Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1625 : Thật là anh

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Thái Thanh sơ kỳ?



Dương Thần liếc mắt nhận ra Từ Thiếu Cung đã

tấn thăng tới cảnh giới Thái Thanh, tuy không biết xảy ra lúc nào, nhưng từ lần đầu gặp gã tới giờ mới qua bao lâu, người này đúng là kỳ tài số

một.



Sức chiến đấu của kiếm tu vượt xa các loại tu sĩ khác, cho

nên, dù Từ Thiếu Cung có tu vi Thái Thanh sơ kỳ nhưng chỉ sợ không yếu

hơn Lạc Thiên Thu bao nhiêu.



- Từ Thiếu Cung, lúc trước cậu đi đâu? Cậu trốn tránh lúc gia tộc gặp nạn?



Một gã Thái thượng trướng lão Tiêu gia phẫn nộ hỏi.



Từ gia là gia tộc phụ thuộc Tiêu gia, Từ Thiếu Cung biến mất không rõ tung tích khi



Tiêu gia gặp nguy cơ sống còn, điều này khiến người Tiêu gia cực kỳ bất mãn.



Con mắt Từ Thiếu Cung lạnh lẽo đảo qua, như một thanh kiếm sắc bén đâm vào

mắt vị trướng lão kia, khiến vị trướng lão đó run rẩy toàn thân.



- Hừ, tôi còn chưa hỏi các người! Tôi chi tim một nơi yên tĩnh lặng lẽ độ một lần Cửu Thiên Thần Lôi Kiếp, tại sao vừa trở lại Huyễn cảnh, trên

trăm người Từ gia chúng ta thì đã chết hơn phân nửa?



Vị trướng lão kia lo lắng không biết làm sao, nói:



- Cậu nói gì vậy? Chỉ Từ gia gặp nạn sao? Toàn bộ Huyễn cảnh đều bị ba gã Chủ thần tàn sát, tam đại gia tộc tổn thương thảm trọng, Hồng Mông tổn

thất hơn tám phần tu sĩ, cậu nghĩ chúng tôi không đau lòng sao?



Từ Thiếu Cung cười lạnh nói:



- Đúng là đủ nghiêm trọng, chỉ chú ý lo chạy lấy thân mình, cũng không

chịu nhìn đằng sau tôi, có nhiều tu sĩ tu vi thấp như vậy bị bỏ lại

trong Huyễn cảnh. May cho họ, là dọc đường tôi tập trung họ lại, lại có

người báo cho tôi biết các người có khả năng trốn tới hướng này, tóm

lại, tôi muốn các người chết hết đi.



Nói xong, Từ Thiếu Cung không chú ý đám người Tiêu gia cùng trướng lão Huyễn cảnh tức sùi bọt mép, ánh mắt nhìn qua Dương Thần.



Cuối cùng, Từ Thiếu Cung cảm thấy hoang đường, cười lớn:



- Cái tên chết bầm, khiến tôi tức chết mà? vốn nghĩ sau khi bế quan kết

thúc có thể cùng anh đánh một trận đàng hoàng, nhưng thực lực của anh

bây giờ cao tới nỗi tôi không đủ sờ nổi gót chân.



Dương Thần đối với gã Kiếm tu cao ngạo này cũng không ghét, cười nhạt:


bé kia, chỉ đến khi Lạc cô nương nói về thân thế của mình thì tất cả đã

rõ ràng.



Nghe thấy vậy, Đường Lộ Di mừng như điên, bà tin Dương Thần không nói lung tung, cô gái trước mắt chính là con gái mình!



Lạc Thiên Thu nhất thời mờ mịt, trong đầu hiện lên tình cảnh sớm tối nhiều

năm về trước, từng vui vẻ và bi thương, hiện lên quyền thế gia tộc lúc

lên lúc xuống, cho tới khi chi còn hai bàn tay trắng lưu vong hải

ngoại...



Nhìn mẹ con gặp lại, ông ta cảm thấy nhiều việc thật buồn cười, ông ta cảm thấy mình có một sự giải thoát...



Lạc Thiên Thu đắng chát, cười tự giễu, đặt tay lên lưng Đường Lộ Di:



- Lộ nhi... Anh xin lỗi em...



Đường Lộ Di ôm thật chặt Lạc Tiểu Tiểu, cũng không biết có nghe thấy không, chi không ngừng khóc.



Lạc Tiểu Tiểu ngơ ngác bị ôm chặt, trong miệng không biết nói cái gì, tựa

như biến hóa đột ngột, không biết tiếp nhận làm sao mẹ một đột nhiên

xuất hiện.



Một đám người trong Huyễn cảnh cảm khái, thổn thức, chẳng ngờ, Lạc Thiên Thu lại có giây phút ôn nhu như thế.



Phụ nữ rất mẫn cảm, như Thái Ngưng biết sư phụ đau khổ như vậy, không đành lòng, một mình yên lặng rơi nước mắt.



Có lẽ tình cảm dịu dàng khiến Dương Thần mềm lòng, kệ những tu sĩ này, họ

muốn ở thì ở, chi cần không ảnh hưởng tới cuộc sống của hắn và người nhà là được.



Mà từ một số ít các trướng lão Hồng Mông, Từ Thiếu Cũng biết được số lượng tu sĩ trong Huyễn cảnh bị hao tổn nặng nề, nhưng

cũng không ít tu sĩ tránh thoát khỏi một kiếp, nhưng nhất thời bị phân

tán, rời khỏi Huyễn cảnh cũng không biết đi đâu, loạn thành một đoàn.



Nhưng rõ ràng, Huyễn cảnh không thể trở về, đặc biệt là Huyền Thiên đảo của Hồng Mông.



Hỏa Thần trăm phương ngàn kế, luân hồi trở thành cao tăng Hoa Hạ, một đường đi lên, trở thành một trong Tứ đại trướng lão Huyền Thiên đảo Viêm Vân

pháp sư, khẳng định không chi một đòn tấn công chớp nhoáng như vậy, hơn

phân nửa là muốn tiếp cận đối



phó Thập Nhị Đô Thiên Thần Ma đại trận giải cứu Zeus.



Đám Dương Thần cũng hiểu vì sao Viêm Vân pháp sư từ trước tới nay “Từ bi vi hoài”, rất ít khi xuất thủ, rất có khả năng là ông ta không muốn lộ ra

thực lực chân chính; không dễ dàng ra tay vậy càng khó phát hiện ra thần cách.



Cũng tương tự, Ninh Nhược Trúc có tu vi cao thâm nhưng cũng

rất ít khi ra tay phân nửa vì sợ lộ ra chân tướng, dù sao cần phòng ngừa vạn nhất tránh kiếm củi ba năm thiêu một giờ.