Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1536 : Nữ nhân tạo kinh hi

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Đến lúc này, Tiêu Chỉ Tình, vú Vương, và Tố Tâm cuối cùng

cũng thôi không khóc nữa, cùng nhau ngồi xuống xung quanh chiếc bàn trà.



Vú Vương và Tố Tâm muốn nói lời cảm ơn với Dương Thần, nhưng

hắn gạt đi, cảm thấy chuyện này rất bình thường.



Sau khi ngồi xuống,Dương Thần vuốt ve Lam Lam, dò hỏi:



- Mấy người sắc Vi,

Nghiên Nhi, Trinh Tú đâu rồi?



- Chị em họ đều đã

ra một khu đảo nằm cách khá xa chỗ này, dù sao thỉnh thoảng cũng phải luận bàn võ

công, không tiện ở đây, cũng không cần lo lắng đả thương người vô tội.



Lưu Minh Ngọc nói.



Dương Thần sửng sốt:



- Nghiên Nhi và

Trinh Tú cũng đi sao? Tu vi của các cô ấy không phải đã...



- Đột phá rồi...



Đường Uyển có vài phần cảm khái nói:



- Sau khi anh đi

không bao lâu, Nghiên Nghiên đã đột phá, bây giờ đã là Hóa Thần sơ kỳ. Cũng

không biết có chuyện gì xảy ra, mà An Tâm tự nhiên khi luyện công trong đêm đã

xảy ra điều phi thường, kết quả là cả cô ấy cũng đã có bước đột phá.



- Còn về Trinh Tú

thì rất đáng khâm phục, hình như ngộ tính của cô ấy rất cao, mặc dù tu luyện

sau cả Nghiên Nghiên nhưng bây giờ cô ấy cũng đã tiến vào Hóa Thần sơ kì



Dương Thần không nói lời nào, lại có chút lo lắng, không biết

Thái Nghiên và Trinh



Tú ngộ được cái gì, nhưng dù sao cũng là chuyện tốt.



Việc Trinh Tú đột phá khiến cho hắn không khỏi có chút giật

mình, cô gái nhỏ này đã tu luyện tới Hóa Thần, mặc dù trong thời gian rất ngắn!



Mặc dù là do có đan dược hỗ trợ, tiến đến Tiên Thiên đại

viên mãn rất nhanh, nhưng cảm ngộ được lại là một việc khó khăn.



Việc này rất khó nói, dù sao Trinh Tú cũng có nhiều kinh

nghiệm so với các cô gái cùng trang lứa, trải qua rất nhiều nguy hiểm, đối với

chuyện thế gian đã có rất nhiều cảm xúc đặc biệt.



Tính đến hôm nay, trong số các cô gái của mình, cũng chi còn

lại Lâm Nhược Khê, Đường Uyển, Mạc Thiện Ni, Lưu Minh Ngọc và Lý Tinh Tinh đang

ở Yến Kinh là chưa



đột phá được đến Hóa Thần, Tiêu Chi Tình không thể tu luyện

nên không tính.



- Các em xem đấy, mấy

cô ấy đều đã đột phá, không cảm thấy nóng lòng sao?



Dương Thần trêu ghẹo nói.



Lưu Minh Ngọc điềm nhiên cười nói:


biết ư?



Thái Nghiên chi chi Tố Tâm nói:



- Dì Tố Tâm cho em

biết cái này có thể là một loại dị hỏa gọi là ‘ Tâm Hỏa’



Tâm hoả?



Dương Thần nhìn về phía Tố Tâm, Tố Tâm giải thích cho Dương

Thần.



Tâm hỏa này, chính là một loại Dị Hỏa, do tâm sinh ra, thường

xuất hiện trên người những tu sĩ tính cách nóng nảy, nhưng bởi vì tu sĩ tính

khí khá nóng nảy, thông thường không có cách nào tình tâm tu luyện, cho nên

cũng ít khi xuất hiện.



Hơn nữa, chi có tính khí nóng nảy không thôi thì cũng không

được, nhất định còn phải có một viên Băng Tâm linh lung, để có thể tỉnh táo khống

chế tính tình của bản thân.



Thái Nghiên có cả hai điểm này, dù sao cũng đã từng là cục

trướng cục cảnh sát, tính cách cũng không hiền hòa cho lắm, lại tu luyện công

pháp của Dương Thần, đúng là ma xui quỷ khiến ngộ ra được Tâm Hỏa.



Chi là, Tâm hỏa dựa vào sự ngộ tính của Dị hỏa, không có bí

quyết gì, thủ đoạn tấn công đều do chính tu sĩ ngộ ra, đấy chính là điều khó

khăn nhất.



Dương Thần bảo Thái Nghiên thử lấy Tâm Hỏa công kích mình,

phát hiện ra chỗ tốt tâm hỏa này, không phải sẽ thiêu đốt hay gì gì, mà làm cho

tâm thần rối loạn, sinh ra sự luống cuống bất an.



Cũng có thể nói, đây là một loại Dị hỏa mang tính quấy nhiễu,

đương nhiên là do tu vi của Dương Thần rất cao, nếu cùng đẳng cấp với Thái

Nghiên, sợ rằng bị trúng chiêu thì tình thần sẽ tán loạn.



Trinh Tú cũng không lĩnh ngộ được cái gì đặc biệt, chi là từ

Thiên Tiên mà tiến lên Hóa Thần kỳ, kì thật cũng là bình thường, nhưng cô lại

bĩu môi, cảm thấy không cam lòng.



Lại nói Thái Nghiên và Jane khi tiến lên Hóa Thần Kỳ một người

ngộ ra Dị Hỏa, một người ngộ ra lĩnh vực, giống như sắc Vi và Thái Ngưng đều có

‘Đạo’đặc thù, Trinh Tú nhìn lại mình, chi là chuyển hóa chân nguyên thông thường,

nên cô khó tránh khỏi sự khó chịu.



Dương Thần xem vẻ mặt cô như vậy cười cười, rút ra từ trong

nhẫn không gian một đôi song đao tình xảo, đưa tới trước mặt cô.



- Được rồi, cô bé

ngốc, cái này cho em, pháp bảo song đao này là trung thượng phẩm đấy, xem ra rất

thích hợp với tính cách của em.



Dương Thần nói.



Không chi có Trinh Tú, các cô gái khác đều lộ ra ánh mắt

khác thường.



Tính cả hai chuôi thì mỗi cái không dài quá một thước, một

cái thân đao dày, lộ ra hoa văn màu sắc như dây liễu, còn khắc hai chữ “ Mạn

Châu”, một cái khác thì thân lại mỏng hơn, hoa văn giống như đóa hoa hé mờ, khắc

hai chữ “Sa Hoa”.