Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 362 : Bí mật quân sự
Ngày đăng: 14:04 19/04/20
Không chỉ có Quách Tuyết Hoa, mà tất cả những người khác đang ở đây cũng không thể nào hiểu được, ngữ điệu đầy sự xúc động của Dương Thần là vì cái gì. Chính là thế này sao? Đây là yêu cầu sao?
Quách Tuyết Hoa ngây người, lúng túng một lúc lâu, nhìn Dương Thần với ánh mắt nhiều cảm xúc hỗn tạp, im lặng gật đầu.
- Tôi đồng ý với anh.
Quách Tuyết Hoa nói một cách trịnh trọng, cũng không hỏi lý do tại sao.
Dương Thần cũng không nói thêm điều gì, đi qua Quách Tuyết Hoa, nói với Lâm Nhược Khê:
- Bà xã, anh đi làm xong việc này rồi sẽ trở về ăn cơm liền. Em vào trước đi.
Lâm Nhược Khê gật gật đầu:
- Em biết rồi.
Dương Thần cũng không quan tâm đến người khác, đi đến chiếc xe Infiniti xe có rèm che của Quách Tuyết Hoa.
Lâm Nhược Khê quay đầu nhìn bóng dáng của Dương Thần. Làn gió lạnh lẽo thổi trong đêm hiu quạnh.
Quách Tuyết Hoa đứng ngây một lúc lâu ở trước cửa với những suy nghĩ mông lung khó có thể hiểu rõ, nhưng Dương Thần đã ngồi vào trong xe, Quách Tuyết Hoa liền vội vàng chào tạm biệt với đám người Lâm Nhược Khê, dẫn theo Tiểu Văn Tiểu Lỵ lập tức trở lại xe.
Suốt quãng đường đi đến đại viện quân khu nhà họ Thái, Dương Thần ngồi cạnh Quách Tuyết Hoa nhưng không nói một tiếng nào, nhắm mắt suy nghĩ một điều gì đó.
Trong lòng Quách Tuyết Hoa rất xúc động, khi biết con trai của mình sẽ được cứu, thỉnh thoảng lại quay ra nhìn Dương Thần, luôn cảm thấy có gì đó rất đặc biệt, nhưng cụ thể đó là cảm giác gì lại không hiểu rõ.
Khi đến đại viện của nhà họ Thái, cảnh vệ ở bên ngoài được sắp xếp nhiều lớp, đương nhiên số cảnh vệ bên trong được phân công bảo vệ Dương Liệt mà còn bảo vệ không ít nhân vật quan trọng ở bên trong.
Cùng với sự chỉ đạo của người phụ trách trong nhà họ Thái, Dương Thần và Quách Tuyết Hoa cùng đi sâu vào trong đại viện, nơi Dương Liệt đang nằm. Không ít quân lính được trang bị vũ trang với vẻ mặt lạnh lùng đứng ở mỗi góc tối. Toàn bộ khu vực này,nếu như người bình thường đi vào thì ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Dương Thần đi một cách bình thản trên hành lang dài dằng dặc, dọc đường vẫn không nói với Quách Tuyết Hoa nửa lời, cũng không hỏi tình hình hiện tại như thế nào.
Vừa bước đến cửa phòng Dương Liệt, vài người trong phòng liền nhìn Dương Thần đang đứng ở cửa.
Trong phòng, ngoài Thái Vân Thành, Thái Ngưng, sư phụ của Dương Liệt - Ngọc Ki Tử ra thì Dương Tiệp Dư cũng đang đứng cạnh giường bệnh của Dương Liệt.
Dương Tiệp Dư biết cháu trai của mình bị Dương Thần đánh trọng thương, thì vừa tức vừa thương. Bà biết dựa vào tính cách của Dương Thần thì chắc chắn Dương Liệt đã làm sai việc gì đó trước mới gặp nạn như vậy. Nhưng nghĩ đến việc những người thân lại ra tay với nhau, Dương Tiệp Dư cảm thấy rất tức giận.
