng mưu mô thủ đoạn tàn độc đẫm máu để thống lĩnh các đại ca xã hội đen ở khu Đông, nói đến lí lich trích ngang, những sự tích ngày xưa đều là giả cả! Mọi người xung quanh không khinh rẻ cái mặt dày của ông ta—— Vì có thể nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, có thể xem nhưng ông ta đã chẳng cần giữ thể diện rồi!
Cuối cùng thì Sắc Vi cũng nhận ra người đại ca giàu có và đầy kì tích trong giới xã hội đen Trung Hải này là nhân vật như thế nào rồi, kẻ vô liêm sỉ thì vô địch, câu nói này quả có lý.
- Xem ra Sắc Vi đã mạo phạm tới ngài Chu rồi, ngài Chu có thể nể mặt đến khu Đông tham gia bữa tiệc nho nhỏ này, không biết có việc gì?
Sắc vi hỏi:
- Nếu không vì việc của cha con họ Chu, thì bản thân đâu cần để ý đến lời mời của Tư Đô Minh Trạch..
Tư Đô Minh Trạch đỡ lời:
- Sắc Vi à! Có lẽ con chưa biết ngài Chu đây là con một, Chu Đông Thành với con là đồng niên đó.
Sắc Vi nhíu nhíu mày:
- Thế thì có gì mà lạ?
Tư Đô Minh Trạch liếc nhìn mọi người xung quanh một vòng, rồi nói:
- Con lớn rồi không còn bé bỏng gì nữa, từ khi mẹ con mất, bố cũng không thể chăm sóc con một cách chu đáo được nữa, bố muốn tìm cho con một tấm chồng tốt, đúng lúc ngài Chu đây cũng có suy nghĩ như vậy, thế nên muốn mượn bữa tiệc này để cho hai người làm quen.
Lời của Tư Đồ Minh Trạch rất vang, không ít quan khách đều nghe thấy, cuối cùng cũng hiểu chủ đề của ngày hôm nay, nghe xong đều lộ ra vẻ bất ngờ, vẫn làm ra vẻ tán thưởng:
- Ba già rồi, thẩm mỹ có vấn đề, có lẽ nào không phát hiện ra con gái ba rất xinh đẹp sao? Vừa rồi Dương Thần đều nói xinh nè!
Con gái!?
Những người có mặt rốt cuộc cũng tỉnh lại, rất nhiều người trước kia từng nghe nói Chu Đông Thành con trai Chu Quang Niên có vấn đề về giới tính, nhưng không ngờ nó nghiêm trọng tới mức này, chưa nói đến giữa bàn dân thiên hạ hóa trang thành nữ giới, tự xưng là “con gái”, trong sự đan xen của nhiều ánh mắt, có khen ngợi, có kịch vui, có khinh bỉ.
Chu Quang Niên tức tới độ mặt đỏ bừng, môi mấp máy không nói lên lời.
Chu Đông Thành lại chẳng thèm để ý, vui vẻ hỏi Dương Thần:
- Dương Thần, anh nói em đẹp hay cái cô Sắc Vi đang trong vòng tay anh đẹp?
Dường Thần đã bị choáng ngợp từ trong ra ngoài, như đã miễn dịch không vấn đề gì, nghĩ kĩ một chút rồi mỉm cười nói:
- Nói thật, chỉ xét về diện mạo bên ngoài, hình như em có phần đẹp hơn.
Vừa dứt lời, Dương Thần liền cảm giác phía dưới eo bị Sắc Vi véo một cái rõ đau. Rõ ràng là cô không vui, Dương Thần cũng chẳng biết làm thế nào, cái tên Chu Đông Thành này giả gái, ngoại trừ ngực và mông là có phần lép vế, còn lại rõ ràng là đẹp không thua gì các mỹ nữ, rõ ràng là một “con hồ ly” đầy quyến rũ mà.
- Em tự đặt tên mình là Chanel, em hi vọng sau này anh sẽ gọi em là Chanel
Chu Đông Thành chớp chớp mắt nhìn Dương Thần.
- Chanel? Đây chẳng phải là một thương hiệu nổi tiếng sao?
- Nhưng nó tôn vinh sắc đẹp của phái nữ, nên em cũng phải lấy tên đó.
Chu Thành Thành thật thà đáp.
Lúc này mặt mũi Tư Đồ Minh Trạch đã tối sầm lại, nhưng vẫn cười gượng nói:
- Chu thiếu gia à, đừng giỡn nữa, hôm nay có mặt ở đây là để bàn chuyện hôn sự của cậu và con gái tôi.
Chu Đông Thành nhăn mặt:
- Chú à, cháu đã bảo cháu tên Chanel, lẽ nào tai chú bị điếc sao, hơn nữa, chú không biết là Hoa Hạ không cho phép con gái được kết hôn với con gái sao?