Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1314 : Quỷ mị

Ngày đăng: 14:16 19/04/20


Mặt rỗ đắc ý liếc Lâm Nhược Khê một cái, lại một lần nói:



- Bé mập, chú cho cháu một cơ hội cuối cùng, nói ra công pháp cháu luyện, nếu không nói, chú liền nổ súng giết chết mẹ cháu…



Nói xong, khẩu súng lại gần thêm vào trán Lâm Nhược Khê, nòng súng lạnh như băng thậm chí đã dí sát trên da dẻ mềm mại của cô.



Thể xác Lâm Nhược Khê dù sao cũng không được như Dương Thần, tu vi Hậu thiên cũng không cách nào chống lại viên đạn.



Lam Lam tuy còn nhỏ, nhưng cũng đủ để biết rất nhiều đạo lý. Đứa bé rất rõ ràng, nếu như vướng mắc cuối cùng kia bị khấu trừ, thì mẹ mình sẽ phải chết tại chỗ!



Lâm Nhược Khê thấy con gái muốn mở miệng thì lập tức hô:



- Lam Lam không được nói, bọn họ không dám giết mẹ, đừng…



Bằng



Tiếng súng vang lên khiến lời nói của Lâm Nhược Khê thành im bặt!



Mặt rỗ nháy mắt bắn ra một viên đạn, sau đó lại đưa họng súng còn bốc khói ngắm vào Lâm Nhược Khê.



- Cô Lâm, cô đừng nghĩ mình cái gì cũng biết, tôi và các anh em của tôi, trong súng đầy đạn.



Mặt rỗ âm trầm nói.



Lam Lam cũng vì tiếng vang này mà hoàn toàn bị dọa, thân mình nho nhỏ không ngừng phát run, cắn chặt môi, phát ra âm thanh nức nở ‘hu…. hu….”



- Bé mập, nếu cháu vẫn không mở miệng, phát súng tiếp theo, mẹ cháu sẽ chết ngay trước mặt cháu…



Mặt rỗ nghiêm mặt nói.



Lâm Nhược Khê hung hăng nghiến răng, lớn tiếng nói:



- Lam Lam! Tuyệt đối không được nói ra! Nếu không mẹ sẽ không cần con nữa!



Nhất thời, Lam Lam vừa muốn mở cái miệng nhỏ liền đóp lại, tràn đầy ai oán nhìn Lâm Nhược Khê, sợ hãi cô thật sự không cần mình, nói:



- Lam Lam không biết…



- Mẹ nó… tìm chết…



Mặt rỗ bỗng nhiên phát cáu, xông lên tát cái tát thật mạnh vào khuôn mặt bầu bĩnh của Lam Lam!



Bởi vì biết cô gái nhỏ này nhanh nhẹn dũng mãnh, mặt rỗ căn bản không khách khí, mười phần nội lực đỉnh cao Hậu thiên, toàn bộ sử dụng!



Lam Lam bị điểm huyệt, vô lực phản kháng, bị đánh bay về sau hơn mười thước, trượt mạnh trên mặt đất!



- Đừng!!



Lâm Nhược Khê đau đớn hô lên, thiếu chút nữa hôn mê bất tình!
Giờ khắc này, trong mắt cô, sinh mệnh trước mắt dường như đã không còn tồn tại…



- Các người… đều đáng chết…



Yết hầu Lâm Nhược Khêrung lên, âm thanh thật nhỏ phát ra hơi có vẻ khàn khàn, lại khiến mỗi tên đại hán rùng mình một cái!



- Dọa… dọa ai chứ! Hư trương thanh…



Không đợt mặt rỗ nói xong, Lâm Nhược Khê động rồi!



Hai nắm tay cô căn bản trái với độ cong theo quy luật tự nhiên, sau một trận vặn vẹo hình thành trùy quyền, đánh về phía sau đầu, hai gót chân cuốn lấy cẳng chân của hai đại hán bên cạnh!



- Áaaa



Bụng hai gã đại hán bị quyền đánh trúng, mục tiêu bị trúng lại là phần yếu hại, cho dù có nội lực chống cự cũng vẫn thống khổ khó nhịn!



Trong nháy mắt, Lâm Nhược Khê dựa vào phía sau ghế ngồi, hai tay bắt được ót hai gã đại hán, đánh vào chính giữa!



Bằng!



Sau một tiếng va chạm, hai gã đại hán thất điên bát đảo, não mãnh liệt chấn động làm cho bọn họ hoàn toàn mất đi năng lực hành động!



Hai tay cô căn bản không dừng lại, đồng thời nhảy xuống, từ trong tay đại hán đoạt hai khẩu súng lục màu đen, chốt bảo hiểm đồng thời được mở ra, nhắm chuẩn về phía hai đại hán trước mặt, ‘bằng bằng’ hai tiếng súng vang lên!



Hai gã đại hán còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ trúng vào mi tâm, viên đạn xuyên qua đầu, mất mạng ngay tại chỗ!



Kỹ thuật bắn súng này vô cùng kỳ diệu, căn bản không cần dùng ánh mắt xem, có thể trực tiếp trúng mục tiêu!



Mà tất cả điều này, cơ hồ chính là có thể hoàn thành trong một giây!



Khi đám người mặt rỗ ý thức được tình hình không ổn, thân ảnh Lâm Nhược Khê đã giống như ánh sáng tùy ý bay múa xuyên qua, bóng dáng mang theo vũ bước tao nhã mà quỷ mị, từ chỗ ngồi trượt về phía đại hán ở gần!



Hai khẩu súng lục cũng không tiếp tục được sử dụng mà bị ném mạnh, trực tiếp đập vào cổ tay hai đại hán đang định giơ súng lên!



Tất cả động tác này, không có chút dây dưa nào, giống như tử thần gần kề, kỹ xảo chiến đấu vận dụng tới xuất thần nhập hóa, toàn bộ đều trong khống chế!



Lúc mấy tên đại hán kia cảm nhận được thì Lâm Nhược Khê trong nháy mắt đã ở bên cạnh, một chân dùng mười phần nội lực quét ngang, trong lúc muốn đụng tới Lâm Nhược Khê, cô đã theo phương hướng chân đá xoay tròn một vòng cực nhanh!



Hai tay Lâm Nhược Khê mượn thế nắm lấy chân sau, lại là một cú ném nhanh, ném bay đại hán này về phía đại hán đang muốn lao tới!



Hai gã đại hán cùng nhau đánh vào, mà bước chân Lâm Nhược Khê lại yểm trợ, từ bên hông đại hán rút ra một chủy thủ quân dụng sắc nhọn!



Hàn quang hiện ra, cánh tay Lâm Nhược Khê nhẹ nhàng xẹt qua một đường vòng cung, cổ họng hai gã đại hán đều bị rạch ra một đường máu!



Hai gã đại hán gần như chưa chú ý tới cổ họng mình đã bị cắt đứt, khả năng sống cũng đã bị chặt đứt!



Giống như nghệ thuật, thủ pháp giết người lại không hề sơ hở, tự nhiên giống như hô hấp của người phụ nữ, điều này làm cho bảy tám gã đại hán hung tàn còn lại đều như rơi vào hầm băng!