Tuy nhiên lại không thể làm trái với ý của người anh cả Dương Phá Quân, đành giữ im lặng, không nói gì, lẳng lặng nhìn xung quanh.
Nghĩ đến việc người này mang mẫu kiểm tra AND đến cho Dương Công Minh, để cho mình phải chịu lời giáo huấn của bố, Dương Phá Quân biểu hiện sắc mặt không có gì là tốt đẹp với Lâm Chí Quốc.
Hiển nhiên, Dương Phá Quân thấy ý đồ của Lâm Chí Quốc tuyệt đối không đơn giản, phải có một kế hoạch chu đáo rồi mới đúng, nên ông cẩn thận đề phòng.
Nhà họ Lâm ở Yến Kinh không được coi là gia tộc có quyền lực cao hơn nhà họ Dương, cũng không chịu đứng sau, không muốn bị khinh thường, đặc biệt Dương Công Minh còn khiến ông ngàn vạn lần không được xem thường Thiếu tướng quân hàm - Lâm Chí Linh, đương nhiên sau lưng người này còn có một thế lực khác che giấu.
Ít nhất, Dương Liệt và Ngọc Ki Tử xuống núi để tham gia nhiệm vụ với quốc gia, điều này đều do Lâm Chí Quốc đã trù tính từ trước.
Dương Phá Quân đột nhiên nhớ đến việc mình đã kiểm tra cả đêm về việc có liên quan đến Dương Thần hơn 20 năm về trước.
Dựa vào tư liệu và phương pháp của quân đội. Không ngờ rất nhiều hồ sơ của Dương Thần đều bị trực tiếp khóa lại làm hồ sơ mật. Chỉ có nhân viên an ninh cấp cao nhất của Cục an ninh quốc gia mới có thể xem. Còn về những thứ có thể biết được thì lại không biết đâu là thật đâu là giả, một chút cũng không dùng được.
Tuy rằng Dương Phá Quân chỉ phụ trách những việc ở trong quân đội, nhưng ông cũng biết Hoa Hạ có một tổ chức bí mật, tên là Viêm Hoàng Thiết Lữ. Nhưng lại không được công khai, tranh chấp quyền lực, không được người khác coi trọng.
Dương Phá Quân càng nghĩ, những tài liệu đó của Dương Thần, chỉ có thể được Sở ban ngành bảo quản. Chỉ có tài liệu về Viêm Hoàng Thiết Lữ mới cần được bảo vệ, ngay cả ông, đường đường là Tư lệnh quân khu cũng không thể xem.
Như vậy có thể thấy quan hệ của Dương Thần và nhà họ Dương. Lâm Chí Quốc là người phụ trách chính thức của Viêm Hoàng Thiết Lữ? Khả năng đó xảy ra sẽ khiến lão gia Dương Công Minh phải cư xử cẩn thận với ông.
Nghĩ đến đây, Dương Phá Quân không biết cố ý hay vô tình mà cùng với Lâm Chí Quốc đi vào bên trong, vừa đi vừa hỏi:
- Lâm tướng quân, ông quen Dương Thần?
Lâm Chí Quốc sớm biết Dương Phá Quân sẽ hỏi như vậy:
- Quen, đã từng hai lần hợp tác với nhau.
- Quá khứ của hắn, dường như có không ít điểm đặc biệt.
Dương Phá Quân liếc nhìn Lâm Chí Quốc.
Lâm Chí Quốc hơi nhướn lông mày lên.
- Dương Tư lệnh, “Bí mật quân sự”, bốn chữ này ông hiểu hơn tôi chứ.
Dương Phá Quân im lặng, xem ra mình đoán không sai, Dương Thần có một quá khứ khiến người ta phải sợ hãi, nghĩ lại cũng đúng, là người đã khiến Ngọc Ki Tử sợ hãi đến vậy, sao có thể đơn giản được?
Tuy không biết “Bí mật quân sự” mà Lâm Chí Quốc giấu diếm là gì, nhưng trong lòng Dương Phá Quân cũng đang suy tính xem, người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện không đúng lúc này, rốt cuộc nên đặt ở vị trí như thế nào.