Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1554 : Hồng Hoang cảnh

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Đã đáp ứng, Mông Đạo Chương cũng không dây dưa, nói đi là đi.



Dương Thần âm thầm truyền tin cho Bát Nhã để cô tiếp tục khống chế Mông gia ở thế tục và nhờ cô chuyển tin cho Lâm Nhược Khê việc mình đi Hồng Hoang môn. Bát Nhã lo lắng, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp tục chấp

hành nhiệm vụ.



Chớp mắt, núi cao vạn trượng. Dãy Thiên Sơn quanh năm tuyết phủ.



Có Dương Thần ở đây, đám người Mông Đạo Chương có điểm sợ hãi, rụt rè; dọc đường cũng không lộ ra tí âm thanh.



Tới một chỗ trong dãy núi nhìn như không có gì lạ, Mông Đạo Chương lấy

ra một lệnh bài một mặt màu đen được khắc phù văn màu vàng kim; thúc dục chân nguyên, lệnh bài bay lên giữa trời phù văn chiếu rọi ra một đạo

sánh sáng lớn màu vàng nhạt.



Sau đó, một cánh cửa không gian mở ra.



Trên bầu trời, xuyên thấu qua cánh cửa có thể nhìn thấy thấp thoáng bên trong là một khu vực sa mạc hoang vu.



- Mời Dương công tử vào.



Lúc này, lòng Mông Đạo Chương cảm thấy yên ổn một chút, có thể do đã đi vào địa bàn nhà mình nên có lòng tin.



Dương Thần vọt người tiến vào trong Hồng

Hoang cảnh, những người khác lục đục tiến vào, sau khi vào trong, cánh

cửa phía sau cũng đóng lại.



Dương Thần chau mày, ở Hồng Hoang cảnh, mật độ linh khí chỉ nồng đậm hơn so với bên ngoài một chút nhưng không thể so sánh với Huyễn cảnh, hơn nữa, phóng tầm mắt ra phần lớn là đụn cát sa mạc, thực vật thưa thớt, cát bay đá lăn điều kiện khắc

nghiệt.



So với Hồng Mông và chỗ ở của gia tộc ẩn thế, trời

xanh nước biếc, chim hót líu lo nơi đây giống như nơi đi đày của phạm

nhân.



Mông Đạo Chương dẫn đầu hạ xuống, Dương Thần theo đoàn người đi về phía bắc sa mạc.



- Nơi này là phía ngoài, mênh mông sa mạc, nguồn nước khan hiếm, tài

nguyên thiếu thốn, Ma môn và Yêu môn chúng tôi đại đa số một đời đều

sống ở vùng đất trung tâm hồ Đại Hoang.



- Nơi đó là chỗ có

nguồn nước lớn nhất, chia làm ba con sông, chỉ dọc theo hai bên bờ sông

mới có mảnh đất thích hợp tu luyện; cây cối sinh sôi.



Mông Đạo Chương giới thiệu qua.



Dương Thần tò mò hỏi:



- Các người đã có ai tới Huyễn cảnh chưa?



Mấy người Mông Đạo Chương sửng sốt, lắc đầu.




Đi vào phòng hội nghị lớn, Dương Thần phát hiện có trên trăm ánh mắt nhìn vào người mình.



Đây là một cái sân hình tròn rất lớn, ước chừng bảy tám trăm mét vuông; xung quanh bốn phía là các đài cao một tầng, những người ngồi trên đó

nhìn xuống dưới rất trang nghiêm.



Trên đài cao, đa số người mặc áo bào đen, nhưng cũng có không ít những người mặc trường bào màu khác ngồi xung quanh.



Nhất là một đài cao trước mặt bắt mắt nhất, có một dãy hơn mười vị Nhược Thủy sơ kỳ ngồi ở đó.



Mà trung tâm là một người đàn ông, đầu để tóc ngắn màu đen, khuôn mặt

anh tuấn, dáng người khôi ngô, khoác một tấm áo choàng màu tím có hoa

văn màu bạch kim trông rất đặc biệt.



Dương Thần nhíu mày,

trước khi vào đã phát hiện có rất nhiều cao thủ bên trong, ít nhất có

mười lăm tên Nhược Thủy sơ kỳ trở lên mà người đàn ông mặc áo tím kia có tu vi ít nhất là Thái Thanh Thần Lôi kiếp.



Cũng may, Dương

Thần cũng không phát hiện ra ai khác có tu vi cao như thế nếu không mình tới đây sợ sẽ gặp phải nguy hiểm rồi.



- Bẩm báo tộc trưởng,

người này là Dương Thần, Linh bảo của tộc ta nằm trên tay hắn. Hắn nói

có chuyện quan trọng cần gặp môn chủ cho nên… Tôi dẫn hắn tới.



Mông Đạo Chương cung kính báo cáo.



Người đàn ông mặc áo bào tím gật đầu, nở nụ cười tao nhã:



- Đạo Chương trưởng lão vất vả rồi, mời về vị trí.



Mông Đạo Chương thấy không có ý trách phạt liền phi thân bay về chỗ của mình.



- Tôi tên Mông Tử Kha là đương nhiệm tộc trưởng Mông gia cũng là môn chủ Ma môn trong Hồng Hoang cảnh.



Mông Tử Kha cười dài giới thiệu bản thân với Dương Thần.



Dương Thần khá ngạc nhiên, tính tình tộc trưởng Mông gia thật tốt, thản nhiên nói:



- Tử Kha môn chủ, tôi là ai thì mọi người cũng biết rõ, không giới thiệu nhiều, hôm nay tới đây chủ yếu là…



Không đợi Dương Thần nói hết, một âm thanh bạo lực đã cắt ngang lời hắn.



- Ác tặc! Tục danh tộc trưởng mày cũng dám gọi thẳng hả? Còn không mang Linh bảo giao ra đây.



Một nam tu sĩ trung niên khôi ngô, râu cá trê, từ hàng ghế dài bật dậy chỉ thẳng vào mặt Dương Thần quát.



(1) Cung điện Potala